Lý Tại Quân chỉ cảm thấy như bị giội một chậu nước1 lạnh từ đầu xuống chân. Cô ấy thật sự không biết hay giả vờ không biết đưa một người đàn ông về khách sạn có thể sẽ xảy ra chuyện g2ì? Người đàn ông béo ục ịch đó đã sờ đùi cô ấy, còn chuốc nhiều rượu cho cô ấy như vậy, nhưng cô ấy vẫn đồng ý đưa ông ta về. Đúng l7úc này, mấy bóng người xuất hiện trên cầu thang tầng hai. Người dẫn đầu là một nam một nữ. Người đàn ông có thân hình cao lớn, mặc đ7ồ vest. Người phụ nữ trung niên đoan trang nhã nhặn, sau lưng còn có mấy người trông như trợ lý. Lý Tại Quân chưa nhìn thấy, chỉ ngh2e được tiếng hô ngạc nhiên của quản lý dự án: “Ôi chao, đây chẳng phải là Tổng Giám đốc Thẩm của Tập đoàn Thẩm Thị sao? Chào anh, ch0ào anh!”
Giọng nói nịnh nọt vọng vào tai, làm Lý Tại Quân ngẩn ngơ. Hắn còn chưa nói xong, Thẩm Mộc bỗng vẫy tay về một phía.
Mọi người nhìn sang, thấy một cô gái tóc ngắn trắng trẻo xinh đẹp.
Tự nhiên thấy mọi người đổ dồn ánh mắt về phía mình, Lý Tại Quận hơi cứng người lại, nhưng nhìn sang Thẩm Mộc là cô lập tức hiểu ra. Hai người họ? Thẩm Mộc nhìn cô gái tóc ngắn bên cạnh, hỏi cô: “Em thực tập ở công ty này à?” Lý Tại Quận im lặng giây lát rồi dứt khoát nói: “Không phải nữa rồi.” Thẩm Mộc đã lăn lộn trên thương trường bao năm, chỉ liếc qua đã nhìn thấu bảy, tám phần. Đến khi nhìn sang người đàn ông với vẻ mặt phức tạp kia, anh ngoài cười nhưng trong không cười:
“Không phải thì chuyện hợp tác để sau đi.”
Dứt lời, anh còn xoa đầu Lý Tại Quân. “Hơ, Tổng Giám đốc Thẩm, cô ấy, cô ấy là...” Tổng Giám đốc Thẩm?
Cô chậm rãi nhìn sang, một bóng người quen thuộc lọt vào tầm mắt.
Thẩm Mộc khẽ nhíu mày, liếc mắt nhìn qua, thấy một bóng người nhỏ nhắn đằng sau bọn họ. Quản lý dự án lắp bắp, không nói được một câu hoàn chỉnh.
Thẩm Mộc vòng tay qua eo Lý Tại Quân, nói ra mấy chữ “Vị hôn thê.”
Dứt lời, anh đưa cô rời khỏi đó, để lại quản lý dự án đứng trợn mắt há mồm tại chỗ.
Đầu óc Lý Tại Quân như nổ đùng đoàng. Anh, anh nói gì cơ? Vị hôn thê?
Không biết là vì uống rượu, hay là bởi vì câu nói đó của anh, cô chỉ cảm thấy cả người mình nóng rực lên. Gió lạnh bên ngoài thổi tới, làm cô dễ chịu hơn một chút, nhưng vẫn rất chóng mặt.