Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 970: Tổng giám đốc thẩm



Nhưng rồi động tác của anh nhanh chóng đánh tan suy nghĩ ấy, mọi lý trí đều hóa thành bọt nước, rung động trong gió đêm, sau đó dần dần tan biến.
Hôm sau.

Lý Tại Quân mở đôi mắt ngái ngủ ra, nhức mỏi khắp người. Chẳng qua lúc xuống giường, dáng đi của cô hơi lạ, biểu cảm rất phức tạp.

Thẩm Mộc: “...”
Ừm, vẫn xuống giường được nhanh như thế, lần sau anh có thể phóng túng hơn chút nữa.

Thẩm Mộc đưa Lý Tại Quân tới công ty của cô. Công ty cô làm về cái gì, chủ công ty là ai, anh biết rõ mồn một. Lý Tại Quân làm trong bộ phận phát triển dự án công ty, công ty bọn họ hợp tác với rất nhiều công ty có quy mô lớn, cũng có thể coi là một doanh nghiệp nổi bật trong lĩnh vực này ở Bắc Kinh.
Thẩm Mộc mặc quần u, áo sơ mi, thắt cà vạt, đẹp trai ngời ngời,2 quan trọng hơn hết là trong anh ngập tràn sức sống.

Đáng ghét thật!
Đợi, đợi đã.

Cô từ chức rồi.
Thẩm Mộc cong môi: “Ừm, sao thế? Em không muốn đi làm à?”

Thực ra hôm qua anh chỉ thăm dò thế thôi. Anh biết cô muốn đi làm, nhưng anh vẫn bướng bỉnh muốn xem thử cô có thể dung túng sự bốc đồng của anh một lần hay không.
“Hứ?”

Lý Tại Quân nghệt mặt ra, không phản ứng kịp: “Tới công ty?”
Trong tay anh đang cầm một cái đĩa, trên đó là món trứng tráng 0chuối mà anh vừa làm, còn có một cốc sữa ấm, khiến cô tròn mắt nhìn.

Thẩm Mộc đi tới, đặt đĩa lên tủ đầu giường. Nhìn dáng vẻ mơ màng của cô, anh không nhịn được, cúi đầu hôn một cái: “Sửa soạn ăn sáng đi, lát nữa anh đưa em tới công ty.”
Lúc này, bên cạnh cô trống không, chỉ còn lại một mình cô.
Cô cầm đồng hồ báo thức lên xem, sắp chín giờ rồi.

Cô bật dậy, theo bản năng nghĩ tới chuyện đi làm, nhưng vừa đứng lên, không biết ng7hĩ tới điều gì mà cô lại khựng lại.
Nói cách khác, anh thật sự lo lắng về tên đồng nghiệp đó sao? Trong lòng anh đã có dự định rồi. Cho dù đồng ý để cô đi làm, anh cũng sẽ không trơ mắt nhìn người khác tăm tia cô.

Vậy nên... anh có một ý định... Lý Tại Quân nhìn anh một lúc lâu mới xác định được rằng những gì anh nói là sự thật. Cô lắp bắp nói: “Anh, anh tự nói đấy nhé! Tối qua em đã định bỏ việc vì anh rồi, sau này anh đừng mong bắt em từ chức nữa.”
Anh còn quen biết với Giám đốc của bọn họ, người ta từng bảo anh đầu tư rồi làm cổ đông lớn trong công ty mình.

Khi đó anh không có hứng thú, nhưng hôm nay, làm cổ đông lớn đã là gì, chỉ cần anh muốn, anh có thể nuốt gọn cả công ty.
Đúng thế, tối qua cô đã đồng ý với anh là không tới công ty7 nữa.

Trong lúc cô còn đang thất vọng hụt hẫng, cửa phòng ngủ mở ra.
Tới nơi, Lý Tại Quân định vội vàng đi ngay.