Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 877: Lục tiểu hoa gặp phải lũ buôn người (1)



Khác với Lục Tiểu Hoa, Lục Thời thực sự không sợ.

Lúc được mẹ bế lại gần, cậu bé còn muốn thò tay sờ đầu Bình An.

Cuối kcùng, Ôn Huyền bế cậu nhóc lên lưng Bình An, Bình An thè lưỡi, đứng im không dám nhúc nhích gì, đôi mắt đen láy nhìn bọn họ. Năm phút sau, một hình ảnh xuất hiện.

Tiểu Hoa nằm sấp trên người nó, túm lấy một bên tại của nó, muốn nhét vào trong miệng.

Lục Bình An đáng thương chỉ có thể để mặc cô bé tóm tại mình,
Cuối cùng, Lục Kiêu bể cô bé lên, Bình An mới được cứu. Nó không dám ở lại, sủa gâu gâu hai tiếng, chạy vụt đi tìm Cát Trác. Cũng coi như gặp mặt thành viên mới trong gia đình xong rồi.

Lục Thời rất thân thiết với Bình An, không sợ nó chút nào. Lục Thủy Hoa thì chỉ sợ lúc đầu, dần dần quen rồi, cứ nhìn thấy là lại muốn cắn tại nó, thành ra Bình An cứ thấy cô bé là cụp đuôi chuồn mất.

Nhưng lúc này, hai đứa trẻ vẫn chưa biết rằng trong tương lai, chú chó chăn cừu này sẽ là người bạn trong quá trình trưởng thành của bọn họ, vừa là người thân, vừa là người bạn tốt nhất.
Là chủ nhân nhỏ của Bình An, làm sao Lục Tiểu Hoa lại để cho chó nhà mình thua được.

Thể là cô bé vứt luôn chiếc máy bay điều khiển trong tay đi, lon ton chạy tới bên cạnh Bình An, hướng thẳng về phía chủ chó Sa Bì nhà hàng xóm - sủa gâu gâu.

Cô bé giương nanh múa vuốt, khiến chú chó Sa Bì thộn mặt ra.

Cuối cùng, nó chỉ sủa vài tiếng cho có rồi chạy đi.

Cái quái gì thế này, còn gọi cả chi viện nữa!

Trong quá trình trưởng thành của bọn họ sẽ xảy ra rất nhiều chuyện, ngọt bùi đắng cay, buồn bã vui vẻ. Bình An sẽ luôn ở bên bọn họ, đến tận khi sinh mệnh chấm dứt.