Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 666: Đi theo anh, một nam một nữ (3)



Cô ta sửng sốt, sau đó hỏi với vẻ đáng thương vô tội: “Vì sao?”

“Bởi vì tôi không cho cô ấy nói chuyện với thiểu năng.” “Em giữ lấy mà ăn.”

Lục Kiều nhường thức ăn cho cô, ánh mắt vô thức nhìn qua bụng cô.
David và Elen thấy bọn họ nướng nhiều như vậy, bèn cầm hai quả dừa hái trên cây tới đổi thức ăn. Mấy người quây quanh đồng lửa, vừa ăn vừa trò chuyện.

Khu vực bờ biển ở đây bị mọi người chiếm cứ, bầu không khí hài hòa vui vẻ.
Nếu người phụ nữ đó có não thì phải biết rằng không nên chui vào cái nơi như thế này.

Sau khi Lục Kiêu đi, Inoue Komi bực bội một lát. Đến khi nhận ra xung quanh càng lúc càng tối, cô ta vội vàng rời khỏi đó.
Inoue Kkomi nghe mà thộn mặt ra.

Nét phản cảm và bực bội trong mắt anh rõ ràng đến thế. Câu nói mà anh nói ra khiến cô ta buộc phải tin rằng, cngười đàn ông này là một tảng đá mà cô ta không thể di chuyển được.
Trên bờ biển, mặt trời đã dần chìm xuống biển, ráng chiều rải đầy chân trời.

Ôn Huyền đang nướng hải sản. Sau khi Lục Kiêu trở về, cô cầm một con cá đưa cho anh, cười hì hì nói: “Chồng em về rồi, ăn ít đồ để lót dạ nào.”
“A!”

Inoue Komi sợ hết hồn. Cô ta quay đầu lại, đằng sau chẳng có gì cả.
“Cô ấy không phải bạn gái tôi, mà là vợ của tôi. Nhưng cho dù tôi achưa có vợ thì cũng chẳng thích nổi kiểu người như cô. Sau này cô đừng tới gần chúng tôi nữa, nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo.”

Sau khi lạnh lùng nói xong những câu ấy, Lục Kiêu quay đầu bỏ đi.
Còn Inoue Komi, cô ta giận tím người.

Lục Kiêu đi thẳng luôn, không thèm để ý tới cô ta.
Nhưng suy cho cùng, cho dù có thứ gì hay không thì cô ta cũng sợ khiếp vía, chỉ muốn mau chóng rời khỏi đây.

Inoue Komi vừa ôm ngực vừa quay đầu lại. Một bóng đen bất ngờ xuất hiện trước mặt cô ta, trên mặt có một vết sẹo. Trong bóng đêm, trông nó vô cùng dữ tợn. Inoue Komi mở to mắt. Cô ta há to miệng, nhưng vì quá sợ hãi nên chẳng thốt ra được tiếng nào.
May mà cô ta đã nhìn thấy đống lửa mà mọi người đang đốt bên bờ biển rồi.

Thế nhưng, khi cô ta đang rảo bước tới thì đột nhiên, một thứ gì đó vụt qua sau lưng cô ta.
Đúng lúc này, người phụ trách đội ngũ nước R bỗng chạy tới tìm David, thở hổn hển nói: “Anh David, không thấy cô Inoue của tổ chúng tôi đâu cả.”

“Cái gì?”