Xung quanh có nhiều người như thế, người đàn ông vừa bị cắn chảy 1máu đầu hồ lên với người phụ nữ “Mau, chạy mau!”
Lúc này, người bí mật đi theo bảo vệ hai đứa trẻ cũng chạy tới. Bọn họ không nói hai lời, b2ao vây đám người kia, còn lấy côn điện ra. Thấy tình thể thay đổ2i, hai người đã ngăn cản bà Lục lúc trước nhìn nhau, vội vàng buông bà ra để chạy trốn. Bà Lục lo lắng xông tới, nước mắt cũng tuôn ra. Bà nhận lấy 0Lục Tiểu Hoa từ tay của vệ sĩ. Cô bé khóc xé ruột xé gan, làm trái tim bà như muốn tan nát, thực sự rất đau lòng. Cho dù cô bé đang nằm trong lòng bà, nhưng bà vẫn chưa hết sợ hãi. Chuyện vừa xảy ra quá mức khủng khiếp.
Nếu cháu bà bị bể đi mất như thế thì phải làm sao đây?
Cả với thức ăn đều bị bà ném sang một bên, vừa khóc vừa trấn an cháu gái. Thấy vậy, mọi người xung quanh cứ ngơ ngơ ngác ngác, không biết chuyện gì đang xảy ra, không ai rảnh mà ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng cả. Nhưng đến cuối cùng, khi cảnh sát tới, ai nấy đều trố mắt ra, bởi vì cảnh sát đã còng tay tất cả những kẻ vừa có ý đồ cướp Lục Tiểu Hoa đi.
Có người tò mò tới hỏi cảnh sát: “Bọn họ làm gì sai à? Sao lại bị bắt hết vậy?”
Nghe vậy, cảnh sát tháo mũ xuống, vuốt tóc rồi cười lạnh nói: “Anh nói xem chúng phạm tội gì? Chúng là lũ buôn người, tội chết đấy! Cho dù không chết thì cũng ngồi tù mục xương!” Nói đến đây, cảnh sát lại không nhịn được trình bày: “Bây giờ lũ buôn người ngày một táo tợn rồi, nghĩ ra đủ cách gây án. Ví dụ như hôm nay chẳng hạn, nếu em bé không có người khác bảo vệ, chỉ có một mình người bà thì chắc chắn đã bị cướp đi rồi.”
Nghe những lời ấy, mọi người trong chợ ngây ra như phỗng.
Thì ra ở phụ nữ vừa cướp đứa trẻ đi không phải là mẹ, mà là kẻ buôn người đóng giả?