Đúng là chiếc xe ấy rất quen, nhưng điều quan trọng nhất là cô nhì1n thấy người đàn ông đang ngồi trên ghế lái. Nhìn khuôn mặt anh tuấn ấy, Đồng Nhạc ôm mặt, kích động nói: “Vậy, vậy thì tốt quá. Cháu không khách sáo nữa nha chủ.”
Thẩm Mộc cứng đờ người lại. Thấy cô gái tóc ngắn quay mặt đi, khuôn mặt trắng ngần ngập tràn nét bướng bỉnh, người đàn ông trong xe hơi nhíu mày, trên môi hiện hữu nụ cười như có như không.
Sau đó, anh lấy một chiếc ô đen trong xe rồi mở cửa xe đi ra ngoài. Trong lúc Lý Tại Quân đang ngạc nhiên, chiếc Bentley ấy từ từ dừng lại cạnh tr7ạm xe buýt. Xung quanh đa phần là sinh viên, hơn nữa vì bài đăng trên diễn đàn trường lúc trước, không ít người biết Lý Tại Quân. Bây giờ nhìn thấy 7cảnh này, mọi người vô thức tròn mắt nhìn nhau.
Đồng Nhạc đứng thẳng người lên, ngoan ngoãn đứng cạnh Lý Tại Quân. Lý Tại Quân vô thức mở to mắt, nhìn anh tới gần mình.
Thẩm Mộc đi tới trước mặt cô, nở nụ cười nhẹ rồi nhìn sang Đồng Nhạc, giơ chiếc ô trong tay ra: “Bạn của Tiểu Quân nhà chúng tôi à? Đi thôi, hôm nay tôi đưa hai người về một thể.” Cần gạt nước tạt qua tạt lại, gạt nước mưa trên kính xe đi. Cách màn mưa, cô loáng thoáng nhìn 2thấy khuôn mặt tuấn tú của một người đàn ông.
Là anh! Không phải vấn đề có bảo thủ hay không, mà đó là nguyên tắc của cô.
Thích mới hôn, yêu mới lên giường, nếu tùy tiện làm bậy thì có khác gì động vật? Chiếc ô được bật ra, cơ thể cao lớn vòng qua mui xe, bước từng bước về phía Lý Tại Quân.
Hôm nay anh mặc chiếc áo chùng đen, làm tôn lên dáng người cao lớn, thẳng tắp của anh. Mái tóc đen rủ xuống che bớt đi phần nào khuôn mặt. Rõ ràng là một khuôn mặt đào hoa, nhưng lúc này lại phong độ đến thế. Kính xe chậm rãi 2hạ xuống, lộ ra góc nghiêng anh tuấn của người đàn ông. Anh nói với hai người họ: “Lên xe, tôi đưa các cô về.”
Nghe vậy, Đồng Nhạc mừng húm,0 nhưng Lý Tại Quân lại giữ lấy cánh tay cô ấy, ý bảo cô ấy bình tĩnh lại. Cô nhìn về phía anh, vờ như anh tới không phải để đón bọn họ.
Người ấy chính là Thẩm Mộc. Lần trước tên khốn này hôn cô ngay trước mặt cảnh sát giao thông, cô vẫn chưa quên cục tức ấy đâu! Đồng Nhạc hắt xì một cái, tội nghiệp nhìn Lý Tại Quân: “Chị Quân, người ta lạnh quá.”
Lý Tại Quân: “...” Chú?!