Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 934: Chương 937



Giọng cô như tiếng gầm của sư tử Hà Đông, khiến Trình Đông Nguyên • cả đầu.

Anh không biết vì sao những lời anh nkói lại khiến cô nổi cáu đến thế.

Hứa Vị Nhiên sắp tức chết luôn rồi. Cô định chở anh hả?

Hứa Vị Nhiên mất kiên nhẫn, dữ dằn nói: “Đừng để tôi lặp lại một lần nữa, lên xe đi!”

Trình Đông Nguyên: “...”
“Tôi...”

Trình Đông Nguyên mấp máy môi. Một giây sau, cổ tay của anh bị Hứa Vị Nhiên bắt lấy. Cô cắn răng nói: “Anh cái gì mà anh! Bây giờ anh không cần nói gì hết, đi tìm Bạch Lộ với tôi!”

Vừa nói, cô vừa kéo anh đi ra ngoài.
“Nhưng cái gì? Không có nhưng nhị gì hết! Bây giờ tôi sẽ dẫn anh đi đổi chất với cô ta!” Chuyện cô quan tâm không phải là chuyện Bạch Lộ giả mạo cô, tự nhận là mình cứu người, mà quan tâm tới chuyện cô ta cầm một khoản tiền vốn không phải là của cô ta. Hành vi ấy có thể coi là lừa đảo rồi. Đối với anh, có thể một trăm ngàn không là gì cả, nhưng đối với những người dân bình thường, đó là khoản tiền mà bọn họ phải vất vả dành dụm hai, ba năm có khi mới có được.

Trình Đông Nguyên bị cô kéo ra ngoài, đi tới đằng trước chiếc xe đạp kia. Hứa Vị Nhiên đặt tay lên ghi đông, nhanh nhẹn lên xe, sau đó nhìn ra chỗ ngồi đằng sau, ra hiệu cho Trình Đông Nguyên: “Anh còn đứng ngây ra đó làm gì nữa? Lên xe mau!”

Trình Đông Nguyên nhìn gác ba-ga xe đạp: “...?”
Anh nhận sai người đã đành, lại cònc cho Bạch Lộ một trăm ngàn.

Anh nhiều tiền quá không biết phải tiêu thế nào à?!

Cô càng không ngờ là Bạcah Lộ lại làm nhiều chuyện bỉ ổi như vậy, ấy vậy mà cô chẳng hề hay biết gì.
Nơi này cũng gần với chỗ ở của bọn họ, đạp xe khoảng mười mấy phút là tới. Nhưng khi bắt đầu đạp xe, cô giẫm vào bàn đạp..

Chiếc xe không nhúc nhích gì cả.