"E-SIM, cậu có thể lấy mã lệnh chỉ huy từ cái xác này không?"
++Không. Cyborg không có năng lượng, và sẽ không khởi động được nếu không có lệnh từ bộ xử lý hữu cơ của nó, bộ xử lý này đã bị hư hỏng nghiêm trọng.++
" Vậy tôi phải tìm cái gì đây?"
++Một con tàu như thế này sẽ cần nhiều hơn chỉ huy để khởi động. Chắc chắn tồn tại chìa khóa vật lý++
"Khốn, tôi cần thêm thời gian. Ah! E-SIM, tôi cần gì để tắt trường stasis vĩnh viễn? Nó có chế độ bảo trì không hay phải phá hỏng?"
++Vế sau++
Tôi lấy máy phun nanite ra, " Nhắm vào đâu?"
++Có một bảng điều khiển ẩn trên bệ. Hãy dùng tua vít đa năng mà bạn tìm được ở trên Thunderhawk++
“Làm nổi bật bảng điều khiển đó và hướng dẫn tôi cách mở nó.”
++Đã xác nhận.++
Aruna xuất hiện trước mặt tôi. " Các tàu t·ấn c·ông đã bị đẩy lùi. Quyền tạm thời của ngài bị đình chỉ. Trung sĩ Odhran đã ẩn náu bên trong thunderhawk. Khoang chứa đã mất 10% không khí trước khi lá chắn chân không triển khai qua lỗ hổng. Aruna đang loại bỏ không khí còn lại cho đến khi cửa được sửa chữa.”
" Còn lũ xâm nhập?"
"23 tên Ork hiện đang cố b·ắn h·ạ thunderhawk số còn lại đ·ã c·hết. Thunderhawk đã cất cánh và bay vòng tròn trong khoang chứa. Vũ khí của con tàu vẫn bị vô hiệu hóa. Vũ khí của orks không hiệu quả, nhưng rất nhiều. Chúng sẽ may mắn bắn trúng hoặc tìm được 1 khẩu defgun."
“E-SIM, bạn có thể điều khiển con tàu Ork từ đây không? Tôi không thấy lý do gì để chúng ta không thể nướng chúng trong luồng khí thải.”
++Thực hiện... lũ Ork bị tiêu diệt... hai tàu con thoi bị vô hiệu hóa.++
Bộ đếm đầu lâu trong mắt của tôi tăng lên con số đáng kinh ngạc 857. " Cảm ơn, E-SIM"
++Đã ghi nhận lòng biết ơn.++
" Trung sĩ đang làm gì vậy?”
Aruna trả lời, “Anh ta nhảy ra khỏi Thunderhawk với khẩu boltgun cùng vài băng đạn để kiểm tra xem lũ Ork đ·ã c·hết hẳn chưa. Chiếc Thunderhawk đang đợi anh ta ra khỏi vùng nguy hiểm trước khi hạ cánh.”
"Xem ra họ vẫn ổn. Aruna, vì trường statis đã hỏng, tôi có thể xin 2 servitor cùng 1 cái cáng nữa để đưa Explorator Epoloch299 đến khu vực tái chế phi hành đoàn không? Tôi muốn gỡ bỏ các thiết bị cấy ghép người này để chúng có thể được lưu trữ an toàn và mang trở lại Belacane.”
“Yêu cầu được chấp nhận.”
“Cảm ơn, Aruna.”
Aruna quẫy đuôi và biến mất. Một giờ sau, tôi đưa Epoloch299 đến khu vực tái chế phi hành đoàn. Tôi nhờ Aruna truyền tin cho Odhran để anh ta biết tôi đang làm gì.
Anh bạn Space Marine này khá tháo vát khi đang lột da lũ Ork để hàn lên mấy lỗ thủng ở cửa khoang chứa tàu. Chắc chắn, việc này sẽ làm cánh cửa không đóng mở được cho tới khi được sửa chữa đúng cách, nhưng chúng tôi có lý do gì để cho Ork dễ dàng xâm nhập. Anh ta cũng đã kéo một khẩu súng tự động, một tháp pháo tarantula mà Aruna nói với tôi, từ thunderhawk và hàng chục quả mìn. Tôi đoán anh ta sẽ bận rộn trong thời gian này.
Tại khu vực tái chế phi hành đoàn, tôi khởi động hệ thống sau khi dành vài phút tranh cãi với linh hồn máy móc ở đây, một con vượn tuyết đeo mặt nạ hàn và bảo vệ tai công nghiệp. Linh hồn máy móc chỉ nói bằng ngôn ngữ ký hiệu lại còn không cho tôi khởi động bất cứ thứ gì mà không có sự giá·m s·át của nó. Nó ngã ngửa ra sau khi tôi đồng ý, sau đó đứng dậy và gãi đầu. Tôi nghi ngờ rằng các mechanicus thường bỏ qua linh hồn máy móc lập dị này mà đi vận hành khu vực bằng cách điều khiển thủ công hay sử dụng Servitor.
Với sự xoa dịu, con vượn tuyết trở nên vô cùng hữu ích, giúp tôi tránh được nhiều rắc rối khi trích xuất dữ liệu từ Epoloch299. Nó là chuyên gia vô hiệu hóa mã rác và bẻ khóa mã hóa. Nếu không có sự giúp đỡ của nó, có lẽ tôi đã sùi bọt mép trên sàn còn lòng trung thành của E-SIM bị ghi đè và bị nô dịch hóa cho xác cyborg của tôi.
Phải mất hai ngày để lấy mã lệnh từ Epoloch299 và tháo rời cơ thể của anh ta, cũng như một mechandrite cho con chip nhỏ, không có nguồn năng lượng, mạch điện của hình xăm điện tử (electoos) của anh ta, và một chiếc nhẫn signet sang trọng có huy hiệu của Belacane.
Hình xăm điện tử (electoo) được gắn vào da tôi, biến tôi thành thành viên chính thức của Adeptus Mechanicus. Nhờ mánh khóe kỹ thuật số của con vượn tuyết, tôi có thể tự phong mình là Explorator, giống như vị thuyền trưởng đ·ã c·hết, tự cấp cho bản thân cấp bậc cần thiết để chỉ huy Distant Sun vĩnh viễn.
Con chip được gắn vào tay phải của tôi, cho phép tôi truy cập an ninh trên toàn bộ tàu, và chiếc nhẫn đeo ở ngón giữa bên trái. Giữa các mã lệnh, hình xăm, chip và nhẫn, giờ đây tôi có thể đến cầu chỉ huy để nắm quyền kiểm soát.
Tôi không nghi ngờ gì rằng nếu không có sự ưu ái của các linh hồn máy móc, tôi đã bị g·iết.
Những bộ phận cấy ghép cùng bộ giáp của Epoloch299 được cất giữ an toàn. Tôi có thể sử dụng chúng, nhưng đó là chuyện tương lai.
Cảm thấy tự tin, tôi sải bước qua con tàu đến #M1/0/Q3, bên dưới và trước ngôi đền tự động. Cầu chỉ huy không chính xác nằm ở trung tâm của con tàu, nhưng nó khá gần. Đó là một căn phòng lớn được bảo vệ bằng lá chắn hư không cùng lớp giáp giống như warpdrive.
Có trạm kiểm soát an ninh cả trong lẫn ngoài cầu chỉ huy. Ghế thuyền trưởng, hay ngai chỉ huy, nằm phía sau và phía trên cửa, được bao quanh bởi một nửa vòng tròn các màn hình trên các cánh tay có thể điều chỉnh treo t·ừ t·rần nhà. Chiếc ghế cao năm mét, tựa lưng chạm trần nhà và được nối với hàng trăm sợi cáp bọc giáp. Các bề mặt đều được phủ bằng các phù điêu đỏ và vàng, kết hợp giữa các ký tự arcanotech và huy hiệu của Đế chế với Mechanicus.
Ngự trị toàn bộ căn phòng từ trên cao, ngai chỉ huy có thể bao quát hàng trăm vị trí làm việc khác nhau với hàng ngàn màn hình, dãy nút lấp lánh cùng hàng chục cần gạt. Hầu hết các vị trí đều có mũ bảo hiểm, dây cáp hoặc ổ cắm để phi hành đoàn cắm các thiết bị cấy ghép của họ vào. Một số vị trí bị hư hỏng, có thể là do lúc trường Gellar ngừng hoạt động.
Tôi đi lên cầu thang đến ngai chỉ huy thì thấy Aruna đang nằm ngủ trên đó. Khi tôi đến gần, Aruna mở một bên mắt rồi nhảy lên tay vịn.
"Chào, Aruna. Cậu có thể cho tôi biết quy trình kích hoạt ngai chỉ huy không?”
" Đó là một cái ghế. Ngài ngồi lên trên. Thật là bí ẩn khi loài người chinh phục được các vì sao, thưa Magos."
Tôi cười khúc khích, “Tiền bạc, nhân sự, vật liệu và sự gan dạ. À quan trọng nhất phải nhắc tới những t·ên l·ửa thực sự khổng lồ nữa."
Aruna đưa tay lên mặt. " 40 thiên niên kỉ sau mà ngài vẫn còn sử dụng cách cũ rích đó. Aruna suy đoán rằng các thuật toán học tập của ngài bị lỗi."
“Làm thế nào khác để cho những khám phá tình cờ có cơ hội?” Tôi nhún vai.
“À vâng, không có gì giống như thất bại để thành công.”
Tôi cười rồi ngồi vào ngai chỉ huy, lo lắng rằng bản thân sắp sửa giành giải Darwin, nhưng Omnissiah mỉm cười với tôi và giọng nói cơ học sâu lắng của Aruna vang lên khắp cầu chỉ huy.
"Mã được chấp nhận... Quyền chỉ huy được xác lập... Magos Explorator Aldrich Isengrund nắm quyền kiểm soát."
" Tạ ơn Hoàng Đế" cố gắng áp dụng những thói quen để tránh bị nghi ngờ. "bây giờ làm thế nào để đặt Distant Sun vào chế độ tự động?"
Một tiếng rít nghiền phát ra từ Aruna, sau đó là một tiếng ho. Tôi nghĩ rằng tôi gần như đã làm nó cười, và đó chẳng phải là một ý nghĩ đáng sợ sao.
"Hãy thử bảng trượt dưới tay phải của ngài."
Tôi làm theo lời khuyên của Aruna và phát hiện ra một cần gạt, không có ghi chú.
"Kéo nó về phía ngài trong khi hô ' Distant Sun nắm quyền kiểm soát'."
Tôi nhìn chằm chằm vào Aruna.
"Sợ rồi sao, Magos?"
Nói trong đầu, tôi hỏi, 'E-SIM, cậu có tài liệu hướng dẫn chỉ huy kèm theo lái tàu không gian không?'
++ Có.++
Tôi đóng bảng trượt vào để tránh lỡ tay chạm vào cần gạt. " Aruna, tôi sẽ không bao giờ học được nếu không thực hành."
Aruna hừ nhẹ.
“Tải chương trình đào tạo sử dụng tàu không gian, E-SIM.”
++Đã xác nhận.++
Tôi ôm đầu, miệng không ngừng rên rỉ. Chẳng giống như lần E-SIM tải giao thức chiến đấu mấy tháng trước. Có quá nhiều dữ liệu khiến tôi nắm chặt vào tay vịn khi toàn thân lảo đảo. Ánh sáng nhảy múa trong mắt quật ngã tôi.
Khi tỉnh dậy, đồng hồ sinh học bên trong hiển thị trong tâm trí tôi, thông báo đã qua 59 giờ. Miệng tôi khô khốc, đầu đau dữ dội đến mức tôi thấy nhiều chấm trắng hơn là cảnh vật xung quanh.
"Ugh. Chuyện gì đã xảy ra?"
++Sự kết hợp giữa phần mềm không đủ và thời gian hạn chế đã làm hỏng đơn vị xử lý hữu cơ của bạn trong quá trình tải lên. Thiệt hại vẫn đang được sửa chữa. Mặc dù tất cả kiến thức đã được tải lên, việc chuyển giao kỹ năng là tối thiểu vì bạn không thể điều khiển trực tiếp tàu không gian mà không có các sửa đổi thích hợp.++
++Bạn sẽ không thể tương tác với tàu ngoài các lệnh bằng lời hoặc cử chỉ thông thường; Aruna sẽ khiến bạn choáng ngợp nếu bạn cố gắng giao tiếp trực tiếp với nó mà không có các bộ phận cơ thể điện tử bổ sung. Mặc dù E-SIM có thể và thực sự hoạt động như một trung gian, nhưng nó sẽ không hữu ích nếu bạn không có khả năng nâng cấp não bộ để hiểu những gì E-SIM dịch cho bạn.++
Tôi chán nản. " Giải thích vòng vèo làm gì, tóm lại là do tôi ngu."
++Sự lặp lại là mẹ của việc học++
"Chẳng trách đầu lại đau khủng kh·iếp như vậy, lòng tự trọng của tôi đã hoàn toàn sụp đổ. Aruna, tôi có thể xin một ly nước lạnh không?"
Một chiếc hộp mạ vàng, kích thước bằng người, từ từ nhô lên khỏi sàn bên trái tôi xong cửa của nó trượt ra.
“Đấy là cái tủ lạnh phô trương nhất mà tôi từng thấy.” Bám vào tay vịn, tôi đứng dậy, lảo đảo về phía tủ lạnh, lấy ra một túi nước, "Cảm ơn Aruna."
Việc loay hoay sử dụng ống hút bên ngoài gắn trên cái mũ bảo hiểm thực sự ức chế, nước mắt tôi lưng tròng, toàn thân nóng ran và tôi sụt sịt vài lần. Mãi mới thành công để uống được nước. Nước lọc ko có mùi vị gì lạ. Nó cũng đủ lạnh khiến tôi buốt đầu, khiến nước mắt giàn giụa trên mặt. Tôi lấy một túi nước khác rồi lảo đảo trở lại ngai chỉ huy, chiếc tủ lạnh chìm xuống sàn.
“E-SIM, tôi biết chúng ta đang trong tình trạng khẩn cấp, nhưng tôi muốn có cảnh báo nếu gói huấn luyện vượt quá khả năng của tôi.”
++Chương trình này không vượt quá khả năng của bạn. Xin vui lòng giải thích rõ hơn.++
"Nếu nó gây ra đủ thiệt hại để dẫn đến chứng đau nửa đầu hoặc không thể truyền tải hoàn toàn."
++Đã được xác nhận. Ưu tiên của người vận hành đã được cập nhật.++
Tôi rất muốn ngồi không trong vài tiếng, nhưng điều đó quả thực ngu ngốc. "Trung sĩ Odhran đang làm gì và kẻ thù của chúng ta hiện ra sao?"
runa nhảy lên đùi tôi làm tôi vô tình đưa tay ra vuốt ve nó, cảm nhận được một lực cản nhẹ cùng cảm giác sờ thấy lông thật trên tay. Tôi khựng lại trong giây lát hoàn toàn bị sốc trước cảm giác chạm đột ngột, rồi gạt bỏ suy nghĩ; Tôi có thể nghĩ về việc này vào thời điểm khác.
Aruna dụi vào lòng bàn tay tôi một lúc, sau đó đẩy tay tôi ra với tiếng gầm gừ cùng những chiếc móng vuốt sắc nhọn.
" Lũ Ork cố gắng xâm nhập vào khoang chứa máy bay nhưng cả 2 lần đều bị đẩy lùi. Rok của chúng đã mất hầu hết các tàu công kích, còn Distant Sun bị thiệt hại nhẹ, mất 28% tháp pháo."
"Trung sĩ Odhran đã biến khoang chứa thành một pháo đài với các khẩu súng tự động, điểm nghẽn và mìn. Trong các cuộc t·ấn c·ông của Ork, anh ta đã dính thêm nhiều v·ết t·hương trên người lẫn bộ giáp. Trung sĩ cần trợ giúp."
" Dị nhân đã đột nhập thanh công và đang di chuyển bên trong tàu. Chúng hiện bị chặn lại bởi các vách ngăn bọc thép, nhưng những thứ đó không ngăn cản chúng mãi mãi. Bọn cuồng tín có 18 tên tinh nhuệ sở hữu v·ũ k·hí tối tân, 54 tên cầm súng ngắn, một đội v·ũ k·hí với súng lascannon, và cuối cùng 37 tên cuồng tín khác với đủ loại v·ũ k·hí tự chế. Lũ cuồng tín đang hướng đến cầu chỉ huy."
"Đội quân Tyranid đã đổ bộ mạn trái tàu và bò qua các pháo chính. Tương tự, chúng cũng đang bị ngăn cản bởi các vách ngăn lẫn hệ thống phòng thủ tự động trong hệ thống thông gió. Chúng có 357 con Genestealer, 86 con Termagant và 1 con chúa đàn. Có 1 nhóm Tyranid đã tách ra, t·ấn c·ông các sinh vật sống cùng nguồn nước, còn phần lớn hướng đến cầu chỉ huy."
" Tình hình càng lúc càng nguy cấp. Cảm ơn vì thông tin, Aruna. Hãy truyền tin tức này cho Trung sĩ Odhran nếu cậu chưa làm, nhân tiện thông báo cho anh ta rằng tôi đã tỉnh và đã kiểm soát Distant Sun. Tiếp theo, tôi muốn cậu loại bỏ oxy ưu tiên các tuyến đường bọn xâm nhập đang đi, ngoại trừ cầu chỉ huy với khoang máy bay. Nếu cậu nghĩ lớp hàn của trung sĩ Odhran có thể chịu được, hãy giữ khoang máy bay không có áp suất."
"Đang thực hiện. Ưu tiên thực hiện trong sáu giờ. Toàn quyền chỉ huy sau 234 giờ. Đang kiểm tra tính toàn vẹn của khoang máy bay."
"Tuyệt. Dù không chắc việc này sẽ giúp ích được gì trước Tyranid, nhưng việc cung cấp oxy cho lũ cuồng tín là không cần thiết. Còn lại bao nhiêu servitor chiến đấu và tình trạng của hệ thống phòng thủ tự động nội bộ của chúng ta như thế nào?”
“Servitor chiến đấu: bị phá hủy. Hệ thống phòng thủ tự động: nguy cấp."