Hai người nhanh chóng chuẩn bị xong xuôi. Mặc dù hắn ta là con nhà giàu, nhưng cái sai ở đây là hắn ta không biết trời cao đất dày, không đánh bóng mắt mà nhìn xem người trước mặt mình là ai, không biết ai là người mà mình không chọc vào được. Xuyên qua màn hình điện thoại, nhìn Jack đứng trên sàn đấu, lông mi Nguyễn Nhất Nhất run run, ánh mắt trở nên lắng đọng.
Sao anh ta lại ra mặt cho cô? Người thất bại trong cu2ộc chiến trước đã bị khiêng xuống dưới, người chiến thắng đứng hò hét trên sàn, một tay ôm gái đẹp, một tay cầm số tiền cược kếch x7ù.
Ôn Dục cởi trần bước lên sàn, trên mặt còn đeo mặt nạ hình quỷ. Cậu không tiện lộ mặt ra, không muốn để người khác nhìn 7thấy khuôn mặt thực sự của mình. Tuyển thủ mới lên sàn đấu, đám đông lại bắt đầu hò hét đắt tiền cược, đoán xem ai sẽ chiến2 thắng.
So với dáng người hơi gầy của Ôn Dục, trông đối thủ của cậu có vẻ đô con hơn. Lúc này, hắn ta cũng đã trang bị găng0 tay quyền anh, đồ bảo vệ răng, dữ tợn nhìn chằm chằm vào cậu, như thể đã đến nước này thì người chết nhất định phải là cậu vậy. Tối hôm ấy, cô nói muốn nhìn mặt anh ta, nói là mình có hứng thú với anh ta, nhưng anh ta lại từ chối thẳng thừng, còn bỏ đi ngay tức khắc nữa.
Vậy mà hôm nay lại... Giang Thành tìm một chỗ ngồi ở hàng đầu, hứng khởi nhìn lên trên sàn đấu.
Không biết nghĩ tới điều gì, anh ta bỗng gọi video cho một cô gái. Cô còn đang nghi hoặc thì màn hình chuyển hướng, đối diện với một sàn đấu quyền anh.
Lúc này, giọng của Giang Thành vang lên: “Nhìn thấy chứ? Cô Nguyễn, có người muốn ra mặt cho cô kìa.” Có một khoảnh khắc nọ, cô cứ ngỡ là nhìn thấy Ôn Dục.
Mặc dù không nhìn thấy mặt, nhưng thân thể hơi gầy như lại có cơ bắp ấy trông rất quen. ***
Trong căn phòng Suite xa hoa của khách sạn, Nguyễn Nhất Nhất vừa tắm xong, khoác áo ngủ đi ra ngoài. Chuông điện thoại vang lên, cô bắt máy. Đó là một cuộc gọi video. Đầu bên kia vang lên tiếng hò hét, đám đông xuất hiện trên màn hình.