Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 833: Tiếp xúc thân mật



Tấm danh thiếp in chữ vàng nổi được đặt vào tay Ôn Dục.

Cậu nhìn tên và số điện thoại trên đó, chỉ liếc qua là dãy số ấy đã khắc sâu vào kđầu cậu.

Một lát sau, cậu lẩm bẩm nói: “Tôi sẽ gọi cho cô...” Cửa kính xe hạ xuống. Gió đêm thổi vào, làm tóc cô phất phơ, khiểnc mùi hương trên người cô tỏa ra quanh cậu.

Tiếng gió lùa khá lớn, át đi giọng nói của cậu. “Hử? Cậu nói gì cơ?” Nguyễn Nhất Nhất nhìn vềa phía Ôn Dục, khuôn mặt sạch sẽ, dịu dàng động lòng người, không mấy phù hợp với nội tâm của cô. Ôn Dục dời mắt: “Không có gì, tôi nói là làm phiền cô Nguyễn phải đưa tôi về.” Nguyễn Nhất Nhất cười: “Chuyện nhỏ thôi mà, dùng sao chúng ta cũng tiện đường.” Ôn Dục: “..” Tiện đường?

Ha, tiện đường cái mốc XÌ.
Sợ bóng sợ gió một hồi.

Gương mặt dịu dàng của Nguyễn Nhất Nhất trở nên trắng bệch, tóc tai tán loạn, như thể vẫn chưa định thần lại.

Hiếm khi thấy cô như thế, không còn phiêu dật như thường ngày nữa, ngược lại tỏ ra yếu ớt, Ôn Dục không khỏi mềm lòng.
Một chiếc xe chạy ngang vượt đèn đỏ, đâm thẳng về phía bọn họ. Tài xế đánh lái để né tránh.

Nguyễn Nhất Nhất ngồi đằng sau, không thắt dây an toàn. Cô hô lên một tiếng, mất kiểm soát và ngã xuống. May mà bên cạnh có một người nhanh tay túm lấy cổ tay của cô, kéo cô vào lòng.

Kỹ thuật của tài xế rất tốt, thuận lợi tránh được chiếc xe kia. Nhưng không may thay, chiếc xe ấy hình như mất lái, đâm vào bệ lên vỉa hè rồi lật xe.
Cô và tên bạn trai kia làm gì trong khách sạn cũng không quan trọng, quan trọng là khách sạn ấy thoải mái, phong cảnh đẹp.

Trên đường tới khách sạn, mọi chuyện đều rất suôn sẻ.

Nhưng khi sắp tới đích, chiếc xe băng qua ngã tư đường, một chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Cô chậm rãi nói rồi cụp mắt đứng lên, ngồi về chỗ của mình.

Lúc này, tài xế thở phì phò quay đầu lại: “Cô chủ, cô không sao chứ? Xin lỗi, tôi...”

“Không sao, anh làm tốt lắm rồi.” Cô liếc nhìn ra bên ngoài.

“Chuyện còn lại giao cho cảnh sát giao thông đi.” Tài xế lắc đầu nhìn chiếc xe bị lật bên ngoài. Nếu là chuyện ngoài ý muốn thì cũng thôi, nhưng nếu điều tra ra không phải ngoài ý muốn thì chuyện này sẽ không kết thúc như thế.

Đến khi chiếc xe tiếp tục lăn bánh, bầu không khí ở ghế sau trở nên khác lạ.