Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 1057: Vụ tai nạn bất ngờ



Cậu im lặng một lát rồi mới trầm giọng nói: “Tôi sẽ nói riêng với lão về chuyện này, không để liên lụy đến cô.”

Những lời câuk nói đều là nghiêm túc. Cô nhìn cậu một lượt, nói tiếp: “Nếu để lão cho rằng chúng ta cùng phe thì ít nhiềau gì lão cũng phải tem tém lại, dù sao nhà họ Nguyễn cũng không dễ chọc, lão sẽ phải dè chừng. Giả dụ lão chỉ nhắm vào một mình anh, anh nghĩ mà xem, cái mạng này của anh có chơi nổi không hả?”

Jack nhìn ra ngoài cửa sổ, mím môi nói: “Tên họ Giang không khoanh tay đứng nhìn đầu, đâu phải chỉ một mình tôi cầm tiền. Trước mắt, chỉ có kỹ thuật của tôi là đạt yêu cầu của anh ta, anh ta sẽ không để tôi xảy ra chuyện gì cả.” Vả lại, cùng lắm tên doanh nhân họ Ngô ấy chỉ xả giận thôi, sẽ không thật sự giết cậu. Nguyễn Nhất Nhất ngẫm nghĩ, khẽ gật đầu: “Cái đấy thì đúng. Chỉ có một mình anh hiểu về công nghệ này, chỉ riêng điều đó thôi, không nói tới Giang Thành, ngay cả tôi cũng phải bảo vệ anh.”
Nếu cậu vô dụng thì e là cô đã đạp bay cậu đi rồi. Nghe vậy, có vẻ Nguyễn Nhất Nhất hơi ngạc nhiên, chắc cũng không ngờ là cậu lại hỏi như thế. Con đường trước mặt là một khúc cua ven sông. Ven đường, đèn đường sáng lấp lánh, bươm bướm bay lượn quanh ngọn đèn sáng tỏ ấy.

Nguyễn Nhất Nhất mở miệng, đang định nói chuyện thì...
“A!”

“Cô chủ, cẩn thận!”
Nói đến đây, cô nhướng mày lên: “Anh là máy in tiên di động cơ mà.”

Jack: “...”
Tài xế nhanh tay đánh lái để né tránh, nhưng vẫn không hoàn toàn né được hết. Một bên của mui xe bị đụng thẳng vào, nếu trên ghế phụ lái có người thì rất có thể sẽ tử vong tại chỗ.

Xe của bọn họ đụng vào vách đá ven đường, còn chiếc xe Van đụng vào xe bọn họ thì chặn ngang giữa đường, gây tắc nghẽn giao thông. Chỉ thoáng chốc, xung quanh trở nên hỗn loạn. Trong chiếc Rolls-Royce, Nguyễn Nhất Nhất mới dần dần hoàn hồn lại. Lúc này cô mới phát hiện ra có người ôm chặt lấy mình, lấy thân mình che chở, bảo vệ cho cô. Nhưng bây giờ, cô cũng không quan tâm được nhiều như thế.
Bất kể đối phương có sai thế nào thì đó cũng là chuyện giữa cậu và gã họ Ngô.

Nghe vậy, Nguycễn Nhất Nhất cười nhạt: “Anh chắc không?”
Nguyễn Nhất Nhất ngẩng đầu lên, chỉ thấy một chiếc xe chắn ngang giữa đường. Nhìn thấy cảnh ấy, sắc mặt của cả hai người đều rất khó coi.

Vụ tai nạn này quá đột ngột.