Sáng sớm ngày thứ hai, Trầm Côn kéo thân hình kiệt sức của mình, theo Nguyên Quân từ trong phòng ngủ đi ra. Vừa đi vừa than: - Bần tăng thề với trời với đất, đời này sẽ không bao giờ cùng Nguyên Quân trao đổi. Nữ nhân này quá giảo hoạt. Trải qua một đêm thương lượng, Trầm Côn cuối cùng cũng trở thành Thiên Minh thập tam Thiên Quân, chiếu theo Thiên Minh danh hiệu thì danh hiệu của hắn là Bạch Phong. Mà kế hoạch Chân Long theo lời Nguyên Quân nói chính là Chân Long đế khí mà Trầm Côn đã nhìn thấy ở vũ kịch…. Chân Long ngụ ý là ngôi cửu ngũ, chỉ cần có được Chân Long đế khí, không nói đến nó có thể thực sự làm cho người sở hữu nó trở thành Cửu Châu Thánh Chủ hay không. Chỉ cần lực ảnh hưởng của hai chữ Chân Long thôi, cũng đã đủ để đả kích Hoàng Kim Huyết Tộc, hơn nữa tăng cường sĩ khí cho Thiên Minh tướng sĩ. Muốn có được Chân Long đế khí, việc đầu tiên phải làm chính là hủy diệt Đoạt Nhật Lâu đang trấn áp Chân Long. Gần đây, Thiên Minh ở Xuất Vân Đông Hải điều binh khiển tướng với quy mô lớn, thậm chí không tiếc luân phiên hải chiến, chính là vì muốn từ bên ngoài tấn công vào… Bất quá, quả thực đáng tiếc là phản ứng của Hoàng Kim Hải tộc phi thường nhanh nhạy. Khi Bản La Nhất chết, bọn họ liền hiểu được ý đồ của Thiên Minh. Đông Ca Thánh Nhân, Lịch Cửu Tiêu, Hoàng Kim tam đại tướng, còn có hơn trăm vạn đại quân chỉ trong hơn mười ngày đã bố trí xuống dưới, khiến cho kế hoạch tấn công của Thiên Minh không còn hy vọng. Đương nhiên bọn hắn còn chuẩn bị một tình báo ngầm, tình báo này do Nguyên Quân cung cấp. Cuồng Lôi dẫn dắt cao thủ lén vào Đoạt Nhật Lâu, với mục đích phá hủy nơi này. Một chiêu ám công này không hề dễ dàng, không nói đâu xa, chỉ cửa ải của Đông Ca thôi bọn họ cũng khó có thể vượt qua được… Đang hết đường xoay xở, thì Trầm Côn lại hiện ra trước mắt của Thiên Minh… Có lòng tin của Cơ Na công chúa. Có thân phận đại tế tửu cung đình. Có thể tự do xuất nhập Đoạt Nhật Lâu. Đối với Hoàng Kim Huyết Tộc cực kỳ bất mãn. Có thực lực cường đại. Với tất cả những điều kiện đó, Trầm Côn quả thực là lựa chọn tốt nhất. Cho nên đêm nay, thay vì nói Trầm Côn tìm đến Nguyên Quân, không bằng nói Nguyên Quân chờ Trầm Côn tìm đến cửa. Cùng có chung lợi ích, đồng dạng bất mãn, còn có A Phúc ở giữa, song phương vì thế liền nhanh chóng đạt được hiệp nghị. Trầm Côn gia nhập Thiên Minh, mọi người coi như cùng hội cùng thuyền, đồng tâm chống lại Hoàng Kim Huyết Tộc. Về phần Trầm Côn, hắn có hai việc phải làm. Thứ nhất, lợi dụng thân phận đại tế tửu của hắn, đào hầm ở Đoạt Nhật Lâu, sau đó giấu thuốc nổ. Thứ hai là. mười ngày sau, Nguyên Quân sẽ tổ chức một vũ kịch thịnh yến vô cùng long trọng, thu hút Đông Ca cùng Hoàng Kim cao thủ đến. Ngay khi Đông Ca còn đang mải xem vũ kịch, Trầm Côn sẽ kích hoạt kíp nổ chôn dưới Đoạt Nhật Lâu, hơn nữa cùng những người khác liên thủ chặn đánh Đông Ca, giúp Thiên Minh tìm kiếm Chân Long đế khí. Ân, tựa hồ kế hoạch rất không tệ. Nhưng chính là Trầm Côn lại lập tức đưa ra ý kiến phản đối: - Mỹ nữ, Chân Long đế khí này… không phải là chính mình chọn chủ sao, vạn nhất hắn không muốn đi qua Thiên Minh thì sao đây? Nguyên Quân không chút do dự nói: - Kể cả khi nó không đến Thiên Minh, cũng sẽ không thuộc về Hoàng Kim Huyết tộc…Khi Chân Long thoát khốn, thì chính là lúc Viêm Hoàng huyết mạch đã thắng lợi. Trầm Côn liềm cảm thấy kính nể. Không nói đến sự giảo hoạt của Nguyên Quân, nhưng có thể có được loại tâm tư này để đối kháng Hoàng Kim Huyết Tộc, nhiệm vụ này Trầm Côn nhận. Từ trong phòng ngủ đi ra, Trầm Côn liền gặp được Y Y. Tiều nam nhân bà này vừa nhìn thấy Trầm Côn đi ra, lập tức cười hắc hắc: - Thiên Quân đại nhân, sau này mong ngài chiếu cố nhiều hơn a. - Ngươi cũng là người của Thiên Minh? - Phó quan phụ trách tình báo của Cửu Châu. Khi Y Y vừa đi qua, Dương Ngũ quay về phía Trầm Côn mỉm cười: - Mười bảy năm trước, ta thoát ly Dương gia, chính là vì gia nhập Thiên Minh. - Vậy sau này mong Ngũ gia chiếu cố nhiều hơn a. - Trầm Côn cúi đầu khom lưng, bỗng nhiên ngẩng đầu lên, thấy trước mặt mình có một cụ già, nhìn qua có điểm quen mắt. Đúng rồi.Đây không phải là người lần trước ở buổi diễn "thú tôn truyền", cùng mình ngồi ở kho hàng, cắn bánh ngô, cùng nhau thể nghiệm cuộc sống diễn viên sao? Vừa định chào hỏi thì cụ già đã nhếch miệng cười: - Tiểu oa nhi giỏi a, vừa vào đã là Thiên Quân, lão nhân ta lăn lộn ba mươi năm cũng mới chỉ là một cái tham mưu hành quân a. Cứ như vậy gặp được mấy chục người, mỗi người đều sửa lại cách xưng hô. Sau khi đi ra đại môn của biểu diễn đoàn, Trầm Côn không thể không ngửa mặt lên trời thở dài: - Đúng là kẻ trộm, kẻ trộm mà. Mà lúc này đằng sau, Nguyên Quân đứng ở cửa sổ nhìn chăm chăm vào bóng lưng Trầm Côn, bật cười nói: - Hắn nhất định sẽ cảm thán, vì bị ta kéo vào cùng với những kẻ trộm a. - Tiểu thư… Cuồng Lôi sắc mặt có chút ngưng trọng, xưng hô càng tỏ vẻ tôn kính: - Có câu không biết ta có nên nói hay không. - Nói đi, ta hiện tại chính là Thiên Minh đệ nhị Thiên Quân. - Nguyên Quân cười nói. - Tuân mệnh. - Cuồng Lôi nhỏ giọng nói: - Vừa rồi tiểu thư đã nói với Trầm thiên quân về Dương Vô Ngôn, tiểu thư không phải là đã sớm ước định cùng Dương gia rằng trước mặt Trầm Côn không nhắc tới Dương gia sao? - Ngươi nha, thật là nhớ kỹ quá mà. - Nguyên Quân cười giảo hoạt nói: - Cùng Dương gia đính ước là dưới thân phận con gái nuôi của Dương gia lão thái quân. Con gái nuôi của Dương gia lão thái quân chắc chắn sẽ không nhắc đến Dương gia trước mặt Trầm Côn, nhưng thân phận vừa rồi của ta chính là Thiên Minh đệ nhị Thiên Quân a, là do đệ nhị Thiên Quân nói ra a, Dương lão thái quân làm sao có thể trách cứ được a? - Cái này…. - Cuồng Lôi thiếu chút nữa thì đưa lên tay để tính toán, cuối cùng mới hiểu được, Nguyên Quân rõ ràng là đã giảo hoạt dùng thân phận của mình để làm cớ. - Thân phận của tiểu thư nhiều lắm, Cuồng Lôi tính đến mức hồ đồ mất rồi. - Cuồng Lôi bất đắc dĩ cười khổ. - Ai, thật sự là hồ đồ. Nói xong liền cáo từ đi ra ngoài. Trong phòng ngủ lập tức an tĩnh lại, Nguyên Quân đứng bên cửa sổ ngắm nhìn cảnh sắc bên ngoài, bỗng nhiên có điểm thất thần. - Đệ nhị Thiên Quân, con gái nuôi của Dương gia, Tây Thục Hán Quốc công chúa, Hoàng Kim lĩnh xướng giả, Cửu Châu đệ nhất nữ diễn viên, còn là chủ nhân của các ngươi… ai thân phận của ta quả thật có chút nhiều. - Nhiều thân phận như vậy, ngươi muốn làm nhất là người nào? - Một thanh âm nam tử hùng hậu vang lên. - Muốn nhất? - Nguyên Quân không có chút kỳ quái nào, từ tay áo nàng rơi ra một khối lông cừu màu trắng, nhẹ nhàng đưa lên mặt sau đó chậm rãi vuốt ve. - Người nào ta cũng không muốn làm, nàng thở dài một hơi. Mấy năm gần đây, ta đã thấy rất nhiều, đã nghe vô cùng nhiều, mất cũng nhiều lấy được cũng không ít. Nhưng những thứ đó đều không phải là những thứ ta muốn, hết thảy đều là giả tạo, chỉ tiếc là ta vĩnh viễn không có cơ hội làm nữ nhân của hắn. Một kiếm, một rượu, thượng thiên, ta vĩnh viễn cũng không xứng đáng với vẻ tài tình, tiêu sái của hắn. - Tốt lắm, không được suy nghĩ loạn. Chỉ một lát trầm cư Nguyên Quân đã thu hồi lại khối lông cừu, nghiêm mặt nói: - Cái Trầm Côn cùng Cuồng Lôi phải làm chính là một bộ phận chủ chốt của Chân Long kế hoạch. Dương Vô Mệnh đến đây, Huyền Dận cũng đến, Yến Nan Quy cũng tới. Thiên hạ tam đại phách hồn đều tề tụ tại Đoạt Nhật Lâu. Còn có Trầm Côn, bất kể là ai cũng đều mơ tưởng Chân Long đế khí, nhưng Chân Long đế khí chỉ có một và thứ đó nhất định sẽ thuộc về ta Dương Nguyên Quân. - Đúng. - Giọng nam tử hùng hậu kia mỉm cười: - Sự tình đơn giản, chỉ cần giao cho Trầm Côn bọn hắn. Còn khi chiến đấu chân chính, chính là lúc chúng ta ra tay….. Bắt đầu rồi. - Hắt xì. Giọng của nam nhân kia lại tiếp tục vang lên. - Dương Nguyên Quân, nói nhiều cái tên như vậy, sao hình như lại như cố tình quên cái tên Trích Tiên a? Không muốn cùng hắn đối địch sao? - Đó là bởi vì ta hiểu rõ Trích Tiên, hắn không thuộc về trần thế, vì vậy hắn đối với Chân Long đế khí không hề có hứng thú. - Nguyên Quân tự tin nhìn về phía bầu trời: - Nơi đó, mới chính là nơi mà Trích Tiên sẽ đi. - Như vậy, ta cũng không có vấn đề gì nữa, chiến tranh bắt đầu rồi. - Thanh âm lười nhác đột nhiên trở lên sắc bén. - Chỉ một Quang Minh Hoàng nho nhỏ cũng làm lên sóng to gió lớn như vậy, ta cũng kìm nén không được a, mau thay đổi thuộc tính chiến tranh của ta. - Sẽ như ngươi mong muốn, Bất Thế Bình Tiên. Vũ Hồn Bất Thế Bình Tiên thuộc về chiến tranh Vũ Hồn năng lực: điều khiển trăm vạn binh sĩ, hải chiến, kỵ chiến, lục chiến, không chiến, xa chiến, thú chiến, không gì là không làm được. Toàn bộ năng lực chiến tranh của quân đoàn được tăng lên ở mọi vị trí!! Cũng giấu thêm một thuộc tính bí mật, một khi phát động trên sa trường thì bách chiến bách thắng, không thể kháng cự. Nguồn: http://thegioitruyen.com Biến hóa: Tiểu Tâm Thiên Đố (cẩn thận trời đố kị) Đây là một Vũ Hồn vô cùng chói lọi, cùng với cẩu thỉ vận( số *** chó) của A Phúc đồng dạng, cố chấp, không nói đạo lý. Ngươi nói, nếu A Phúc một ngày nào đó chết đi, biến thành một cái siêu cấp vận khí Vũ Hồn, chống lại Bất Thế Binh Tiên này, ai thắng? ai thua? Cực mạnh binh tiên, cực mạnh vận khí. Có lẽ mười ngày sau sẽ có đáp án. Mười ngày sau, đại chiến Chân Long tranh đoạt. Trở lại công trường Đoạt Nhật Lâu, Trầm Côn lập tức chuẩn bị Chân Long kế hoạch. Không thể không nói, có một cái cung đình đại tế tửu, thêm một thân phận Tổng đốc kỹ sư, khiến cho mọi việc của hắn trở nên vô cùng đơn giản. Sáng sớm ngày hôm sau, A La đã sớm dịch dung thành một gã tiểu bạch kiểm tuấn tú, thuận lợi gia nhập đội ngũ thi công. Mà Nguyên Quân lại cho nàng một thân phận mới tên là "La Mông", Hồng Nguyên đúc sư. Trầm Côn vừa với dò hỏi, biết được rằng Cửu Châu đại lục thật sự có người như vậy, bất quá sớm đã bị Thiên Minh mua, sau đó dùng thân phận của La Mông giúp cho A La dễ dàng thông qua kiểm tra. Cuồng Lôi cũng tới, thận phận của hắn là đại ca của A La cũng là một gã Hồng Nguyên đúc sư. Hắn còn mang đến hai mươi mấy Thiên Minh cao thủ đã được hóa trang thành thương nhân, cùng với hai muơi mai hắc sắc thiết cầu. Thiết cầu này là do công nghệ tối cao của Thiên Minh sản xuất ra, Oanh Thiên Lôi. Chỉ càn mai phục chuẩn xác, sau đó thuận lợi kích nổ một quả, thì có thể đem phạm vi trong vòng trăm bước san thành bình địa. Diện tích xung quang Đoạt Nhật Lâu cũng chỉ trong phạm vi một trăm bước. Chỉ cần một quả Oanh Thiên Lôi là đủ, nhưng Thiên Minh lại mang đến hai mươi quả… Với số lượng như vậy, Trầm Côn liền ngửi ra, Thiên Minh rõ ràng đã quyết tâm, không tiếc hết thảy mọi thứ để phá hủy Đoạt Nhật Lâu. Còn làm thế nào để cất giấu mấy chục quả Oanh Thiên Lôi này thì phải xem bổn sự của Trầm Côn. - Trầm thiên quân, sự tình khó giải quyết. - Sau khi đã dàn xếp hết thảy, Cuồng Lôi ở công trường tìm được Trầm Côn, thấp giọng nói. - Ta vừa rồi đi một vòng ở trong Đoạt Nhật Lâu, cơ hồ mỗi ngõ ngách đều có vệ binh Hoàng Kim Huyết Tộc, căn bản không thấy ám đạo giấu Oanh Thiên Lôi a. - Lão huynh, đó là do ngươi chưa tìm đúng địa phương. Trầm Côn hai mắt híp lại thành hai đường cong cong. - Oanh Thiên Lôi vốn là bí mật, ngươi lại tìm chỗ sáng, khẳng định sẽ không thấy, ta nghĩ, nên từ một nơi bí mật nào đó. - Chính là… - Cuồng Lôi cười khổ. - Trong Đoạt Nhật lâu có hai mươi bảy tầng, làm sao còn có nơi nào bí mật a. Sự thật đúng là như thế, ngay khi Trầm Côn đúc được một trăm linh tám cái Hàn Băng Huyền Minh Khóa, đến lúc đại công cáo thành, mười tầng ngầm đều được cải thạo thành công trì. Trên Đoạt Nhật Lâu, khắp nơi đều là Hoàng Kim Huyết Tộc, hơn nữa tất cả bọn họ lại đều là Hoàng Kim Công Binh, am hiểu kiến trúc! Muốn giấu hai mươi quả Oanh Thiên Lôi tại đó, đúng là nói dễ hơn làm. - Không có ám đạo. - Trầm Côn cười híp mắt nhìn Cuồng Lôi. - Thật sự không có sao. Cuồng Lôi bị hắn hỏi, lập tức lúng túng. Trầm Côn cười híp mắt, vỗ vai hắn. - Nếu không có ám đạo thì chúng ta chỉ cần đào một cái là được rồi. - Đào!!!! - Xem ta. Trầm Côn vỗ vỗ khuôn mặt của mình, nhất thời liền biến thành một bộ mặt bi thảm, tựa hồ như đang mang tâm sự. Sau đó hắn kéo Cuồng Lôi, tìm được mọt gã thợ thủ công đang bận rộn bên trong, người này cũng không phải là Hoàng Kim Huyết Tộc, chính là lính bị bắt, không thể không đến Đoạt Nhật Lâu để làm việc. Ở Đoạt Nhật Lâu, những thợ thủ công như vậy cũng không nhiều lắm, chỉ có hai ba trăm người. - Phùng lão huynh, vội vàng gì thế. Trầm Côn cười giả lả, chào hỏi, ở chung nhiều ngày như vậy hắn cũng biết được người này là Phùng sư phó. - Ai nha, Tổng đốc giá lâm. Phùng sư phó vừa định làm lễ, nhưng Trầm Côn đã giữ chặt cánh tay của hắn nhìn chung quanh một chút, sau đó bảo Cuồng Lôi khép cửa phòng lại. - Tổng đốc đại nhân, ngài đây là. Hành động quỷ dị cùng với biểu tình bi thảm của Trầm Côn khiến cho Phùng sư phó trong lòng có chút bất an.