Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 592: Tên khốn già đầu, chó thật đấy (2)



Rốt cuộc là tại anh quá vội vàng làm cô sợ, hay là tại cô nhát gan đây?

Trong chiếc taxi kia. Lúc này, bó1ng người nhỏ nhắn ở hàng ghế sau mới chậm rãi quay đầu lại. Thấy không còn bóng dáng anh ở phía sau nữa, sợi dây thần ki2nh kéo căng của cô mới dần dần thả lỏng ra. Thế nhưng, nỗi lòng cô vẫn vô cùng khiếp sợ, chỉ cảm thấy những gì vừa xảy r7a chẳng khác nào một giấc mơ. Nói thật, cô vẫn luôn coi Thẩm Mộc là anh, giống như anh Lục Kiêu, huống chi anh còn lớn h7ơn cô nhiều tuổi như thế.

Trông cô như một con nhóc ngây ngô, còn anh là một người đàn ông trưởng thành.
Kiểu người như anh, làm sao có thể nói ra những lời đó với cô?
Cô vội vàng quay đầu lại, nhưng bỗng nhớ ra rằng chiếc xe đã đi xa rồi.

Mặc dù đây là một số điện thoại lạ, nhưng cô biết ai đã gửi tin nhắn này cho mình. Ngoại trừ Thẩm Mộc, người vừa xóa những bức ảnh ấy, thì có thể là ai được nữa?
Lý Tại Quân hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, sau đó nhắn cho anh: [Sao anh biết đó là ảnh ghép?]

Nhắn xong, cô sốt ruột chờ đợi tin nhắn của anh.
Vành tại cô lập tức nóng phừng phừng.

“Đậu xanh, tên khốn già đầu!”
Câu này khó trả lời đến thế sao?

Mấy phút sau, điện thoại rung lên.
Đáng ra anh phải thích kiểu người đẹp gợi cảm, n0gực tấn công, mông phòng thủ mới phải, sao lại nói là sẽ thương cô?

Lý Tại Quân không biết mình đang sợ hãi, lo lắng điều gì.
Đúng thế, mặc dù cô không có ấn tượng gì cả, nhưng dù sao đêm hôm đó cô cũng uống say như chết.

Cô nhắn hỏi được một lúc mà không thấy bên kia nhắn lại, làm cô sắp mất kiên nhẫn luôn rồi.
Cô chỉ biết hai người họ thuộc về hai thế giới khác biệt, cô không chơi nổi với anh, cũng không hiểu con người anh. Mà trong mắt của anh, cô đơn thuần như một trang giấy trắng.

Điều quan trọng nhất là... cô... không thích anh... không phải sao...
Cô siết chặt điện thoại, mặt như bị lửa thiêu.

Trong tin nhắn mà anh gửi tới không có những lời nói dư thừa nào cả, chỉ có vài chữ đơn giản: [Người trong ảnh lớn hơn em.]
Cô vừa chấm dứt một mối tình với một kẻ hèn hạ, mệt mỏi cả về thể xác và tinh thần, thật sự không muốn nghĩ ngợi gì nữa. Tình cảm khiến cô suy sụp, cô không muốn khó chịu như thế nữa.

Đúng lúc này, điện thoại của cô rung lên.