Hắn ta tựa trên rào chắn, có người đang bóp vaki cho hắn ta, nói với hắn ta điều gì đó, còn lén lút đưa thứ gì đó cho hắn ta. Trọng tài coi như không nhìn thấy, dù sao chỗ này cũng chẳng pchải nơi quang minh chính đại gì cho cam.
Gã đàn ông họ Khâu cắn răng xông tới, trên năm ngón tay đeo một vòng thép có mấy mũi nhọn, đaánh thẳng vào mặt cậu. Mọi người xôn xao lên vì cảnh tượng ấy. Người xem cũng bắt đầu phản đối, ngay cả sắc mặt của Giang Thành cũng thay đổi. Nhưng Ôn Dục lại tránh được. Mặc dù chỉ xẹt qua mặt cậu, nhưng vẫn để lại một vết cắt ở đuôi lông mày, tơ máu rịn ra. Tên này dám chơi bẩn! Đôi mắt Ôn Dục lạnh lẽo. Đó là huyệt vị quan trọng trên cơ thể người, nếu không khống chế tốt sức lực thì sẽ lấy mạng người, nhưng vốn cậu cũng không định khống chế sức lực. Gã đàn ông họ Khâu ù hết cả đầu, không đứng vững nổi nữa. Ôn Dục thừa thắng xông lên, dùng cánh tay ghìm lấy cổ hắn ta, tay còn lại thì đầm lia lịa vào mặt hắn. “Bịch...”
Bịch bịch bịch, hết củ này đến củ khác, máu mũi, máu miệng tuôn ra ào ào.
Rõ ràng là gã đàn ông họ Khâu khỏe hơn Ôn Dục rất nhiều, nhưng hắn ta chỉ cảm thấy sức lực của thằng nhóc này quả kinh khủng, như đang trút cơn thịnh nộ trong người ra. Ôn Dục tung đấm dồn dập, khiến đối thủ của mình chẳng có sức mà ngăn cản.
Đôi mắt cậu đỏ ngầu, như bị tẩu hỏa nhập ma, trong đầu hiện lên cảnh tượng đã xảy ra trước đó, nhưng không phải cảnh gã đàn ông họ Khẩu bỏ thuốc cô, mà là cảnh cô từ chối mình.
Cô không thích cậu, nhưng cậu vẫn phải bảo thù cho cô, khiến tên khốn kiếp này chết không có chỗ chôn.
Gã đàn ông họ Khâu không phản kháng nổi, mặt mũi bị đánh bầm dập, máu me be bét.
Mới đầu hắn ta còn giãy giụa, nhưng dần dần chẳng còn sức lực gì nữa. Với tình hình này, chẳng bao lâu nữa hắn ta sẽ chết. Giang Thành ngồi bên dưới, nhìn Ôn Dục hung hăng đấm thẳng tay. Quả nhiên, anh ta đã coi thường cậu nhóc này rồi.
Mặc dù Ôn Dục làm về mảng nghiên cứu khoa học, có một bộ não thông minh, nhưng không kém phần tàn nhẫn, tỉnh táo và kìm nén.
Nhưng đối lập với những điều đó lại là dáng vẻ sạch sẽ tuấn tú, lương thiện vô hại của cậu.