Sáng hôm sau, tôi ngồi trên ngai chỉ huy quan sát các màn hình. Quaani đứng bên cạnh. Cả 2 chúng tôi đều rất vui.
Ở Đế Chế, hạ cánh xuống 1 hành tình là chuyện bình thường, tuy nhiên lại mất khá nhiều thời gian làm thủ tục. Tôi vô cùng phấn khích. Quả cầu băng chứa khoáng vật này là hi vọng cho tương lai tốt đẹp hơn.
Quaani chỉ vào màn hình lớn nhất hiển thị hình ảnh từ trên cao của địa điểm đáp. Hình ảnh này được ghép từ nhiều servo-skull, những hộp sọ người biết bay được trang bị bộ cảm biến và các thiết bị nhỏ. Cảnh tượng này làm tôi nhớ đến các trò chơi chiến lược thời gian thực từ thời trẻ, một lựa chọn có chủ đích để giúp tôi hiểu rõ hơn về những gì đang diễn ra.
200 servitor đang bận bụi ở địa điểm này, đóng các thanh thép plasteel dày vào băng, sau đó phun cách nhiệt lên mặt đất và phủ lên bằng ferrocrete.
"Ngài làm vậy để làm gì thế ạ? Chẳng phải mặt băng đã rất cứng rồi sao?"
Tôi gật đầu, “Mặc dù tất cả các tàu con thoi mà chúng ta có thể hạ cánh lặp đi lặp lại bất cứ nơi nào chúng ta cần, nhưng mỗi lần phóng lại làm hỏng bề mặt, đất đá có thể rơi vào động cơ hoặc mắc kẹt bên trong thiết bị nào đó. Gia cố bề mặt đồng nghĩa chúng ta ko phải mất nhiều thời gian cho việc bảo trì sau này. Càng ít việc phải làm, chúng ta sẽ mang nhiều khoáng chất lên quỹ đạo hơn."
Quaani gặm chặt ngón cái, "Nhưng đó là toàn bộ nhiên liệu và vật liệu xây dựng cuối cùng của chúng ta."
" Không hẳn. Mỗi lần phóng, tàu con thoi quay trở lại với lượng nhiên liệu nhiều hơn lượng nó đốt." Tôi chỉ vào một màn hình bên trái mình. "Nhóc thấy cái đó không? Những servitor kia đang cắt những khối khí quyển đóng băng và tạo ra một đường hầm xoắn ốc. Thực ra chúng ta đang ở trên đỉnh núi nên sẽ không phải đào quá vài trăm mét. Nó sẽ cung cấp cho chúng ta nhiên liệu, hóa chất và đất đá cần thiết để mở rộng hoạt động cũng như gia cố đường hầm."
" Ra là vậy," Vai Quaani trĩu xuống như trút được gánh nặng, cậu bé lấy ngón tay ra khỏi miệng. "Vậy còn đây ạ?" Thằng nhóc chỉ vào một màn hình bên trái.
Một hình chữ nhật dài 220 mét, rộng 60 mét đang được lắp ráp trên quỹ đạo từ các mảnh được chế tạo sẵn. Nó được tích hợp vào một khung mỏng dài 780 mét và rộng 340 mét.
"Đó là thang nâng trọng lực và bệ đỡ để chứa tất cả vật liệu. Nó nằm ngay trên nền ferrocrete của cảng vũ trụ của chính chúng ta trên Mote. Mục đích của nó là giảm số chuyến bay mà chúng ta phải thực hiện lên quỹ đạo, mặc dù các tàu con thoi vẫn phải mang tài nguyên từ khắp hành tinh đến cảng vũ trụ. Giảm sự phụ thuộc vào tàu con thoi cũng giảm điểm yếu của chúng ta.”
Tôi đã lắp ghép thang nâng trọng lực từ các tấm trọng lực ở các khoang phụ trong những phần bị hư hỏng của tàu. Đi qua những khu vực đó của tàu trong lúc đang di chuyển ở tốc độ cao rất nguy hiểm cho đến khi tôi có thể thay thế chúng.
"Cháu hiểu rồi. Nhưng tại sao phải lại phải loay hoay với các chuyến bay? Chỉ cần dùng Rhino kéo quặng qua lớp băng là được."
Gõ ngón tay lên tay vịn ngai chỉ huy, tôi trả lời. " Sẽ rất phiền phức để thiết lập các tuyến đường vì độ cứng của băng không đều; chúng ta sẽ cần phải gia cố nó để chịu được trọng lượng. Không giống như bệ phóng và kho chứa dưới mặt đất, ta không chắc việc vận chuyển đường bộ có giúp chúng ta tiết kiệm thời gian về lâu dài hay không. Nó phụ thuộc vào việc các địa điểm cách cảng chính bao xa. Có thể tốt hơn nếu di chuyển bệ đỡ trên quỹ đạo nếu chúng ta phải di chuyển nhiều vật liệu nặng từ một địa điểm, nhưng như thê sẽ làm gián đoạn mọi việc khác. Tuy nhiên, đường xá cũng đáng xem xét, Quaani. Nếu đáng làm, ta sẽ làm.”
Quaani nhún vai, "Còn xe trượt trọng lực hoặc tàu hỏa cho các mỏ xa hơn thì sao ạ?"
"Nó sẽ cạnh tranh với vật liệu cho xưởng đóng tàu di động."
"À!"
"Đừng nản chí. Ta rất vui khi cháu tự mình suy nghĩ tìm ra những giải pháp. Hãy cho ta nghe những ý tưởng điên rồ nhất đi!."
Quaani nhún vai, "Vậy thì ngài hãy dùng lance để nung chảy băng từ trên quỹ đạo?"
Tôi nhếch mép cười, "Ta đồng ý."
"Chờ đã, cái gì? Ngài đồng ý? Cháu có thể bắn nó không?"
" Có thể. Cho ta 2 tháng để điều chỉnh phần cứng và chạy vài kiểm tra xem ý tưởng của cháu có khả thi không."
"Ta không hứa trước điều gì. Hiện tại chúng ta chỉ còn 2 khẩu pháo lance hoạt động, còn các khẩu pháo macro thì không có người điều khiển. Nếu ta phải sửa đổi quá nhiều cho một trong hai khẩu lance để ý tưởng của cháu thành hiện thực, thì ta sẽ ko làm việc vì ta ko muốn con tàu này trở thành mục tiêu t·ấn c·ông. Chúng ta chưa có khả năng chiến đấu nếu bị đối tượng thù địch phát hiện."
"Cháu hiểu."
" Ta hứa rằng cháu sẽ được bắn nổ tung thứ gì đó ngay cả khi nó không liên quan đến việc sử dụng mấy v·ũ k·hí ngoại cỡ."
Quaani bĩu môi, “Vâng."
Tôi xoa đầu thằng nhóc thì thằng nhóc gạt tay tôi ra với một nụ cười.
Một thông báo hiện lên trên cùng danh sách chờ của tôi. " Con khỉ khu tái chế đã tìm thấy thứ gì đó hay ho. Cháu muốn đi cùng ko?"
Linh hồn máy móc đặc biệt này không bao giờ nói mà gửi tất cả tin nhắn qua các serivtor hoặc những linh hồn máy móc khác thông qua loạt chuỗi kí hiệu. Tôi gọi nó là Iwazaru nhưng nó bơ tôi mỗi khi tôi gọi nó như vậy.
Rùng mình, Quaani lắc đầu, " Cháu ở lại đây."
" Ta hiểu. Cái chỗ đấy không phù hợp với cháu. Nhắn tin cho ta nếu cần."
" Vâng."
Với sự ghê tởm tột độ, tôi bước vào khu vực tái chế thành viên phi hành đoàn. Mặc dù đã hai năm rưỡi trôi qua, cơ sở này vẫn chất đầy xác c·hết đông lạnh cho đến tận nóc, được cái giờ tất cả được bọc vào túi trong đen, thay vì cứ chất đống ở ngoài. Tất cả các xác c·hết trên tàu đều có mặt ở đây ngoại trừ 5 space marine.
Có 30 servitor làm việc trên băng chuyền, tháo dỡ các bộ phận cấy ghép từ đống xác c·hết. Toàn bộ hoạt động này diễn ra vô cùng tỉ mỉ, giống như một cuộc khai quật khảo cổ hơn là công việc mổ xẻ.
Những chấm sáng nhỏ nhấp nháy hướng dẫn bằng Lingua-Technis trên sàn nhà và tôi đi theo hướng dẫn tới đến một xưởng nhỏ. Ở đó, một con khỉ ngồi trên một servo skull trong chiếc áo khoác trắng. Một ống nghe treo quanh cổ nó và một con dao phay được thêu trên lưng áo. Trang sức bằng vàng được đeo trên cổ với tay con khỉ còn các bộ phận cấy ghép lủng lẳng từ dây đeo trên ngực và thắt lưng của nó.
Con khỉ giao tiếp với 2 servitor bằng ngôn ngữ kí hiệu. . Tôi nhận thấy luồng dữ liệu nó gửi đến các servitor, nhưng tôi không thể theo dõi luồng dữ liệu nó gửi cho tôi hiển thị dưới dạng giả-holographic.
Nếu thiếu E-SIM, tôi chắc chắn rằng gần như không thể giao tiếp với nó.
" Chào Magos! Cảm ơn ngài đã tới đây nhanh chóng." nó ký hiệu.
Nó chỉ vào cái bàn mổ được phủ vải, một servitor tiến tới vén tấm vải ra theo cách phô trương. Bên dưới là hai mechadendrite sáng bóng, những thứ giống như dây cáp với các công cụ tinh xảo một đầu có thể được ghép vào bộ giáp hoặc cấy thẳng vào cơ thể.
Nó tiếp tục," nguồn gốc chính xác của hai mẫu vật này không thể xác định, khả năng cao chúng đến từ rất xa ngoài khu vực Calixis. Những mechadendrite này chuyên điều khiển các nanite và được sử dụng trong việc chế tạo các bộ phận sinh học bởi các thợ thủ công bậc thầy, loại mà ngay cả một thiết phán quan cũng phải nhờ vả mới có."
" Thông thường chúng sẽ được ghép nối với một lò rèn nanite, một bộ phận cấy ghép tinh vi thay thế hầu hết khoang ngực, để sản xuất ra nanite. Nhưng E-SIM đã nói với tôi rằng ngài không cần tới nên 2 thứ này đã được gửi tới phòng thí nghiệm để phân tích cùng 2 ‘máy tiện nanite’ nữa. Chỉ cần ngài ra lệnh, tôi sẽ sẵn lòng lắp đặt chúng cho ngài."
Linh hồn máy móc liếm những chiếc răng nhuốm máu của nó.
" Cảm ơn cậu, linh hồn máy móc vì những món quà tuyệt vời này. Có thể lắp chúng vào bộ giáp năng lượng không?"
Nó lắc đầu: "Chúng quá tinh xảo để sử dụng trong chiến đấu, nhưng nếu ngài thực sự cần thì có thể ghép chúng vào Servo-harness."
" Tôi không muốn gắn quá nhiều thứ vào bản thân. Tôi phải đảm nhận quá nhiều vai trò nên cần thường xuyên đổi trang bị. Thay vì đi mổ xẻ bản thân để thay đổi thiết bị, tốt hơn là có nhiều servo-harness với các mechadendrite khác nhau, dùng để gắn vào Dragon Scale Power Armour."
Linh hồn máy móc cau có, rồi di chuyển ngón tay nhanh chóng. " Sở hữu nhiều thứ đó là một sự phân bố tài nguyên thiếu hiệu quả. Nếu ngài muốn, hãy nhét máy tiện nanite vào 1 khoang bọc giáp. Ngài sẽ cần 2 cổng ở phía sau lưng để đưa nanite từ cơ thể các mechadendrite cùng mod ho Power Armour hay harness vì lý do tương tự. Tôi sẽ cung cấp cho E-SIM dữ liệu ngài cần."
" Tuyệt. Vui lòng thêm dữ liệu từ tất cả bộ giáp và servo-harnesses mà cậu đã thu hồi cùng với các đề xuất của cậu"
" Linh hồn máy móc nghe lệnh."
" Nhân tiện, công việc chính của cậu thế nào?"
"39254 t·hi t·hể còn lại. Tôi ước tính cần 5 năm 2 tháng để tái chế toàn bộ phi hành đoàn."
Tôi cau mày, "Như vậy chúng ta đang thiếu 40% số xác từ phi hành đoàn gốc, servitor và Skitarii."
"Những cuộc chiến liên miên đã khiến nhiều cơ thể và bộ phận cấy ghép của phi hành đoàn ko thể tái sử dụng. Một số khác cũng bị m·ất t·ích trên trạm không gian của Liên Bang."
" Cậu ko giấu cái xác nào cho bộ sưu của cậu đấy chứ?"
" Tôi sẽ ko bao giờ làm vậy," linh hồn máy móc giơ tay quả quyết. " Ngay cả mã rác cũng không thể buộc tôi phải giấu đi công sức của Omnissiah."
"Ừ, cũng chẳng sao. Tôi sẽ tìm ra tất cả bí mật khi Distant Sun được trang bị lại."
Linh hồn máy móc khịt mũi
"Cảm ơn vì lòng tận tâm. Hãy báo cho tôi biết nếu cậu tìm thấy bất kỳ thứ gì hay ho khác."
"Yêu cầu được ghi nhận."
Tôi rời khỏi khu vực tái chế phi hành đoàn và quay trở lại cầu chỉ huy. Quaani đang ung dung ngôi trên ngai chỉ huy, đương nhiên thằng bé ko thể sử dụng chiếc ngai được. Tôi đặt mông vào ngồi cùng vì dù sao chỗ trên này cũng đủ cho 2 người.
Trong suốt tuần tiếp theo, bệ phóng dần thành hình và những Servitor đào bới xuống đỉnh núi. . Với nền móng đã được đặt, tôi cùng Quaani xuống bề mặt bằng Thunderhawk, mang theo thiết bị khai thác mỏ cùng đủ loại máy móc cần thiết để di chuyển với tinh chế quặng.
Cầu thang hạ xuống lần đầu tiên tôi đặt chân lên tới một hành tinh khác. Tôi giơ nắm đấm lên và các mechadendrite trên servo-harness cũng mô phỏng lại hành động này. Dragon scale power armor một bộ giáp nhẹ, bảo vệ tôi khỏi môi trường khắc nghiệt. Tôi vỗ nhẹ vào khẩu hell pistol rồi mỉm cười.
Tôi đã phải thêm một bộ nguồn vào lưng do không có Potentia Coil, thiết bị cấy ghép tạo năng lượng từ thủy động lực tiên tiến, thứ cấp năng lượng cho hầu hết các giáo sĩ công nghệ của Adeptus Mechanicus. Nếu thiếu nó, bộ giáp chỉ hoạt động trong 12 tiếng.
Tôi cũng thiếu luôn cả cyber mantle thứ được cấy ghép vào ngực và cột sống, thường cần thiết để kết nối với dragon scale armour hay nhiều thiết bị khác của Mechanicus. Tuy nhiên, E-SIM có thể mô phỏng cyber mantle bằng cách sử dụng các electoo dưới da cùng mô-đun tích hợp máy móc trong hộp sọ của tôi.
Quaani liên lạc qua vox. " Ngài trông thật ngớ ngẩn." Thằng bé lạch cạch bước xuống dốc, trên người mặc Carapace Armour. Một ba lô nhảy nhỏ được buộc chặt trên lưng cùng một khẩu laspistol được đeo trước ngực. Thằng bé nắm chặt force stave, v·ũ k·hí dành riêng cho Psyker bằng cả 2 tay.
"Sao lại không được hào hứng chứ? Đây là lần đầu tiên ta đặt chân lên một hành tinh khác!"
“Ai có thể nghĩ rằng một Magos Explorator hùng mạnh lại tới từ thế giới phong kiến bỏ đi cơ chứ." Quaani ngước lên bầu trời trống trải và rùng mình.
"Ta đến từ một,” tôi dừng lại, “thế giới văn minh. Ít nhất là thế cho tới khi ta rời đi."
"Thật? Ngài tới từ hành tinh nào?"
"Đó là bí mật."
"Bí mật ngu ngốc."
Tôi cười rồi vỗ nhẹ vào thân Thunderhawk, "Cảm ơn vì đã chở chúng tôi, ngài Cygnus."
Chúng tôi rời xa Thunderhawk và đi bộ đến lối vào đường hầm ở rìa bệ đỡ ferrocrete. Những chiếc Arvus Lighter hạ xuống gia nhập đội hình cùng Thunderhawk. Servitor tràn ra khỏi tàu để dỡ các thiết bị hạng nặng.
"Kiểm tra đường hầm nào," tôi nói, " trong cùng một ngày, chúng ta hạ cánh xuống một hành tinh mới lẫn leo lên ngọn núi cao nhất của nó."
" Vâng."
Chúng tôi đi xuống đường hầm. Càng xuống sâu, Quaani càng đi chậm lại.
"Có chuyện gì vậy?"
Khi mặt cắt trở nên rõ ràng, Quaani dừng lại. Bọn servitor cũng vậy. Hơn một trăm con quay đồng loạt hướng về phía chúng tôi. Một sức nặng siêu hình đè nặng lên chúng tôi. Những luồng khói cùng bóng tối bốc lên từ những servitor bọc thép, tạo thành những chiếc sừng trên mũ bảo hiểm của chúng, mỗi chiếc có một hình dạng khác nhau, từ xoắn ốc đến gạc hươu, thô ráp hoặc bóng mượt.
Quaani ôm đầu hét lên. Cây gậy của cậu bé rớt xuống đất.
Cả nghìn giọng nói chồng chéo nhau xâm chiếm tâm trí tôi.