Vừa Xuyên Qua Liền Bị Đại Boss Để Mắt Tới

Chương 96: Ta Là Một Người Thật Thà





Bên ngoài?
Hantengu nghi hoặc quay đầu nhìn ra ngoài cửa động.
Sau đó hắn liền thấy được bên ngoài miệng hang len lỏi lấy từng sợi ánh sáng tinh hồng chiếu rọi.
Trời sáng rồi?
Làm sao nhanh như vậy?
Hắn nhớ không lầm hẳn còn khoảng một giờ nữa thì trời mới sáng đi.
Chỉ là hắn nghĩ mãi cũng không nghĩ ra có gì bất thường, nên đành quy cho mình nhớ nhầm thời gian.
Chuyện quan trong trước mắt là giết chết kẻ này.
Sau khi suy nghĩ thấu đáo, Hantengu lặng lẽ áp sát Gin.
Trong đầu hắn vốn còn một số nghi ngờ, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Gin thì hắn nhanh chóng liền quên đi, thay vào đó là cảm xúc hận thù thay thế.
“Ngươi…đi chết đi! Vì ngươi ta mới rơi vào tình cảnh này! Đi chết…đi chết…”
Hantengu giơ lên hai cánh tay hướng về Gin điên cuồng cào tới.
Xuỳ…xuỳ…
Máu tươi trên người Gin văng tung toé ướt cả mặt đất.

Nhưng hắn vẫn không có làm ra phản kháng gì tựa hồ không hay biết cơ thể mình bị tấn công một dạng.
“Hắc hắc hắc, không thể phản kháng sao? Vậy để ta mang ngươi đi tắm ánh nắng mặt trời a.”
Hantengu nở ra một nụ cười dữ tợn, sau khi ném kẻ này ra ngoài ánh sáng thì hắn liền có thể sống rồi.
Hắn bắt đầu nắm chân của Gin hướng cửa động kéo đi.
Lúc sắp đến gần miệng hang thì đột nhiên dị biến phát sinh.
Uỳnh!
Gin bổng nhiên tỉnh lại, một chân đá Hantengu đập mạnh vào vách đá.
“N-ngươi…ngươi tại sao lại ở đây?”
Hắn một tay chống đỡ lấy đầu mình, một tay chỉ vào Hantengu nói với giọng điệu rất hoảng hốt.

Tựa hồ không biết Hantengu tại sao có thể phát hiện hắn một dạng.
“Eeeek, vậy mà có thể nhanh như vậy liền tỉnh lại.

Nhưng ngươi có vẻ đã suy yếu rất nhiều đâu.”
Hantengu chậm rãi đứng dậy, thân thể nhỏ bé của hắn không ngừng phình to ra, cuối cùng liền trở thành một đại hán cao gần 3m có hai cánh tay siêu to khổng lồ.

Mà lúc này ở một nơi nào đó, Muzan cũng khẽ híp mắt lại theo dõi trận chiến này.
“Hừ! Vậy mà lại bị ngươi phát hiện.”
Gin lúc này cũng chậm rãi đứng dậy, vội vàng thu lại vẻ hốt hoảng của mình, sau đó dùng vẻ mặt bình tĩnh hừ lạnh nói.

Chỉ là khi hắn liếc phía miệng hang thì đồng tử hơi co lại một chút, ánh mắt loé lên vẻ hốt hoảng cùng lo lắng.
Những hành động này của hắn tuy không bị Hantengu bắt gặp, nhưng Muzan thì bắt được a.
Lúc này Muzan ngồi trên một cái ghế cũng nở một nụ cười lạnh nói: “Hantengu, giết hắn đi, đừng để vẻ ngoài của hắn hù doạ, hắn hiện tại chỉ là một con hổ giấy mà thôi.”
Diễn!
Ngươi cho ta diễn!
Muzan âm thầm cười lạnh.
Ở bên này, Hantengu ban đầu khi nhìn vẻ mặt hình tĩnh của Gin thì cũng hơi có chút hoảng, nhưng khi nghe lời của Muzan nói thì hắn liền lập tức lấy lại bình tĩnh.

— QUẢNG CÁO —
Sau đó hắn liền nhớ tới…
Cái tên này không phải còn đang giằng co với Zou Hakuten sao?
Hắn lấy sức ở đâu ra mà muốn áp chế mình?
Hoá ra chỉ là đang giả vờ!
Nghĩ như vậy, Hantengu không còn sợ hãi nữa, mà dùng ánh mắt tự tin để đối mặt.
“Chỉ một mình ngươi đến đây? Đây là đưa đầu cho ta chặt sao? Ngoan ngoãn đưa tay chịu trói ta còn tha ngươi một mạng, dù sao chúng ta cũng là đồng nguyên với nhau.”
Gin đứng thẳng người ở nơi đó, ánh mắt bình tĩnh nhìn lấy, sau đó lại dùng giọng điệu lạnh nhạt nói.
“Hừ, đến nước này mà ngươi còn có thể diễn a.”
Hantengu được lệnh của Muzan nên cũng dám nói nhiều, lập tức xông tới nâng lên cánh tay siêu to khổng lồ hướng phía Gin đập xuống.
Gin trong mắt loé lên một tia ngoài ý muốn cùng giật mình tựa như âm mưu đã bị phát hiện một dạng, lúng ta lúng túng vội vàng lộn một vòng tránh sang một bên.
Bành!
Vị trí của hắn vừa đứng bị cánh tay khổng lồ của Hantengu đập thành một cái hố nhỏ, đất đã cũng bị cuốn bay khắp nơi trong hang động.
“Ngươi đây là chán sống sao?”
Vừa ổn định lại thân hình, Gin ngữ điệu tràn đầy nộ khí quát một tiếng.
“Phải! Ta đang muốn chết đây, ngươi tới giết ta a, hắc hắc hắc!”
Hantengu thấy hắn mặc dù nộ khí trùng thiên, nhưng thấp thoáng lại lộ ra vẻ ngoài mạnh trong yếu thì tự tin lại một lần nữa dâng cao, khuôn mặt đắc ý cười lạnh nói.
“Ngươi! Ngươi!”
Gin cánh tay run rẩy chỉ thẳng vào mặt Hantengu, tựa hồ đang tức đến nổ phổi, không nói nên lời.

“Hắc hắc, đi chết đi…
…Eeeeek!”
Hantengu lập tức xông tới, nhưng chạy đến nửa đường thì đột nhiên phanh gấp lại, khuôn mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Bởi vì trước mắt hắn, Gin cả người quỷ khí đang bốc lên dữ dội.
“Hừ! Người chết phải là ngươi!”
Sau đó hắn liền nhanh chóng áp sát Hantengu, nhưng chỉ đi được 3 bước thì hắn đột nhiên ôm đầu kêu thảm một tiếng: “Aaaaaaa…”
Cả người nằm lăn ra đất bộ dạng đau đớn không thôi.
Tính huống đột nhiên chuyển biến như vậy khiến Hantengu có chút ngơ ngác đứng chết trân ra đó.
“Mau giết hắn, thằng ngu này!”
Bổng nhiên giọng nói của Muzan vang lên trấn tỉnh hắn.
“Đây là…? Zou Hakuten cũng đang giúp ta a.”
Hắn lại một lần nữa mừng rỡ như điên, nâng lên bàn tay khổng lồ hướng đầu Gin chộp tới.
Lúc này Gin hầu như đã không còn sức để phản kháng, nên rất nhẹ nhàng liền bị Hantengu bắt tới.
“Aaaaaa, buông ta ra a…buông ta ra…”
Gin lúc này đang điên cuồng giãy giụa muốn thoát thân, nhưng dù hắn dùng sức thế nào cũng mở không ra bàn tay của Hantengu.

— QUẢNG CÁO —
Tựa hồ sức mạnh của hắn đã mất hết một dạng.
“Cắt! Đã xong từ sớm rồi Gin tiên sinh!”
Đang lúc Gin còn điên cuồng giãy giụa thì một giọng nói vang lên bên tai hắn.
“Huh!? Xong rồi sao?”
Gin nghe thấy giọng nói này cũng không lại tiếp tục giãy giụa nữa, mà nhẹ nhàng bẻ gãy các ngón tay của Hantengu rồi nhảy xuống đất hỏi.
“Đã xong từ lúc hắn vừa bắt lấy ngươi rồi.”
Yushiro lần nữa lên tiếng nói.
Hắn hiện tại đang ngồi trên vai của Hantengu và hai bàn tay đang cắm sâu vào trong não của hắn.
“Ngạch! Sao ngươi không gọi ta sớm hơn.

Ta diễn chân thật như vậy tốn rất nhiều sức lực a, ngươi nói đúng không Tamayo-chan!?”
“…”

Tamayo tựa như không nghe thấy những lời hắn nói một dạng, nàng lặng lẽ liếc nhìn sang một bên khác, kéo xuống tay áo để che lại cánh tay vừa sử dụng Huyết Quỷ Thuật của mình.
“Ách! Biểu cảm đó là thế nào? Ta diễn không đạt sao?”
Gin thấy bộ dạng của nàng như vậy, liền gãi gãi đầu hỏi.
“Không! Ngươi diễn rất đạt, đến cả ta còn suýt nữa tưởng là thật.

Chỉ là đoạn cuối ngươi gào lên có hơi lố, chỉ có mỗi đoạn đó có vấn đề thôi.”
Yushiro ở một bên nhất tâm nhị dụng vừa tập trung thi triển năng lực của mình vừa mở miệng trả lời Gin.
Nhớ tới chuyện này hắn cũng là thở phào một tiếng, may mắn là đúng lúc Hantengu bắt lấy Gin hắn liền ra tay.

Nếu không Muzan mà thấy bộ dạng gào thét của Gin thì kế hoạch liền đổ bể.
“Khục! Dù sao ta nổi danh thật thà, diễn viên cái nghề này ta không làm được là chuyện bình thường.”
Gin ho khan một cái, sau đó liền bắt đầu biện minh.
Yushiro nghe xong lập tức trợn trắng hai mắt.
Mà đang cúi người lấy ra một cái ống tiêm từ trong một chiếc hộp Tamayo cũng là nhắm lại hai mắt, coi như không nghe thấy hắn đang nói gì.
Hắn mà là thật thà thì đã không nghĩ ra được cái trò giả chết này với Muzan.
Vào một tháng trước, khi Yushiro trong lúc vô tình tiết lộ rằng hắn có một năng lực can thiệp vào não bộ của người khác.

Nói là người khác vậy thôi chứ thật ra năng lực này hẳn là chuyên dùng để đối phó những con quỷ, mà nhất là những con quỷ bị Kibutsuji Muzan điều khiển.

Bởi vì muốn sử dụng được năng lực này thì Yushiro phải trực tiếp cắm bàn tay của mình vào não của mục tiêu, mà việc này chỉ với quỷ mới có tác dụng, chứ nếu là người bình thường thì đã chết trước khi nó có tác dụng rồi.
Mà phải công nhận, năng lực này tựa hồ được tạo ra là để dành cho chúa quỷ Muzan thì phải, đơn giản là vì công dụng của nó chỉ có thể phát huy tốt nhất khi âm Muzan a.
Khi Gin nghe thấy việc này, trong đầu hắn liền loé lên một ý tưởng là mượn dùng năng lực này để giả chết, khiến cho Muzan đối với hắn mất đi cảnh giác cùng phòng bị, cho nên mới có kết hoạch ngày hôm nay.
Kế hoạch này thật ra cũng rất là đơn giản.
Bọn hắn sẽ dùng Gin làm mồi nhử dụ Hantengu tới.
Mà đặc biệt là phải canh chỉnh thời gian sau cho trùng hợp là trời vừa sáng mới được, bởi vì khi trời sáng thì Muzan mới không điều động thêm một Thượng Huyền nào khác đến đây.
Chỉ là kế hoạch xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, đó là Hantengu vậy mà đến nhanh hơn dự kiến của bọn hắn, lúc đó Gin cũng là thấy lộp bộp trong lòng rồi, đang lúc hắn cho rằng kế hoạch sẽ đổ bể thì Tamayo liền ra tay.
Nàng thi triển một loại năng lực hoàn toàn mới của Huyết Quỷ Thuật của mình, nó có tên là…
Dung Thông Vô Ngại Hương!
Đây là một loại năng lực cực kì mạnh mẽ, nó khiến cho người hít phải mùi hương này sẽ bị mất nhận thức về hành động của mình, suy giảm toàn bộ chức năng thần kinh của cơ thể, suy giảm tốc độ truyền tín hiệu của các bộ phận cơ thể đến não bộ, suy giảm tốc độ xử lý thông tin của não bộ.
— QUẢNG CÁO —
Dễ hình dung một chút, đó là người bình thường muốn đi tới một bước thì cái suy nghĩ muốn đi tới một bước đó sẽ được não bộ truyền tín hiệu xuống các dây thần kinh của chân để bước tới một bước, sau khi thực hiện xong rồi thì truyền tín hiệu trả về báo là đã bước tới một bước.
Còn ở đây khi Hantengu trúng phải chiêu này của Tamayo thì quá trình này của hắn sẽ kéo dài ra rất nhiều.

Tốc độ truyền tín hiệu chậm chạp, tốc độ xử lý chậm chạp, cộng thêm cái debuff ‘bị mất nhận thức về hành động của mình’ sẽ khiến cho Hantengu không thể nhận ra rằng hành động của mình đang bị kéo chậm đi gấp nhiều lần.
Bản thân Hantengu cho rằng hắn từ miệng hang đi đến chỗ Gin chỉ mất chưa tới một phút, nhưng thật ra hắn phải mất khoảng một giờ mới có thể đi đến đó.

Đã thế sau đó Tamayo còn nhồi thêm cho hắn cái [Bạch Nhật Ma Hương] khiến cho chức năng não bộ, tư duy của hắn bị suy giảm, trí thông minh tuột dốc không phanh, nên hắn mới dễ dàng tin người như thế.
Nếu là lúc bình thường với bản tính nhút nhát của mình thì hắn sẽ phải nghĩ trước lo sau, và cũng sẽ nghĩ đến việc tại sao trong ba tháng này hắn lại không cảm nhận được Gin mà đến lúc này hắn mới có thể cảm nhận được.
Nói chung cũng là vì áp lực từ Muzan mang tới, cùng với mùi hương gây lú của Tamayo mới khiến cho kế hoạch diễn ra trót lọt như vậy.
Còn việc hắn cảm nhận được Zou Hakuten đang điên cuồng chống trả thì đó là do Gin giả bộ cho hắn xem mà thôi.
Về những chuyện phía sau thì như diễn biến vừa lúc nãy.
Quay trở lại hang động.
Sau khi Tamayo rút máu của Hantengu và bảo quản thành công, thì Gin đột nhiên mở miệng hỏi: “Thế nào rồi Yushiro tiểu ca?”
“Yên tâm! Gin tiên sinh ngươi chết rất là an lành.

Kibutsuji Muzan sẽ không nghi ngờ gì về cái chết của ngươi đâu.”
“Phù…thế là những tháng ngày trốn chui trốn nhủi đã chấm dứt a.”
Gin nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm.

Qua lần này chỉ cần hắn nguỵ trang cẩn thận một chút, sau đó lại âm thầm tìm cách chơi Muzan một cú nữa, chơi đến khi nào hắn chết thì thôi.
Đang lúc Gin vừa dứt lời thì đột nhiên đầu của Hantengu nổ tung.
Máu tươi văng tung toé ra khắp nơi, mà ba người bọn hắn đứng ở gần đó thì tất nhiên cũng phải dính đạn.
“Đây là…?”
Bọn hắn nhìn lấy tình cảnh trước mắt cũng có chút giật mình, sau đó liền ngầm hiểu nguyên nhân…
Đây chẳng phải là Muzan muốn thanh lý phế vật sao?
“Chậc chậc…một Thượng Huyền Nguyệt Quỷ nói giết liền giết, quả thật là máu lạnh vô tình a.”
Gin lau đi vết máu ở trên mặt, vẻ mặt có chút cảm thán.
“Hắn trước giờ vẫn luôn như vậy! Dù ngươi có đi theo hắn bao lâu đi chăng nữa, nếu ngươi hết giá trị lợi dụng thì hắn vẫn sẽ ra tay mạt sát ngươi mà thôi.”
Ở một bên Tamayo cũng mở miệng nói, nàng cũng đã từng đi theo Kibutsuji Muzan một thời gian, nên rất hiểu bản tính của hắn.

Lúc này ở một căn phòng nào đó không biết.
“Kết thúc a! Cuộc săn đuổi hơn 900 năm.

Mặc dù có chút đáng tiếc vì hắn là một kẻ rất có năng lực, nhưng hiện tại ta cũng không muốn phí phạm thời gian để mời chào hắn nữa…ta sắp hết kiên nhẫn rồi, nên hắn chết là kết quả tốt nhất…ngươi thấy ta nói đúng không…
…Uzume?”
Muzan ngồi trên ghế mở ra một quyển sách bắt đầu đọc, biểu cảm của hắn rất bình tĩnh, tựa hồ mất đi một thuộc hạ mạnh mẽ đối với hắn cũng không là gì.

Mà kể cũng đúng, dù sao Thượng Huyền đều do hắn tạo ra a.
Chỉ là khi hắn nói câu nói sau cùng thì ánh mắt của hắn lại nhìn về phía một góc phòng, cười hỏi.
Lời tác giả: tác giả kiến thức nông cạn, chỉ là lý luận lung tung, nếu thấy không hợp lý thì giả bộ xem là hợp lý đi nhé….