Vừa Xuyên Qua Liền Bị Đại Boss Để Mắt Tới

Chương 97: Dâng Trào!





Mặc dù có chút ngoài ý muốn, nhưng kế hoạch của bọn hắn đã thành công một cách thuận lợi.
Ban đầu bọn hắn vốn muốn bắt lấy Hantengu về nghiên cứu một thời gian, dù sao tên này cũng là Thượng Huyền Tứ, là một tài liệu tốt cho Tamayo cùng Yushiro nghiên cứu.
Chỉ là bọn hắn không ngờ Muzan lại ra tay dứt khoát như vậy, thẳng tay giết chết Hantengu.
Thế nhưng là bọn hắn cũng không để ý lắm.
Chết thì chết, đỡ được một tên Thượng Huyền.
Còn nếu nói Muzan có thể tạo ra thêm một Thượng Huyền mới nữa thì xin lỗi.
Nếu Thượng Huyền dễ dàng tạo ra như vậy thì trong hơn 100 năm thành lập đã không chỉ có sáu tên, và những Hạ Huyền kia lại yếu hơn nhiều như vậy.
Sau khi xác của Hantengu tan biến, bọn hắn bắt đầu xử lý lại hiện trường sao cho trùng khớp với kịch bản mà Yushiro đã tạo ra.
Nói tới đây liền so sánh năng lực gây ảo ảnh của Gin và năng lực này của Yushiro một chút.
Dù sao thì hai loại này cũng có một điểm chung đó là đều chèn những suy nghĩ của người sử dụng vào trong não đối tượng, khiến hắn phải nhìn thấy những hình ảnh mà mình tạo ra.
Năng lực của Gin chủ yếu là phụ thuộc vào sự phản xạ cùng sức quan sát của hắn, hắn liên tục dùng tinh thần lực tác động vào não bộ của đối phương để xây dựng ra những hình ảnh mà hắn muốn đối phương nhìn thấy.
Mỗi hành động, cử chỉ hoặc các tác động trong các ảo ảnh mà hắn tạo ra nếu có sự thay đổi thì hắn lại phải tái thiết lập và tạo nó ra một lần nữa.
Cũng giống như vẽ tranh một dạng, để diễn tả một hành động nào đó của ảo ảnh thì hắn phải tạo ra vô số các hình ảnh đó trong đầu và đảm bảo rằng những hình ảnh đó khi liên tục tác động vào trong não của đối phương để chúng tạo thành một chuỗi các hành động liên tiếp tựa như một cuốn phim bình thường vậy.
Chỉ là việc này cũng có một khuyết điểm không nhỏ, đó là tần suất tinh thần lực của hắn đánh vào đối thủ quá nhiều, với tần suất dày đặc như vậy thì chỉ cần đối phương mạnh mẽ một chút là có thể nhận thấy được điều khác thường.
Mà Gin cũng có thể khắc phục điểm yếu này bằng cách thu nhỏ biên độ dao động tinh thần lực của hắn tới mức nó nằm ngoài phạm vi cảm nhận của đối thủ khiến bọn hắn không nhận ra là được.

Nhưng điều này cũng không dễ, bởi vì đối thủ càng mạnh thì phạm vi này cũng càng rộng ra, sẽ không dễ dàng đánh lừa được bọn hắn.
Đây là chưa kể đến nếu hắn không xử lý tốt mà tạo ra một số hình ảnh bất thường thì sẽ bị lộ tẩy ngay lập tức.
Mặc dù khuyết điểm là vậy, nhưng năng lực của Gin vẫn có ưu điểm vô cùng lớn.
Đó là sự linh hoạt cùng đột biến trong chiến đấu, trong bất kì hoàn cảnh nào thì hắn đều có thể tạo ra ảo ảnh để đánh lừa đối thủ nhằm gây ta những yếu tốt đột xuất.
Còn về Huyết Quỷ Thuật của Yushiro thì là một hình thức hoàn toàn khác với Gin.
Nếu Gin là vẽ tranh hành động rồi gán ghép lại để tạo ra một chuỗi hành động thì Yushiro là quay phim.
Hắn sẽ vẽ ra một kịch bản nào đó rồi dựng lại những tình huống trong đầu sau đó mới truyền vào não bộ của đối thủ.
Năng lực này mặc dù rất hạn chế nhưng lại rất có ích trong việc đối phó cùng với đánh lừa Muzan.
Theo Tamayo thì tên kia ngoài trừ đọc được suy nghĩ thì hắn còn có thể đọc thông tin được lưu trữ từ tế bào hoặc não bộ của thuộc hạ mình.

Vì thế nếu muốn đối phó Muzan bằng năng lực này thì chỉ cần biên cho hắn một bộ phim rồi gắn vào trong bộ nhớ để hắn đọc là được.
Cũng như lần này, một đoạn phim được tạo ra từ một biên tập cừ khôi và một diễn viên gạo cội, được quay chụp bởi máy quay mang số hiệu Thượng Huyền Tứ Hantengu.

Với độ phân giải Full HD, chất lượng âm thanh chân thật cùng với những biểu cảm xuất thần của Gin Nghiệp Diễn, cộng thêm pha support thần thánh của Tamayo thì Muzan không tin mới là lạ.
Thời gian cứ thế trôi qua, bây giờ mặt trời đã xuống núi.
“Được rồi, chúng ta trở về thôi!”
Lúc này Gin đứng lên nhìn về phía Tamayo nói.
“Ừm.”
Tamayo chỉ là gật đầu một cái, ban ngày mặc dù thấy nàng có vẻ rất khoẻ mạnh, nhưng thực chất nàng đã bị tiêu hao rất nhiều.
Dù sao năng lực mạnh mẽ như vậy thì cũng không phải loại có thể dễ dàng sử dụng.
Sau khi thi triển [Dung Thông Vô Ngại Hương] thì hầu như năng lượng trong người nàng đã tiêu hao toàn bộ, may mắn là nàng đã bảo Yushiro mang theo máu dự phòng, nếu không thì nàng thật không thể nào đủ sức để thi triển thêm tuyệt kỹ [Bạch Nhật Ma Hương] của mình.
Nhưng dù là đã bổ sung máu nhưng cảm giác suy yếu vẫn còn, và nó sẽ luôn day dứt theo nàng đến tận mấy tháng sau.
Đây cũng là lý do nàng rất hiểm khi sử dụng [Dung Thông Vô Ngại Hương].

Bởi vì một khi dùng trong chiến đấu là nàng sẽ bị mất khả năng hoạt động, nàng cũng không thể luôn luôn mang theo máu dự trữ ở bên người a.
“Để ta cõng ngươi.”
Thấy nàng bước đi còn có chút chập chững, Gin ngay lập tức bước tới trước mặt nàng ngồi khom lưng xuống.
“Uy! Ngươi có quyền gì mà lại chạm vào ngài ấy!”
Yushiro đang thu dọn đồ đạc, thấy cảnh tượng như vậy hắn liền tức giận hô lên.
“Ngươi lo thu dọn đồ đạc của ngươi đi, Yushiro tiểu ca.

Còn nàng là của ta, đừng có nhúng tay vào.”
Gin cõng lấy Tamayo trên lưng đứng thẳng người lên, liếc mắt phủi hắn một cái rồi nói.
“Ngạch! Tamayo-sama…hắn…đối với ngài vô lễ a.”
“Trở về đi Yushiro, chuyện này ta sẽ nói với ngươi sau.”
Tamayo ôm sát cổ của Gin, đối với Yushiro nhẹ giọng nói.
Mặc dù nàng không trực tiếp nói thành lời, nhưng hành động của nàng cũng đã trả lời hắn.
“Ách! C-các ngươi…!?”
Yushiro một mặt khó tin nhìn lấy bộ dạng âu yếm của bọn hắn, hai mắt như muốn lồi ra tới.
“Yushiro tiểu ca, ngươi bình tĩnh a, chúng ta mau trở về đi.


Cẩn thận Muzan lại mò đến đây kiểm tra thì hỏng chuyện.”
Gin cõng Tamayo đi ra ngoài sơn động, miệng cũng không quên trấn an hắn.
Dù sao Yushiro đã giúp hắn rất nhiều chuyện, hắn cũng không thể vì chuyện này mà làm quá lên được.
Với lại hắn là một người tốt đâu, việc đả kích người khác quả thật là quá tàn nhẫn a.
“C-các ngươi liệu mà giải thích rõ cho ta! Từ lúc nào? Ở đâu?”
Yushiro ở một bên thút thít nói, mặc dù hắn đã biết trước rằng nình không có cơ hội gì với Tamayo-sama, nhưng mẹ nó cảm giác bị người đến sau cướp lấy rất không dễ chịu a.

Hai trăm năm a…có phải một sớm một chiều đâu chứ?

Trở về biệt thự.
Ba người đang ngồi trong phòng khách đối mặt nhau.
“À…chuyện là như vậy sao?”
Yushiro cúi sầm mặt xuống đất, cả người không nói lời nào mà đứng lên đi ra ngoài, khi đi ngang qua Gin còn không quên dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn hắn nhép miệng nói: “Biến thái!”
Hắn nhớ lại lúc ba tháng trước, hoá ra lúc đó cái tên già này đang ôm Tamayo-sama ở trong chăn, đã thế tên khốn kiếp này vậy mà lại cởi quần ra, còn muốn cho hắn xem.

Cái này không phải biến thái thì là gì.
Tên khốn này đã vấy bẩn vẻ đẹp thuần khiết của Tamayo-sama.
Chỉ có điều, đối với Yushiro chỉ cần Tamayo vui vẻ cùng hạnh phúc là được.
Từ sơn động kia trở về đây, lúc trên đường hắn cũng đã quan sát nét mặt của Tamayo rất nhiều, ánh mắt luôn ẩn chứa sự ưu buồn cùng lạnh lẽo của ngài ấy hôm nay đã thay thế bằng những tia sáng vui vẻ cùng ấm áp.
Với lại trong ba tháng này hắn cũng đã chứng kiến một số tính cách khác thường của Tamayo-sama, ngài ấy tựa hồ tinh thần càng lúc càng sáng láng, không còn âm u lãnh đạm như trước nữa.
Đôi lúc trò chuyện cùng hắn thì ngài ấy cũng sẽ mỉm cười, đây là chuyện cơ hồ chưa từng xảy ra trong quá khứ và cũng là chuyện hắn không bao giờ có thể làm được.
Yushiro trầm mặc bước ra khỏi cửa, hướng về phía tầng hầm đi tới.
“…”
Gin sau khi đọc lấy khẩu hình miệng của Yushiro liền im lặng.
Mẹ…
Từ lúc trở về đến bây giờ, tên này mắng hắn hơi nhiều.
Nếu không phải hắn được thằng này giúp đỡ rất nhiều thì đã xông lên tẩn cho hắn một trận rồi.
“Ngươi đừng để ý, hắn cùng lắm là giận dỗi vài ngày mà thôi.”

Tamayo lúc này cũng thở dài một tiếng, nàng cũng không ngốc, nàng đương nhiên là có cảm nhận được tình cảm khác thường của Yushiro dành cho mình.

Nhưng đối với nàng thì hắn cũng như con cháu trong nhà mà thôi và nàng vẫn luôn xem hắn là hậu bối để đối đãi.
“Ngươi không biết cảm giác người mình theo đuổi bấy lâu đột nhiên bị một người đến sau cướp lấy nó đau đến cỡ nào đâu a.”
Gin khuôn mặt nhìn lên trần nhà, cả người phát ra bầu không khí hoài cổ một dạng.
“Nói như ngươi cũng từng bị như hắn vậy!”
Tamayo liếc xéo hắn một cái.
Ngươi hiện tại chính là người đến sau đó a, đã được lợi ích mà còn khoe mẽ.
“Ngạch!”
Đúng thật là hắn cũng từng bị như vậy, nhưng việc đó đã xảy ra từ thời còn học cấp 3 của hắn rồi, hiện tại đến mặt của người lúc đó hắn thích hắn còn không nhớ nổi nữa là.
“Ta luôn dùng thái độ đối xử với hậu bối để đối xử với hắn mà thôi.

Hắn hẳn đã đoán ra được từ rất lâu rồi đi, nên ngươi đừng lo lắng.”
Lúc này nàng cũng không nhịn được mà nói một câu, nàng sợ hắn nghĩ lung tung.
“Bộ ta giống những nam nhân thiếu suy nghĩ cùng không có bản lĩnh khác sao? Hắc, quả nhiên là khinh người quá đáng! Mau tiếp chiêu!”
Gin nghe thấy như vậy hắn liền bắt đầu giở giọng đứng lên, ‘Hắc’ một tiếng sau đó liền nhào tới ôm nàng vào trong lòng.
Tamayo thấy hắn đột nhiên nhào tới liền có chút giật mình nhắm hai mắt lại, lần nữa mở mắt ra thì đã thấy khuôn mặt hắn kề sát mặt mình rồi.
Chỉ là lúc này…
Đột nhiên mặt của Tamayo cấp tốc đỏ lên, ánh mắt bắt đầu trở nên có chút mông lung cùng phiêu hốt, giọng nàng the thé nói: “N-ngươi cho ta thấy cái gì vậy hả?”
“Ách! Vô thức liền thi triển Huyết Quỷ Thuật.

Xin lỗi chỉ là mới cởi áo mà thôi.”
Gin tự dưng nghe nàng nói như vậy liền có chút ngượng ngùng phủi những hình ảnh tươi đẹp đó ra khỏi suy nghĩ.
“Đ-đừng nói!”
Sắc mặt nàng càng lúc nàng đỏ, kéo dài đến tận dưới cổ.

Nàng hiện tại đang trong trạng thái ngượng ngùng đến tột độ.
Dù nàng đã sống rất lâu rồi nhưng kinh nghiệm yêu đương của nàng vẫn rất ít, nếu kêu nàng đi chăm sóc người khác thì nàng sẽ làm rất tốt, nhưng nếu kêu nàng đi xử lý những tình huống như hiện tại thì xin lỗi, nàng không thể a.
Nhất là khi nhìn thấy những hình ảnh đáng xấu hổ mà Gin vô tình cho nàng thấy, đó mới là nguyên nhân chính khiến nàng rơi vào trạng thái như bây giờ.
Cả đời nàng thậm chí còn chưa bị chồng trước kia của nàng thấy được thân thể, chứ đừng nói tới việc nghĩ tới cảnh mình bị người đàn ông trước mặt này “hành hung” như vậy.
Gin lúc này thật sự cũng rất xấu hổ.
Trong một lúc kích động vậy mà lại vô thức dùng ra Huyết Quỷ Thuật, chẳng những thế hắn thế mà cho nàng thấy những suy nghĩ đen tối kia.

Những suy nghĩ bậy bạ bị lật tẩy, dù là ai thì cũng sẽ xấu hổ a.

Bị lật tẩy bình thường thì không nói, đằng này hắn còn cho nàng xem hình ảnh sống động nữa mới chết.
Hắn tuyệt đối là không phải cố ý a, chỉ là Huyết Quỷ Thuật mất kiểm soát mà thôi…
Mặc dù cũng có chút xấu hổ thế nhưng khi nhìn thấy biểu cảm bây giờ của nàng, thì hắn vẫn là có chút chịu không nổi.

Lúc này Tamayo thật sự là quá cám dỗ người.
Thuỵ nhãn mông lung, bờ môi ướt át, khuôn mặt đỏ ửng, biểu cảm ngượng ngùng đáng yêu.
Nhìn một lúc…
Cuối cùng hắn cũng nhịn không được nữa, cúi đầu liền hôn xuống.
“Ưm~”
Tamayo hai mắt mở to, theo phản xạ tự nhiên nàng liền mím môi lại, cả người hơi vùng vẫy một chút.
Nhưng là nàng cũng chỉ có thể cầm cự được một chút mà thôi, bờ môi cùng miệng của nàng nhanh chóng bị một đầu lưỡi mạnh mẽ tách ra, sau đó nó thẳng tiến không lùi bắt đầu xâm nhập khu vực ướt át bên trong.
Cả người Tamayo run lên nhè nhẹ, hai đầu gối vô ý thức kẹp lấy eo của hắn, bàn tay của nàng cũng kìm không được mà bấu chặt vào đôi bờ vai thô to kia.
Ý thức của nàng bắt đầu trở nên mơ hồ, đôi mắt chợp tối chợp sáng lim dim vô định.

Nàng hiện tại đang vô cùng “vất vả” chống lại sự truy vết cùng khuấy động động kia.
Hơi thở gấp rút, toàn phương diện của nàng đều rơi vào thế bị động phòng ngự, mọi nhịp độ đều bị chiếc lưỡi mạnh mẽ kia dẫn dắt cùng điều khiển.

Nó như một thứ vũ khí mạnh mẽ đánh tan toàn bộ những thứ mà Tamayo đang có.
Nó chính là MVP của trận đấu…
Tamayo lại một lần nữa vùng vẫy, mà lần này không phải là vùng vẫy vì chống cự, mà là vùng vẫy vì đòi hỏi, nàng muốn tham lam hơn nữa.
Chưa bao giờ!
Chừa bao giờ những cảm xúc như thế này dâng trào trong người nàng.
Chúng như những dòng điện chạy dọc khắp nơi trong cơ thể nàng, chúng kích thích cùng đánh thức những tế bào cảm xúc đã ngủ đông trong suốt khoảng thời gian từ khi nàng ra đời đến hiện tại.
Nàng ôm sát lấy cổ hắn, ghì chặt đầu hắn xuống để nàng dễ dàng thoả mãn niềm vui thích.
Một lúc lâu sao, nàng mới lưu luyến không rời mà tách ra, lúc này nàng hô hấp vô cùng gấp rút cùng trầm trọng.

Bờ môi vốn đã ướt át của nàng bây giờ lại càng thêm ướt át.
Hai mắt nàng lấp loé nhìn thẳng vào mắt của Gin với ý đồ không biết.
Chỉ là lúc này Gin nhìn một cái liền hiểu nàng muốn gì, hắn dứt khoát bế nàng lên trở về phòng của mình…
Lời tác giả: Hắc hắc, có viết chương đặc biệt, nhưng không đăng đâu, hihi…