Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 889: Tiếp xúc (2)



“Những lời anh nói là...” Không đợi cô nói hết câu, Thẩm Mộc đã giơ hai ngón tay lên thề: “Thượng Đế làm chứng, những lời Thẩm Mộc này nói đều là sự 1thật. Dù sao, so ra thì..”

Anh bất đắc dĩ “xì” một tiếng: “Anh càng không muốn thừa nhận là mình bị con nhóc chết tiệt nhà em phá thân. Khôn2g phải anh không có dục vọng, nhưng công việc quá bận rộn, cho dù có thời gian thì anh cũng không muốn có quan hệ xác thịt với người mà mình không t7hích. Điều ấy sẽ khiến anh cảm thấy như phản bội linh hồn chính mình.

Dục vọng trên cơ thể sẽ được thỏa mãn nhất thời, nhưng sau đó sẽ là cả7m giác trống rỗng mãnh liệt từ sâu trong thâm tâm. Bọt nước văng ra, cô sặc nước ho vài tiếng. Anh ôm cơ thể mảnh khảnh trắng muốt của cô, đôi mắt thâm thúy sâu xa: “Không ăn thịt trẻ con, vậy thì thì ăn anh đi.”

Lý Tại Quận “Đừng.”

Nhưng không kịp nữa rồi. Ngay trong bồn tắm, ai kia không biết xấu hổ, ép cô “ăn” mình hết lần này đến lần khác, như lần đầu tiên của bọn họ.
Lý Tại Quân nghe những lời ấy: “..”

Thẩm Mộc nhướng mày lên: “Em vừa cười hả?”
Cô cong mối quay mặt đi: “Em không cười.” Thẩm Mộc: “Vậy em toét miệng ra làm gì? Định ăn thịt trẻ con sao?”

Lý Tại Quân không nhịn đư0ợc cười phì ra tiếng. Cô muốn chạy trốn, nhưng lại bị anh túm lấy cánh tay, một lần nữa ngã vào người anh.
Nhưng anh cũng có yêu cầu, đó là làm việc ở đâu, đảm nhiệm chức vụ gì, mỗi ngày tiếp xúc với những ai, đều phải nói cho anh biết.

Hơn nữa, trong lòng anh bắt đầu có một dự định khác, Dù sao, khi đã biết cô nhất quyết phải đi làm rồi thì không thể có chuyện anh trơ mắt nhìn cô trầy trật được.

Lý Tại Quân sắp phiên chết cái ham muốn chiếm hữu của anh rồi, nhưng anh đã nhượng bộ, cô không nói gì được nữa, tạm thời cứ nghe theo anh trước đã.
Anh cảm thấy cô nhóc của mình đang dần trưởng thành rồi. Nếu cô cứ ngoan ngoãn ở bên cạnh anh thì tốt biết bao. Lý Tại Quân vừa thắt cà vạt cho anh, vừa ra vẻ thuận miệng hỏi: “Mà này, Thẩm Mộc, mấy ngày trước bố mẹ anh gọi điện thoại cho anh, bọn họ có nói gì không?” Thẩm Mộc: “Hử, nói gì nữa, bảo anh đừng làm việc quá vất vả thôi.”

Lý Tại Quân nhướng mày lên.