Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 1050: Khổ nhục kế của em trai (1)



Nhưng cậu không muốn làm hỏng việc, không muốn lãng phí thời gian. Nhỡ thò đầu lên mặt nước và bị chiếc ca nô kia phát hiện ra1 thì tính mạng của Nguyễn Nhất Nhất cũng sẽ gặp nguy hiểm,

Vậy nên, khi phát hiện ra mình dần dần đuối sức, Jack đột 2nhiên buông lỏng bàn tay đang nắm chặt lấy cánh tay của cô ra. Tên ngốc đó!

Sao anh ta lại biến mất cơ chứ!
Theo bản năng, cô định gọi tên cậu, nhưng vừa mở miệng thì nước biển đã ùa vào. Trong lúc luống cuống, cô uống mấy ngụm nước, sắc mặt trở nên khó coi. Nhìn khu vực trống không đằng sau, cô đấu tranh tư tưởng mấy giây, lắc đầu một cách khổ sở, nhanh chóng bơi lên bờ trước.

“Soat!”
Nhìn mặt biển trống trải đằng sau, đầu óc cô như muốn nổ tung, ngây ra mất một hồi.

Đợi đã, chuyện, chuyện gì thế này?!
Trong lòng biển, Nguyễn Nhất Nhất nhìn cậu bằng ánh mắ7t khó hiểu.

Cậu ra giơ tay ra hiệu với cô, ý bảo cô bơi trước, mình sẽ theo sau. Nguyễn Nhất Nhất không phản đối, gật7 đầu rồi bơi đi trước.
Vậy nên, đến cả tính mạng của mình anh ta cũng không cần nữa! Nguyễn Nhất Nhất vừa khó chịu lại vừa tức giận, vừa căm hận lại vừa hoảng loạn.

Cái tên đó, đợi đến lúc tìm được anh ta, xem cô sẽ xử anh ta thế nào.
Rốt cuộc là không ổn từ lúc nào nhỉ? Trong đầu cô lập tức nghĩ tới chuyện Jack buông tay mình ra, bảo cô bơi đi trước.

Lúc ấy cô không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng anh ta muốn ở lại đằng sau để quan sát tình hình.
Có trời mới biết anh ta bơi đằng sau rồi biến mất từ lúc nào.

Chiếc ca nô kia không bắt được anh ta, khả năng duy nhất là thiếu oxy và bị đuối sức, dần dần mê man trong biển. Nhưng anh ta hoàn toàn không nói với cô là mình khó chịu. Vì sao? Anh ta sợ mình vướng chân cô? Không muốn trở thành gánh nặng của cô?
Nguyễn Nhất Nhất lại xuống biển tìm kiếm Jack. Nhưng cô không hề biết rằng, một bóng người ở dưới đáy biển đã phát hiện ra cô quay lại.

Ôn Dục ngẩn ngơ nhìn cảnh ấy, nỗi lòng rất phức tạp.