Vương Phi Bỏ Trốn

Chương 8: Kiếp trước, kiếp này.



Buổi tối nàng ăn mặc nhẹ nhàng, chỉ bôi một chút son còn lại chẳng trang điểm gì hết, nàng còn nhỏ tuổi nên cũng không cần thiết phải cầu kỳ nó hợp hợp so với lứa tuổi của nàng .

Tính ra Nạp Lan Tuệ chỉ hơn nàng có một tuổi, đệ đệ của nàng ta Nạp Lan Tự chỉ kém nàng có một tuổi mà thôi.

So với thời gian của đời trước thì Lưu gia vô cùng thích nàng, buổi gặp mặt này dẫn nàng theo để giới thiệu qua cho bọn họ biết mặt mũi nàng ra sao mà thôi.

Bản thân Nạp Lan Tuấn thì bàng quan với mọi chuyện, đối với ông ta nàng gả cho ai cũng không quan trọng miễn là mang lại lợi ích và giá trị cho ông ta là được.

Nếu Nàng nhớ không lầm thì chưa đến hết năm nay tên Lưu Hoa kia sẽ đoản mệnh mà chết vì thế nên kế hoạch sung hỷ không thành lại còn vì thế mà đổ hết trách nhiệm lên đầu nàng.

Nàng đang suy nghĩ thì nha đầu Liên Tâm đi đến nói :

"Tiểu thư, đại tiểu thư đến gặp người, đang chờ ở bên ngoài ".

Nạp Lan Tĩnh mỉm cười, cuối cùng sau một thời gian không gặp nàng cuối cùng cùng gặp lại vị đại tỷ này của nàng rồi, cảm xúc dâng tràn bị nàng từ từ trấn an nó xuống.

Nàng mỉm cười từ từ đi ra, bên ngoài phòng khách đại tỷ của nàng đang ngồi đó, vẫn bộ dáng ôn nhu hiền lương giả tạo như vậy khiến cho nàng cảm thấy ghê tởm, nhưng bây giờ chưa phải đến lúc xé mặt nhau, nàng cần nàng ta hậu thuẫn trong thời gian này.

Hậu thuẫn cho đến khi nàng có khả năng lớn mạnh đến lúc đó xé mặt nàng ta sau cũng được, ít nhất nàng phải đòi lại chút vốn liếng mà đời trước nàng đã mất chứ.

Nàng nhẹ nhàng đi lên hỏi :

"Đại tỷ, sao tỷ lại đến đây, muội đang định đến tìm tỷ đây ?, lát nữa tỷ có tham gia yến tiệc hay không ?".

Nạp Lan Tuệ vẻ mặt tươi cười nói :

"Nhị muội à, sức khỏe của muội đỡ chưa, ta thật sự lo lắng cho muội, mấy lần muốn ghé thăm muội mà hai nha đầu kia nói sức khỏe của muội vẫn chưa tốt nên ta cũng không làm phiền ".



Ánh mắt Nạp Lan Tĩnh sáng long lanh nói :

"Cơ thể muội đã đỡ hơn nhiều rồi, muội bị chứng phong hàn sợ sẽ lây cho tỷ tỷ nên không dám gặp tỷ.

Tỷ cũng biết sức khỏe muội từ trước đến nay luôn yếu, mới từ thôn trang trở về lại phải quỳ từ đường như thế nên mới nhất thời không vực lại được, trải qua điều dưỡng đã đỡ hơn rất nhiều rồi ".

Vẻ mặt Nạp Lan Tuệ buồn rầu nói :

"Xin lỗi muội, ta đã cố gắng xin mẫu thân và phụ thân cho muội rồi nhưng không được, muội cũng biết đấy đôi lục bình đó phụ thân yêu thích như thế nào, muôj vừa trở về lại lam vỡ nó chẳng trách phụ thân tức giận phạt muội ".

Nạp Lan Tĩnh cười khẩy quay sang trả lời :

"Muội đây có trách tỷ, muội biết cả phủ Tây Bá Hầu này chỉ có tỷ là tốt với muội thôi, muội vô cùng cảm kích ".

Nạp Lan Tuệ thấy vậy thì cười nói :

"Muội hiểu như vậy là tốt rồi, lần này đến đây muốn báo cho muội một tin, nhưng muội phải giữ bí mật đừng cho mẫu thân biết, nếu mẫu thân biết sẽ tracha ta nhiều chuyện ".

Nạp Lan Tĩnh giả vờ tò mò hỏi :

"Là chuyện gì tỷ nói đi ?".

Nạp Lan Tuệ giả vờ ngó xung quanh rồi nói :

"Ta nghe mẫu thân cùng phụ thân nói lần này muốn đưa muội đến Lưu phủ để cho bọn họ nhìn thấy muội, nghe đâu muốn gả muội cho biểu ca Lưu Hoa của ta, mà muội cũng biết đấy biểu ca đó của ta từ nhỏ đến giờ luôn luôn ốm đau, là con ma bệnh, nếu muội gả qua ta sợ..."



Nạp Lan Tĩnh lo lắng hỏi :

"Tỷ nói thật hay không, muội mới có mười hai tuổi đã đến tuổi cập kê đâu, muội sợ lắm ".

Nạp Lan Tuệ thấy dáng vẻ lo của nàng thì mỉm cười nói :

"Muội yên tâm ta sẽ nghĩ cách phá bỏ hôn sự này, nhưng muội phải hoàn toàn nghe lời ta, ta mới có thể giúp muội được ".

Nạp Lan Tĩnh gật đầu liên tục nói :

"Tỷ yên tâm, muội sẽ nghe lời tỷ, tỷ nói gì muội cũng sẽ nghe, chỉ cần tỷ giúp muội mà thôi ".

Nạp Lan Tuệ thấy mọi việc đã đúng với ý của nàng ta thì liền nói :

"Vậy ta ra trước tránh để mẫu thân nhìn thấy cùng muội lại hiểu lầm, muội cứ từ từ ra sau nhé ".

Nói rồi nàng ta đứng dậy bước đi mà không biết đằng sau Nạp Lan Tĩnh nhìn nàng ta mỉm cười.

Nạp Lan Tuệ thầm mỉm cười trong lòng, nàng vẫn dễ bị lừa như đời trước.

Gần một tháng trước nàng ta bỗng nhiên trùng sinh trở lại năm mười ba tuổi, nàng ta cảm thấy giống như mình vừa mới trải qua một giấc mơ vậy, một giấc mơ vô cùng ghê sợ.

Nỗi ám ảnh, nỗi khuất nhục, sự bẩn thỉu của đời trước khiến nàng ta sợ hãi mất mấy ngày không ra khỏi phòng.

Phải mất đến hai ngày nàng ta mới có thể bình tĩnh xác định được rằng nàng ta đã trùng sinh trở lại, nếu có thể sống lại nàng ta phải tính toán thật kỹ không thể đi vào vết xe đổ khi xưa được nữa.

Đối với người muội muội này nàng ta sẽ lợi dụng triệt để để danh tiếng của nàng ta lên cao, trước khi Lương Vương trở về nàng ta sẽ hạ độc chết người muội muội này để hai người bọn họ không có cơ hội gặp lại nhau.