Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 1085: Cô cố tình (1)



Đúng thế, đêm qua cô cố tình làm thế, đồng thời cũng tỉnh táo để biết tất cả. Nhưng chính bởi vì thế nên bây giờ đầu óc cô mới trống1 rỗng như thế này.

Nguyễn Nhất Nhất túm chặt chăn, cô khẽ cắn môi, thậm chí không dám quay đầu lại nhìn.

Cậu... đã 2dậy chưa? Những giây phút cô mở cửa, một giọng nói bỗng vang lên.

“Cứ đi thế à? Không có gì muốn nói sao?”

Vừa nghe thấy câu nói ấy, Nguyễn Nhất Nhất lập tức cứng đờ người lại.
Nguyễn Nhất Nhất thật sự không biết nếu lúc này mình quay đầu lại và thấy cậu tỉnh lại rồi thì hai người họ sẽ lú7ng túng thể nào. Vậy nên cô mới nhắm mắt lại, điều chỉnh lại hơi thở của mình. Đến khi mở mắt ra, cô kéo tay cậu ra, để mình có thể7 xuống giường.

Nhìn xuống sàn nhà, vẻ mặt cô trở nên vi diệu.

Cô ngồi trên mép giường, định cúi người nhặt quần áo 2dưới đất lên, nhưng vừa động đậy là cô đã đau đến mức phải kêu lên khe khẽ.
Cô đã mở cửa ra rồi, thậm chí là đã bước ra được một bước, giọng nói đột ngột vang lên từ phía sau ấy chẳng khác nào tiếng thì thầm của ma quỷ, khiến cô lạnh toát cả người.

Cậu... tỉnh rồi à?

Rõ ràng lúc cô nhìn cậu vẫn còn đang ngủ.

Nhưng hiện giờ, đó không phải trọng điểm,

Nghe thấy cậu nói vậy, Nguyễn Nhất Nhất cố gắng điều chỉnh cảm xúc, phun ra một câu: “Tại ma men nhập nên tôi nhận nhầm người, cậu cứ coi như chưa từng xảy ra đi.”

Dứt lời, cô không quan tâm người đằng sau có phản ứng thế nào, cất bước rời khỏi đó. Cửa phòng đóng sầm lại, bóng dáng của cậu hoàn toàn biến mất. Câu nói ấy lọt vào tai cậu Ôn Dục. Cậu ngồi dậy, cái cằm ngước lên, đường cong từ cổ đến vai càng thêm rõ ràng. Cậu siết chặt bàn tay, cuối cùng gằn giọng chửi thề.. “Khốn kiếp!” Đúng thế, khốn kiếp! Câu nói ấy còn xé ruột xé gan hơn cả giết người nữa.

Sau khi xảy ra những chuyện ấy, cô lại nói là mình nhận nhầm người, bảo cậu coi như chưa từng xảy ra chuyện gì?