Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 630: Lục kiêu



Góc nghiêng kiến nghị, hoàn mỹ. Xương quai xanh và cánh tay rắn chắc như ẩn như hiển.

Ôn Huyền nhìn đến ngơ ngẩn, nước mi1ếng suýt thì chảy ra. “Um!”

Ngay sau đó, nước trong bồn văng lên tung tóe.
“Lề mề gì thế hả? Em không muốn đến thế sao?”

Bất chợt, người đàn ông trong bồn tắm nhìn s2ang. Xuyên qua làn hơi nước mông lung, đôi mắt lạnh lùng như chim ưng của anh gần như muốn xuyên thấu linh hồn cô.
Ôn Huyền ngã vào bồn 0tắm, uống phải mấy ngụm nước tắm. Đến khi cô vùng vẫy ngôi đầu lên khỏi mặt nước, cả người cô ướt như chuột lột, không ngừng ho sặc sụa.

Mái tóc ướt nhẹp dán vào gò má, như một bức tranh hoa sen đang nở, chỉ có điều hơi chật vật.
“A!”

Ôn Huyền hét lên, lúc sắp ngã nhào xuống đất, một người đã giữ lấy cánh 2tay cô rồi kéo về phía trước.
Anh nhìn cô, bờ môi khẽ mở, thản nhiên nói một câu: “Anh chỉ bảo em vào kỳ cọ cho anh thôi, vậy mà em lại muốn uống nước tắm của anh. Ôn Huyền, anh coi thường em rồi.”

“Khụ khụ... Anh... Khụ khụ!”
Ôn Huyền chỉ vào anh, càng ho dữ dội hơn nữa. Mặt cô đỏ au, không biết là vì bị sặc hay là xấu hổ và tức giận.

Lục Kiêu nói xong là lập tức liếc nhìn cái giá bên cạnh, kéo một chiếc khăn trắng xuống.
Anh tới gần rồi kéo Ôn Huyền lại, một tay bưng lấy mặt cô, tay còn lại dùng khăn lau khuôn mặt và mái tóc ướt sũng của cô.

Ôn Huyền nguội dần đi, chỉ có lồng ngực là vẫn hơi phập phồng, hơi thở hỗn loạn. Cô nhìn Lục Kiêu, gò má đỏ ửng: “Mơ đi, ai muốn uống nước tắm của anh!”

Cho dù cô có áy náy với anh đến thế nào thì cũng đâu thể uống nước tắm của anh được.