Tình huống bất ngờ ấy khiến người đàn ông họ Hàn trố mắt ra. Đến khi hoàn hồn lại, anh ta vội1 vàng gọi vào số điện thoại khẩn cấp trong thang máy, đồng thời đập cửa hò hét cho anh ta ra ngoài.
Dù sao mẹ anh ta cũng đang nằm2 viện, thang máy lại hỏng đột ngột, anh ta nóng lòng như lửa đốt. Trong đêm, trên một chiếc xe ở cửa khách sạn, Ôn Dục nhìn cô gái đi giày cao gót, mặc áo khoác bước ra, bỏ đi như một cơn gió. Cậu giơ tay lên vuốt ve bờ môi, khóe miệng cong lên.
***
Thoắt cái đã qua một tháng, Ôn Dục gửi tin tốt tới cho Ôn Huyền. Mặc dù kết quả đã chắc như đinh đóng cột rồi, nhưng khi chính thức được xác nhận, cô vẫn rất vui vẻ. Nhưng cho dù nằm mơ thì chắc anh ta cũng không ngờ được rằng tro7ng phòng điện tối om của khách sạn, đang có một chùm sáng chiếu vào một nơi nào đó. Ôn Dục ngậm chiếc đèn pin mini trong miệng, đeo găng t7ay cao su, nhìn đường dây thang máy bị cắt đứt. Khuôn mặt trắng nõn của cậu thiếu niên bị bóng tối che khuất, khóe môi nhếch lên, đôi mắt 2cụp xuống, ẩn giấu sự tối tăm vô tận.
Cậu mà muốn biết thông tin riêng tư của một người thì rất dễ dàng.
Trước giờ cậu cũn0g chẳng phải kiểu người lương thiện, Có đôi khi, càng lớn thì người ta càng không muốn yên ổn làm người.
Thay quần áo xong, Nguyễn Nhất Nhất đi ra ngoài, gọi tên nhưng không nghe thấy tiếng đáp lại, tìm thế nào cũng không thấy người đàn ông họ Hàn đầu. Cô gọi điện thoại mà không ai bắt máy, tức đến mức tải cả mặt.
Được, được lắm! Cậu rất muốn thử, chân tay ngứa ngáy.
Nhưng mà, phải cướp như thế nào đây?
Một khoảnh khắc nọ, Ôn Dục nghĩ tới hình ảnh mình ôm cô vào hôm xảy ra tai nạn.. Lúc ấy cậu đang đeo mặt nạ.
Đeo mặt nạ?
Trong mắt cậu lóe lên một tia sáng kỳ lạ. ***
Thời gian như thoi đưa, thoáng cái đã tới mùa thu, đồng thời cũng sắp tới ngày sinh dự tính của Ôn Huyền rồi.
Khoảng thời gian qua, Ôn Huyền được phục vụ tận tình, ăn uống đầy đủ, khuôn mặt đầy đặn đáng yêu hơn hẳn. Cô đang rất mong ngóng sự chào đời của hai đứa nhóc này. Nếu không, ban đêm cô không chỉ không được trở mình, không được động đậy, còn không được có ý đồ với Đội trưởng Lục.
Phải biết rằng, không phải ngày nào cô cũng được gặp Lục Kiêu. Mỗi khi anh làm nhiệm vụ xong và quay trở về, nhìn một người đàn ông với thân thể rắn chắc ẩn hiện trước mặt mình, sức hấp dẫn phải lớn thể nào đây?