Cô cố gắng điều chỉnh tâm trạng, hít sâu một hơi, nhìn an1h và nói một cách nghiêm túc: “Đầu tiên, bất kể anh nghĩ thế nào thì em cũng phải nhấn mạnh rằng em và anh ấy chỉ là đồng nghiệp, còn mới qu2en biết nữa.”
“Mới quen biết?” Thẩm Mộc cười khẽ, đầu lưỡi dí vào chân răng. Cuối cùng anh gật đầu, như cười như không: “Ừ, mới quen7, nhưng cậu ta nói bọn em là bạn tốt, còn đưa em về tận nhà.” Vả lại, cô không làm chuyện gì mờ ám, chỉ đưa cô về một lần thì đầu có sao, ai ngờ về sau lại xảy ra những chuyện ấy. Lý Tại Quân cũng nổi cáu, nhưng lại không biện giải được, thế là cô cũng chẳng giải thích nữa, quay đầu bỏ đi luôn.
Thấy cô nổi giận, Thẩm Mộc ở đằng sau cười lạnh một tiếng. Anh hít sâu một hơi, nhanh chân đuổi theo.
Ai bảo anh “già” cơ! Mę kiệp!
Anh mà lại trơ mắt nhìn người khác cướp người của mình sao?
Nằm mơ đi! Thậm chí còn ngang nhiên chỉ trích anh nữa.
Sắc mặt của Lý Tại7 Quân trở nên khó coi: “Làm sao em biết anh ta đang làm cái quái gì chứ? Hôm nay em mới biết tên anh ta thôi.”
Nói đến đây, cô cũng 2nổi giận: “Những gì em nói đều là sự thật, anh tin hay không thì tùy anh. Còn nữa, anh không đưa em về, chẳng lẽ còn không để người khác tiệ0n thể đưa em về sao?” Cô bực mình, nên mới có tình nói câu cuối để chọc tức anh. Lúc đầu cô căn bản không có ý định ngồi xe của Trần Hướng Nam, anh ta nói cô không lên xe thì tức là chế xe của anh ta, vậy nên cô mới lên. Anh hơn cô nhiều tuổi như thế, cô không hiểu chuyện, nhưng anh nên hiểu chuyện.
Anh rảo bước đi theo, cảm thấy có một số chuyện nhất định phải nói rõ ràng.
Thẩm Mộc không ngốc, những gì mà tên kia nói chắc chắn không hề đơn giản, anh ta luôn cố tỏ vẻ như thể mình rất thân thiết với Lý Tại Quân, còn chỉ trích anh không làm tròn trách nhiệm của một người bạn trai. Vừa rồi mới cãi nhau, bây giờ lại đứng chung trong một không gian nhỏ hẹp như thế, bầu không khí trở nên vi diệu.
Thẩm Mộc vắt áo khoác lên một tay, tay còn lại đút túi quần, đứng thẳng người, nhưng lại toát lên vẻ nhàn nhã. Anh đứng sau lưng Lý Tại Quân, cúi đầu xuống là nhìn thấy xoáy tóc của cô. Thấy cô lặng thinh không nói gì, đôi mắt anh trầm xuống.
kìm nén giỏi đó!