Cùng lúc này, trước cổng trường đại học Kim Lăng, một đám người đang tụ tập, sôi nổi bàn luận.
“Một chiếc xe thể thao Ferrari đang ngon lành lại bị phá hủy như vây, thật là đáng tiếc!”
“Nghe nói là hơn ba trăm vạn đấy! Đây là cố ý làm tổn hại tài sản của người khác, số tiền rất lớn, phải bị phạt!”
“Sinh viên nữ bây giờ đều ngu ngốc như thế sao? Người khác bắt chuyện với cậu, cậu không đồng ý thì cũng thôi đi! Việc gì phải lấy thuốc nổ làm nổ tung xe của người khác chứ?”
“Lấy thuốc nổ? Tôi còn tưởng là phóng hỏa cơ đấy! Nước chúng ta đâu cho. phép mang theo thuốc nổ, cái này là tội thêm nặng hơn đấy!”
Nghe thấy tiếng bàn luận xung quanh, trong lòng Lâm Vân Dao bắt đầu lo sợ. Cô ấy căng thẳng nắm lấy tay của Lý Tiểu Khả, có chút lúng ta lúng túng. Vốn dĩ, cô và Tiểu Khả chuẩn bị ra ngoài ăn cơm, kết quả vừa ra tới cổng trường thì có một cậu thanh niên có vẻ không đứng đắn bước xuống chiếc xe thể thao Ferrari đang đậu bên đường, sau đó tiến tới quấy rối cô ấy và Tiểu Khả. “Tránh xa bọn tôi ra chút!” Lâm Vân Dao đanh thép từ chối,
“Chơi vui thôi mà! Bò húc, sprite, nước sâm Wanglaoji trên nóc xe anh tùy ý em chọn, giá cả không thành vấn đề.”
Đối phương không chịu buông tha, không chỉ liên tục nói những lời dung tục, thậm chí còn động tay động chân, muốn ôm ấp Lý Tiểu Khả.
Trong lúc tức giận, cô ấy đã lấy lá bùa mà anh cô đưa ném thẳng vào chiếc xe
thể thao Ferrari khiến nó nổ tung thành từng mảnh.
Nhưng khi vụ nổ kết thúc, trong lòng cô lập tức hối hận, cảm thấy bản thân không nên xốc nổi như vậy.
Nhưng rõ ràng đã quá muộn!
“Tiểu Dao, lần này cậu quả thực có chút vấn đề rồi đó! Dù thế nào đi nữa thì cũng không thể mang theo thuốc nổ chứ!”
Vẻ mặt Lý Tiểu Khả phức tạp. Nhưng cũng không trách Lâm Vân Dao được!
Quan trọng là bây giờ sự việc thực sự quá nghiêm trọng, khiến cô ấy có chút lo sợ. Hơn nữa, bây giờ người ta lại báo cảnh sát, rõ ràng chuyện này đã không còn là vấn đề bồi thường nữa, mà là phạm tội!
“Tớ cũng không biết vì sao, lúc đó chưa kịp nghĩ gì thì....thì đã làm như thế rồi
Lâm Vân Dao lo lắng tới mức chảy cả nước mắt.
Thực ra, tính cách của cô ấy vốn nhát gan, chỉ là hai ngày gần đây có thể bị ảnh hưởng bởi anh trai nên cô ấy có chút buông thả.
Hơn nữa anh cô cũng đã từng nói với cô rằng ai gây sự với mình thì cứ tùy ý cho nổ....
“Được rồi! Chuyện tới nước này, cậu đừng vội khóc, chúng ta cùng đối mặt! Không sao đâu.”
Lý Tiểu Khả an ủi Lâm Vân Dao.
Sau đó, cô ấy đưa mắt nhìn qua người phụ nữ bên cạnh, cầu cứu nói:
“Chị Lộ, bây giờ bọn tôi phải làm như thế nào?”
Người phụ nữ ước chừng khoảng bốn mươi tuổi, người mặc một chiếc váy dài màu đen, thân hình mập mạp, đeo kính, mặt đầy tàn nhang, về tướng mạo chỉ có thể nói là dưới mức trung bình. Cô ta tên Trần Lộ, chính là giáo viên phụ đạo của hai người.
“Còn làm sao nữa? Nếu như là chuyện nhỏ thì tôi còn có thể nghĩ cách giải quyết giúp hai em! Nhưng bây giờ chuyện này là chuyện nhỏ sao?”
“Đem theo thuốc nổ làm nổ tung chiếc xe hơn ba trăm vạn của người ta, chuyện này đã vi phạm pháp luật rồi!”
Trận Lộ cười lạnh một tiếng.
Lại nhìn về phía Lâm Vân Dao, nói với vẻ mặt khó chịu:
“Lâm Vân Dao, em vừa mới nhập học hôm qua, mà đã gây ra chuyện lớn như: thế cho tôi rồi, tôi cũng không biết nói gì hơn! Tôi vừa mới gọi điện cho anh trai
em, chắc là chút nữa anh ta sẽ tới!”
“Tới lúc đó phải đền như nào thì hãy đền như vậy, nên ngồi tù thì phải ngồi tù! Em cũng đừng nên trông chờ vào may mắn!”
“Chị Lộ, t
Lâm Vân Dao có chút luống cuống.
“Em cũng đừng gọi tôi là chị Lộ, lần này chắc chắn em sẽ bị thôi học, còn về chuyện có kết án hay không thì đợi chút nữa cảnh sát tới rồi nói!”