Lý Tại Quân chưa gặp chuyện này bao giờ. Mặc dù cô rất sợ hcãi, nhưng điều làm cô đau đớn nhất là tình cảnh nguy hiểm của ba người họ lúc này. Nhưng đó không phải điều mà cô muốn, thật sự không phải điều mà cô muốn. Bố mẹ cô mất từ nhỏ, nếu gia đình anh họ không nhận nuôi cô, cô đầu thể sống đến giờ.
Vả lại, nếu chị dâu và hai cháu có mệnh hệ gì thì khác nào hủy luôn cả đời anh họ. Lục Kiêu lôi Kim Phạm tới, Ôn Huyền và Lý Tại Quân cũng bị đẩy về phía trước. Ôn Huyền né tránh sự đụng chạm của những kẻ đó, tự mình bước đi. Trong mắt cô không có vẻ sợ hãi, chỉ có nét căm hận với lũ người này.
Sau khi hai bên dẫn người tới, Ôn Huyền và Lục Kiêu nhìn nhau. Ôn Huyền cũng đỏ mắt rồi, nhưng cô lại mỉm cười với Lý Tại Quân: “Ngốc ạ, đừng nói linh tinh. Chúng ta đều sẽ sống, chỉ là vấn đề sớm hay muộn thôi. Cho dù tình hình của chị lúc này là gì thì cũng không thể lấy đó làm lý do được. Tiểu Quân, em chẳng có tội tình gì cả.”
Cô là vợ Lục Kiêu, sẽ luôn theo bước anh. Xét theo một ý nghĩa nào đó, bọn họ tuy hai mà một, gặp phải chuyện gì cũng phải cùng nhau đổi mặt. Hôm nay, nểu Lục Kiêu lựa chọn cô, Tại Quân mà gặp bất trắc, cô và Lục Kiêu sẽ phải sống trong nỗi đau và sự áy náy cả đời, không bao giờ thoát ra được. Không cần anh nói, Ôn Huyền cũng biết nội tâm Lục Kiêu đau đớn và quằn quại đến mức nào.
Cô không muốn để Lục Kiêu chọn. Người lựa chọn sẽ là cô. Nếu bọn họ có mệnh hệ nào, cô asẽ không thể chịu đựng được.
Một người là chị dâu đang mang thai, một người là anh của mình. Hắn ta vừa dứt lời, Lục Kiêu bóp chặt khẩu súng, gân xanh nổi đầy lên mu bàn tay.
Ôn Huyền và Lý Tại Quân cũng cứng đờ cả người. Bọn họ đứng đó, một người bắt đầu đỏ vành mắt, một người cắn chặt môi, đôi mắt đẫm lệ. Đối với cả ba người bọn họ, đây là một sự lựa chọn đau khổ. Cho dù có lựa chọn thể nào, người còn lại xảy ra chuyện gì thì cả đời này Lục Kiêu cũng không thể tha thứ cho bản thân được. Lý Tại Quân chậm rãi lắc đầu. Cô nghẹn ngào, khàn giọng nói: “Chị dâu, bảo anh ấy chọn chị đi. Chị biết tình hình của bản thân lúc này mà không thể làm bừa được đâu.” Xung quanh toàn là kẻ xấu, cô không dám nói rõ ràng, sợ bọn họ biết chị dâu đang mang thai. Những điều chưa biết thường mang tới nỗi sợ hãi lớn nhất cho con người ta. Rõ ràng vẫn đang là một người sống sờ sờ ra đó, nhưng rất có thể những chuyện điên khùng này sẽ biển người ta thành một cái xác lạnh lẽo.
Kim Phạm vẫn quỳ trên mặt đất, nở nụ cười độc địa. Hắn ta nhìn Ôn Huyền và Lý Tại Quân, đột nhiên hét to lên: “Hắn chỉ có thể cứu một người, xem hắn chọn ai đi!”