Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 480: Cuộc sống ngọt ngào không có xấu hổ thẹn thùng (1)



Đó chỉ là sự thăm dò của đàn ông mà thôi. Nếu anh ta thật lòng muốn tặng, vậy thì sẽ trực tiếp mang đến trước mặt người ta, chứ không phải klà hỏi.

Rốt cuộc cô có tài có đức gì mà lại gặp được Lục Kiêu đây? Anh là một người đàn ông thực thụ, là một người có năngc lực. Bất kể là sống trong xã hội hiện đại hay rời xa xã hội hiện đại, trở về với cuộc sống nguyên thủy thì đều rất lợi hại.

Còn caó, nếu rời xa xã hội hiện đại, cô sẽ chỉ là một kẻ vô dụng, không thể lo được cho bản thân.
Còn chưa dứt lời, cô bỗng hô lên một tiếng, bị anh lật người đè xuống dưới.

Đôi mắt hẹp dài lạnh nhạt của Lục Kiêu trào lên ngọn lửa. Anh khàn giọng nói: “Em thích anh như thế thì để anh lâm hạnh' em thêm một lần nữa đi.”
Ôn Huyền nở nụ cười, khuỷu tay kê lên lồng ngực rắn chắc của anh, chống cằm, đôi mắt như chứa đựng những vì sao.

Giọng cô mềm mại như đang nhõng nhẽo: “Tại em không tốt. Lúc ấy Đội trưởng Lục cứu em khỏi đàn bò hoang Tây Tạng, Đội trưởng Lục thật dũng cảm, thích giúp đỡ người khác, đã chính trực lương thiện, lại còn khỏe khoắn mạnh mẽ...”
Lục Kiêu vén lọn tóc ẩm ướt trên thái dương sang một bên.

Ôn Huyền cọ đầu trước ngực anh, hành động rất ỷ lại: “Anh có biết em sùng bái anh đến mức nào không? Trong mắt em, anh chính là anh hùng của em.”
Anh ấy sụt sịt mũi, dùng mu bàn tay quệt một cái, lẩm bẩm một câu: “Ai đang nhớ mình à?”

Lúc này, Ôn Huyền vẫn đang dựa vào lòng Lục Kiêu, gối đầu lên ngực anh. Cô ôm anh, cảm giác như đắm chìm trong đó.
Nói đến câu cuối cùng, cô ngước mắt nhìn anh, còn nhổm lên hôn cái vào cằm anh.

Lục Kiêu: “...”
Nghe mấy lời ngon ngọt của cô vợ trẻ nhà mình, Đội trưởng Lục không đánh mất lý trí, nhưng vẫn khẽ họ một tiếng, vành tai ưng đỏ, có vẻ hơi mất tự nhiên.

Anh nhấc cô lui lên trên, nghiêm túc nói: “Thật không? Em sùng bái thế nào? Lần đầu tiên gặp nhau, anh nhớ có người còn mắng anh nữa.”
“Lục Kiêu.”

“Hů?”
Nghe vậy, Ôn Huyền muốn chạy trốn, cô kiệt sức thật rồi.

Nhưng vừa quay người đi thì Lục Kiêu đã ôm lấy eo cô, nhân cô xuống xô pha.