Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 497: Chuyện gì nên tới thì vẫn sẽ tới (4)



Độ sáng ở hàng ghế sau hơi thấp, vậy nên người khác không nhìn thấy cảm xúc trong mắt hắn ta, chỉ nghe thấy giọng nói thản nhiên c1ủa hắn ta vang lên: “Không biết anh Lận thấy thế nào về vụ này? Theo anh thì thằng nhãi đó có thể chạy đi đâu được đây? Hoặc là, 2liệu có kẻ nào đang giúp hắn hay không?”

“Anh Lận” mà Lý Đình Trạch nói tới chính là người đàn ông trung niên có râu.
Hắn ta vừa dứt lời, “anh Lận” hơi sửng sốt, sau đó đặt cả hai tay lên vô lăng, XÌ một tiếng rồi mắng mỏ: “Bất kể thằng đó ch7ạy đi đầu, có người giúp hắn hay không, thì đến khi bắt được tôi cũng phải làm thịt nó. Mẹ kiếp, làm trễ nải bao chuyện.”
Ông ấy nói xong, Lý Đình Trạch đột nhiên nở nụ cười. Nhưng được một lát, nụ cười ấy lại trở nên âm trầm. Anh ấn mở video, hai bóng người hiện lên.

Một người nắm giãy giụa trên mặt đất, hai chân đạp mạnh vào nền đất, nhưng lồng ngực lại bị một người đè gối lên.
Đến khi mở miện0g, hắn ta bỗng rướn người về phía trước, hai tay chống vào hai thành ghế, nhìn chằm chằm vào ông ấy rồi nói: “Nếu anh nghĩ thế thật, vậy vừa rồi... tay kia của anh làm gì ở bên dưới vậy?”

Nghe Lý Đình Trạch nói vậy, “anh Lận” lạnh toát sống lưng. Giây tiếp theo, ông ấy còn chưa kịp nói gì thì đã cảm thấy có một thử độ cứng ngắc dí vào gậy mình.
Lý Đình Trạch không nói gì. Gã họ Ngô ngầm hiểu, rướn người giật lấy điện thoại của ông ấy.

Người đàn ông trung niên có râu nắm chặt vô lăng.
Nhìn gã họ Ngô mở điện thoại ra, trên trán ông ấy rịn ra mồ hôi.

Tín hiệu ở đây không tốt, ông chỉ mong là video đã được gửi đi rồi.
Không cần nghĩ cũng biết đó là một khẩu súng.

Lý Đình Trạch nhìn chằm chằm vào ông ấy, nói ra mấy chữ “Đưa điện thoại đây.”
Đáy lòng chẩn động, anh lập tức mở ra xem.

Đây đúng là tin nhắn mà người nắm vùng gửi tới, chỉ có điều, khi nhìn thấy nội dung gửi tới, máu trong người anh như muốn đông lại.
Người quay lưng về phía ống kính đang bóp cổ hắn. Dù chỉ là một bóng lưng, nhưng anh vẫn nhận ra đó chính là Lý Đình Trạch. Cuối video quay được một bên mặt của Lý Đình Trạch.

Xem video ấy, Lục Kiêu bất giác ngừng thở, nắm đấm siết thật chặt.
Lúc này, đã có chứng cứ xác thực về việc Lý Đình Trạch giết người rồi.

Người trên mặt đất đã chết.

Gián điệp mà anh gài vào đã chứng kiến cảnh ấy, nhưng bọn họ không thể ngăn cản chuyện đó được. Hiện giờ, chứng cứ nằm trong tay anh, chắc hẳn người nằm vùng cũng chuẩn bị đi rồi. Đúng lúc này, chuông điện thoại của anh vang lên, là người nằm vùng gọi tới.