Đến công ty, Lý Tại Quân mới cảm nhận được rằng mình bị Thẩm Mộc hại thảm rồi. Dự án được1 thông báo vào tối qua, quản lý dự án đã bảo bọn họ chuẩn bị trước, nhưng tối qua cô...
Đó là một đêm vừa hỗn loạn vừa khó miêu tả. Lý Tại Quân nhìn lên màn hình máy tính, tên của đối phương là Bạch Nhã.
Đúng thế, người phụ nữ tóc dài này chính là cô nàng mà cô gặp lúc tới công ty Thẩm Mộc tìm anh, khi ấy cô ta còn nằng nặc đòi ngồi trên ghế phụ nữa.
Cô chưa quên là bởi vì chuyện ấy mới xảy ra cách đây không lâu, huống chi cô ta còn nhìn Thẩm Mộc bằng ánh mắt không hề giống một đối tác bình thường. Một đồng nghiệp vội vàng gọi cô: “Tới đây mau lên, bên đối tác tới rồi.”
Cô phản ứng hơi chậm, quản lý cũng không rảnh quan tâm cố, thấy một nhóm người đi từ trong thang máy ra là vội vàng đi đón tiếp.
Trong nhóm người ấy, trợ lý đi đầu dẫn đường, đằng sau có mấy người nữa. Người ở giữa là một cô gái dong dỏng cao, mặc áo vest trắng, váy chữ A, đi giày cao gót, mái tóc dài được búi lên, khắp người toát lên sự cao quý. Vậy nên, khi nhìn th2ấy phần giới thiệu về đối phương, cùng với mấy bức ảnh trong tập tài liệu, sắc mặt cô trở nên vi diệu.
Là cô ta.
Không ngờ người phụ0 nữ ấy lại là khách VIP mà quản lý nói. Quản lý của bọn họ đi đón tiếp, tay bắt mặt mừng, dẫn bọn họ vào phòng họp.
Lý Tại Quân đứng trong tổ thành viên, ngẩng đầu nhìn Bạch Nhã đi tới.
Cô ta rất đẹp, lại còn giàu có nữa. Cho dù Lý Tại Quân không muốn thừa nhận thì đó cũng là sự thật.
So sánh mình với cô ta xong, cô bỗng cảm thấy mình chẳng có khả năng cạnh tranh gì cả. Cô chỉ là một thành viên mới bước chân vào chốn công sở, cách ăn mặc ngày hôm nay cũng vô cùng đơn giản, giày đế bằng màu trắng, quần jeans màu xanh thâm, bên trên là chiếc áo kẻ ca rô...
Rồi lại nhìn sang người ta..