Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 910: Chương 913



Nghe thấy cậu ấy, đôi mắt của Nguyễn Nhất Nhất trầm xuống.

Ly rượu ấy thực sự có vấn đề?! Sau đó, cấp dưới tiếp tục trình1 bày kỹ càng hơn: “Cô chủ, chúng tôi đã mang chất lỏng còn sót lại trong rượu đi kiểm tra rồi, trong đó có thành phần thuốc mê v2à thuốc kích dục...” Có lẽ cô đã biết người đó 0là ai rồi.

Tối qua, ai đã mời cô ly rượu ấy?
Ngày mai chắc hẳn thuốc sẽ hết tác dụng, có chuyện gì đợi đến lúc ấy rồi nói. Trong phòng Suite có hai phòng ngủ, dành cho chủ và khách.

Cô về phòng ngủ chính của mình, vào phòng tắm ngâm mình một lúc.
“Vâng, cô chủ.” Người trong điện thoại đáp. Sau đó, Nguyễn Nhất Nhất tắt máy, bàn tay siết chặt điện thoại.

Thằng khốn kiếp, cứ chờ mà xem, cô sẽ lột da hắn ta!
Nguyễn Nhất Nhất cố gắng điều chỉnh lại cảm xúc. Đến khi nhìn sang chiếc giường lớn, ánh mắt cô trở nên sâu xa. Cậu thiếu niên vẫn đang nằm im trên giường. Sự thật là cậu vô tội.

Nguyễn Nhất Nhất đắp chăn cho cậu rồi đi ra ngoài.
Đến khi mở miệng, Nguyễn Nhất Nhất cắn răng nói gằn từng chữ một: “Điều tra cho tôi! Bắt tên nhân viên pha chế rượu ấy, tra khảo rõ ràng xem mọi chuyện là thế nào! Hắn chỉ là một tên nhân viên quèn, chắc chắn không dám làm thế, nhất định phải bắt được kẻ đứng sau hắn.”

Đối phương dám dùng thủ đoạn hèn hạ này thì đừng trách cô dùng thủ đoạn hèn hạ hơn!
C7ó người dám bỏ thuốc vào rượu của cô! Ôn Dục vô tình uống phải ly rượu ấy, may mà có cô ở đó. Nhưng nếu người uống ly rượu ấy là2 cô thì sao? Vậy thì cô sẽ trúng kế của ai đây?

Trong đầu cô hiện lên một bóng người.
Cánh tay thon thả, dáng người thướt tha. Đó là cơ thể của một cô gái trưởng thành gợi cảm, như một quả đào mọng nước, mỗi một hành động đều chứng tỏ sự quyến rũ của mình.

Nhưng trên người cô lại toát ra hơi thở lạnh lùng khó gần, khiến người ta cảm thấy thần bí, khó tiếp xúc.
Nguyễn Nhất Nhất đã nín thở một phút, lúc này cô không ngừng thở hổn hển.

Dưới ánh đèn mờ ảo trong phòng tắm, làn da mịn màng trắng nõn của cô thấp thoáng ẩn hiện.
Sự thực cũng là như thế. Có không ít người thích cô, nhưng những người đàn ông mà cô từng gặp, có người quá sến súa, có người thì quá mưu mô, không thể khơi gợi hứng thú trong cô.

Nguyễn Nhất Nhất dựa vào thành bồn tắm, nhắm mắt nghỉ ngơi. Trên mặt và lông mi của cô dính vài giọt nước. Lúc này, dòng suy nghĩ của cô đã bay sang nơi khác rồi.

Cặp mắt sạch sẽ trong veo, sống mũi thẳng tắp, cánh môi ấm áp gợi cảm, cùng với xương quai xanh của cậu thiếu niên.