Nhưng lúc cầm lấy nó, hình như bàn tay thon dài ấy hơi 1run rẩy.
Yết hầu Lục Kiêu trượt một cái. Anh mở kết quả ra, nhìn thấy ảnh siêu âm và mấy chữ bên dưới: Mang thai mươi tuần.
Bác sĩ cười nhìn anh, liệt kê những điều cần chú ý trong khoảng thời gian mang thai.
Ôn Huyền nhìn mà không kìm được nụ cười của mình. Giây tiếp theo, anh cần thận cầm tay Ôn Huyền, kéo cô vào lòng mình.
Động tác của anh rất nhẹ, như sợ làm cô đau.2
Giờ khắc này, anh như đánh mất khả năng nói chuyện. Bờ môi anh mấp máy, nhưng chẳng nói ra được một chữ nào, chỉ thấy sống mũi ca0y cay. Lúc này, Ôn Huyền lại chậm rãi nói: “Đội trưởng Lục, mặc dù em mang thai rồi, nhưng mà là thai đôi đấy. Anh có biết không hả?”
Câu nói ấy lọt vào tai đội trưởng Lục, làm anh cứng đờ lại một lần nữa.
Sau khi hoàn hồn lại, anh vội vàng ngẩng đầu lên, đôi mắt ứng đỏ ngạc nhiên nhìn cô. Anh lo lắng và quan tâm như thế, không uổng công cô sinh con cho anh.
Đó là kết tinh tình yêu của hai người họ. Trong tương lai, cô sẽ có một gia đình bốn người.
Ôn Huyền mang thai, Lục Kiêu trở nên kỹ tính, chuẩn bị toàn diện từ ăn ở đi lại.