Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 1077: Cô câu được giai tơ khác?



Cô gái này đẹp thì đẹp đấy, nhưng chưa ai dám hành động lỗ mãng.

Nhân viên pha chế rượu đưa ly Cocktail chuyển dần thành màu lam tới. kTrong ly có một cục đá, nước dâng đến tận miệng ly. Một cái ống hút cắm vào, trên miệng ly được điểm thêm một lá bạc hà. Nhưng nghĩ đến đây, trong đầu cô hiện lên một bóng người gầy gò mặc đồ đen, đôi mắt trong veo tĩnh lặng nhìn cô.

Cô khẽ nhíu mày, giơ tay đỡ trán, muốn xua tan hình ảnh trong đầu đi.
Với loại rượu mạnh như thế này, người khác chỉ nhâm nhi uống từng ngụm nhỏ, nhưng cô gái trên quầy bar lại bưng ly uống ừng ực.

Lúc vô tình nhìn sang, nhân viên pha chế rượu ngây ra như phỗng.
Dứt lời, cô buông nam sinh ấy ra, tiếp tục uống rượu. Nam sinh kia nhìn bốn phía xung quanh, rồi lại lên tiếng khuyên can: “Cô à, nơi này toàn là đàn ông, cô uống say là không an toàn đầu. Tôi đưa cô.”

“Đưa tôi làm gì? Muốn số điện thoại của tôi, hay là muốn số phòng của tôi?”
Đủ rồi, phiền chết mất! Nếu Jack chính là Ôn Dục, Ôn Dục chính là Jack, vậy thì thằng nhóc khốn kiếp đó chết chắc rồi!

Coi cô là cái gì hả? Dắt mũi cô đi vòng vòng như thế, cậu ta vui lắm sao?
Sau khi uống một hơi cạn sạch, cô còn đẩy ly tới, bình tĩnh nói một câu: “Thêm một ly nữa.”

Nhân viên pha chế rượu: “?”
“Rượu này mạcnh đấy, người đẹp cứ từ từ thưởng thức.”

Nhân viên pha chế rượu có cặp ria mép lại cười nói. Nguyễn Nhất Nhất thản nhiên đáp lại, vẻ amặt hờ hững, không có một biểu cảm gì. Cái ly thủy tinh chạm vào đầu ngón tay, hơi lạnh ập tới. Cô cúi đầu, uống cái thứ chất lỏng lạnh buốt ấy. Mới đầu là ngọt, nhưng dần dà lại biến thành cay với đắng, kích thích vị giác của cô.
Trước mặt cô là một thanh niên trẻ tuổi mặc áo bò, trông có vẻ hơi gầy, nhưng dáng người lại rất chắc khỏe, ống tay áo vén lên, để lộ ra cánh tay dẻo dai màu bánh mật. Body cũng được đấy, giống kiểu thiếu niên đại học thích chơi bóng rổ, nhiệt tình tràn đầy sức sống.

Nguyễn Nhất Nhất khẽ nhếch môi, đột nhiên hiểu vì sao những người ở độ tuổi trung niên luôn thích các cô gái trẻ tuổi. Đừng nói là người trung tuổi, mới hai mươi mấy tuổi như cô mà còn thích các em giai đẹp trai trẻ tuổi nữa là.
“Cô vẫn ổn chứ? Có phải là uống say rồi không? Hay là tôi đưa cô về?” Anh chàng đẹp trai nhiệt tình ấy quan tâm hỏi han, vừa nói vừa thử vươn tay ra.

Thế nhưng, Nguyễn Nhất Nhất đã giơ tay giữ lại. Cô vuốt tóc, ngón tay luồn qua những sợi tóc dài, hơi thở vẫn rất ổn định, giọng nói chắc nịch: “Đi gì mà đi, uống!”
Nhưng khi cô đang uống ly thứ hai, một giọng nói êm tai sạch sẽ vang lên. “Cô à, đêm hôm khuya khoắt, một mình cô uống nhiều rượu như thế không tốt đâu.”

Nguyễn Nhất Nhất sửng sốt, chậm rãi ngẩng đầu lên.
Lọn tóc dài rũ xuống bên tai, đôi mắt lấp lánh của cô nhìn đối phương, hoàn toàn không có vẻ gì là say rượu mơ màng.