Warhammer 40k: Sứ Giả Của Những Vì Sao

Chương 32



Chương 32:

2 lần nhảy warp tiếp theo diễn ra suôn sẻ. Ở lần thứ 3 dòng chảy warp kéo chúng tôi về phía một ngôi sao giận dữ, sôi sục, một hệ sao chỉ có 1 mặt trời màu xanh và 1 hành tinh quay xung quanh nó.

Chúng tôi chờ đợi một tuần tại điểm Mandeville, để ánh sáng của hệ sao phủ lên con tàu cho phép auspex tầm xa hấp thụ và xử lý, mang lại độ phân giải cao hơn nhiều so với việc chúng tôi đợi năm phút trước khi khởi động động cơ.

Quaani tham gia cùng tôi trên cầu chỉ huy. Chúng tôi đứng bên một bàn điều khiển và xem xét dữ liệu quét hiển thị dưới dạng 3D. Chiều cao mới của cậu ấy khiến tôi chỉ cao đến ngực cậu ấy, mặc dù hiện tại cậu ấy gầy gò.

Bản đồ được phủ kín bởi hàng triệu chấm nhỏ. Tất cả đều được gắn nhãn là obsidian, một loại đá núi lửa đen và bóng. Điều này là không thể trong không gian. Bản thân hành tinh không hiển thị đúng cách, sự can thiệp không rõ nguyên nhân ngăn chúng tôi có được hình ảnh đầy đủ.

Quaani xem một loạt ảnh trên bảng dữ liệu của mình, mắt cậu ấy mở to khi lướt qua chúng. Cậu ấy đưa bảng dữ liệu cho tôi. " Có rất nhiều tác phẩm điêu khắc."

Tôi gật đầu. " Đúng, có cả cung điện lẫn đền thờ nữa, ít nhất đó là những gì ta nghĩ. Chắc chắn là của xeno, vậy nên ai biết được?"

"Nó liệu có an toàn?"

Tôi cười khẩy, “Có một tàu khu trục bị bỏ hoang, lớp cobra, đang quay quanh hành tinh. Cả hệ thống đầy những xác tàu của đám xeno cũng như các cấu trúc kỳ lạ. Các tia lửa mặt trời đã tước đi bầu khí quyển của hành tinh. Tầm 1000 năm nữa toàn bộ những thứ này sẽ bị xóa sổ trong v·ụ n·ổ siêu tân tinh."

"Tôi ko nghĩ lũ xeno là sinh vật bản địa ở hệ sao này." Quaani phóng to trên bàn điều khiển, tập trung vào ngôi sao, “mặt trời quá bất ổn và khắc nghiệt. Tại sao chúng lại tới đây rồi xây dựng mọi thứ?"

" Chịu," tôi nhún vai. "Quan trọng hơn, lý do của chúng có quan trọng với chúng ta không?”

Quaani cau mày. Cậu ấy nhìn vào các dấu hiệu trên bàn điều khiển rồi nhìn vào tường và quay lại bàn điều khiển vài lần. “Ít nhất một cấu trúc được ẩn khỏi warp.” Cậu ấy điều khiển bàn điều khiển, tập trung vào một chấm duy nhất, một đài tưởng niệm lớn.

Tôi đưa dữ liệu quét của mục tiêu vào trong đầu. "Nó vẫn còn năng lượng. 4% các cấu trúc có." Tôi làm nổi bật chúng trên bàn điều khiển. "Tất cả những cái này cũng được ẩn sao?"

" Tôi sẽ kiểm tra. Việc này mất đôi chút thời gian." Quaani lui về một chiếc ghế và nhắm mắt lại. Một giờ sau cậu ấy tỉnh lại. "Tôi đã kiểm tra ba mươi trong số chúng từ danh sách bốn phần trăm. Tất cả đều được ẩn.”

"Đây là một khám phá đáng chú ý, có thể là một điều quan trọng cho sự sống còn của nhân loại," tôi gõ ngón tay lên bàn điều khiển.

Quaani gật đầu đồng tình và cười sung sướng. " Chúng ta sẽ giàu to."

Tôi từ từ lắc đầu, “Chúng ta sẽ không động vào chúng.”

“Gì cơ?”

“Quaani, cậu nghĩ những người trên tàu khu trục lớp cobra đó đã nghĩ gì? Không có cách nào họ không nhận thấy điều tương tự. Điều đó có nghĩa là họ đã điều tra và họ đ·ã c·hết. Hoặc tệ hơn. Hiện tại, chúng ta cần phế liệu, không phải thứ đồ của xeno. Chúng ta sẽ kéo tàu của họ ra khỏi đây và tiếp tục hành trình. Chúng ta sẽ tổng hợp tất cả dữ liệu thu được trong thời gian ở đây và ghi lại vị trí, lộ trình trên một trong những bản đồ đặc biệt của anh, sau đó gửi nó cho tòa án dị giáo."

"Chúng ta từ bỏ tất cả sao?"

" Đúng thế. Tiền có ý nghĩa gì nếu chúng ta bị g·iết."

“C·hết tiệt!” Cậu ấy đi qua đi lại quanh bàn điều khiển. “Tôi muốn trở thành một anh hùng, để cái lồng mạ vàng của tôi thực sự có ý nghĩa, và bây giờ ngài nói với tôi rằng tôi không thể có điều đó?”



Một nụ cười buồn hiện lên trên mặt tôi, “Xin lỗi, Quaani.”

Quaani giơ tay lên trời và gầm lên, “Được rồi, tôi hiểu. Tôi thậm chí đồng ý. Tôi biết nếu chúng ta không quá thiếu tài nguyên, chúng ta sẽ không đi sâu vào hệ thống này. Đó là cách thông minh để để người khác chịu rủi ro vào lúc này, vân vân và vân vân. Nhưng nó vẫn thật khó chịu.”

Tôi đưa ra nắm đấm của mình và Quaani giậm chân rồi đấm mạnh vào nắm đấm của tôi. Tôi thổi vào khớp ngón tay, mở nắm đấm ra và lắc tay nhanh chóng.

" Đấm rất hay."

Một nụ cười nhỏ xuất hiện thoáng qua trên mặt Quaani rồi lập tức cậu ấy trở lại với khuôn mặt cau có. " Urggghh.... Một cuộc phiêu lưu ở ngay trước mắt mà tôi không thể điều tra tìm ra đáp án. Tôi sẽ phải sống cả đời mà không biết chuyện gì đã xảy ra ở đây!"

" Còn ta sẽ bắt đầu khởi hành,” tôi bước về phía ngai chỉ huy, cười khúc khích.

"Aruna!" Quaani nói.

Phía sau tôi, camera của bộ servo harness cho thấy Aruna xuất hiện trên bàn điều khiển và vỗ nhẹ vào hành tinh bằng chân của nó.

" Có chuyện gì, hoa tiêu?"

Quaani giật mình và nhìn lên từ máy tính bảng dữ liệu nơi Aruna thường xuất hiện. Tôi xem lại nguồn dữ liệu trên bàn chiếu. Aruna đang sử dụng bàn chiếu để chiếu hình ảnh của nó, thay vì sử dụng bộ phận cấy ghép của tôi như thường lệ.

Nhìn về phía tôi, Quaani nói, “Đây là cách ngài thường thấy linh hồn máy móc?"

Thay vì hét lên, tôi phát giọng từ bảng dữ liệu của Quaani, “Đúng vậy.”

"Ước gì tôi có thể làm được điều đó."

" Ta không thể sao chép công nghệ cổ đại này."

" Vâng, tôi biết." Vai của Quaani chùng xuống. ""Đúng rồi, Aruna. Câu hỏi của tôi. Cậu có biết hệ thống sao này là gì ko? Nó có tên hay chúng ta có thể đặt tên cho nó?”

"Đây là hệ Melbethe, nó đặt chúng ta gần Rifts of Hecaton giống như trước đây, nhưng sâu hơn vào lõi. Melbethe được phát hiện bởi Discipl·es of Thule những người theo Arch-Magos Paracelsus Thule, người tin rằng Cuộc Đua Chạy Vô Tận Vì Kiến Thức được theo đuổi tốt nhất trên thực địa. Tôi không có dữ liệu về những người khác đã đến thăm Melbethe."

" Ồ, vậy họ là một phe phái thám hiểm, giống như chúng ta?"

" Gọi hai người là một phe là táo bạo đấy, hoa tiêu."

" Nghe hay mà."

Aruna quay lại, đuôi dựng cao lên không trung, rồi đi xuống bàn chiếu và biến mất.

"Ergh, kẻ ngốc nào đã rèn một linh hồn máy với sự bắt chước hoàn hảo như vậy. Tôi thề tôi đã thấy một lỗ đen dưới đuôi nó."



“Con mèo của tàu,” tôi nói, “đã đóng một vai trò quan trọng kể từ thời đại thuyền buồm hơn bốn mươi thiên niên kỷ trước. Chúng giữ cho tàu không có loài gặm nhấm và hỗ trợ sức khỏe tinh thần của thủy thủ đoàn. Mặc dù Aruna thông minh và có khả năng vượt xa sinh vật mà nó dựa trên, nhưng nhu cầu cho vai trò này không thay đổi. Ta không ngạc nhiên khi ai đó thiết kế hình ảnh ba chiều của Aruna đã đặt rất nhiều nỗ lực vào nó.”

Tôi ngồi lên ngai để kết nối với tàu. Các giác quan và khả năng xử lý của tôi mở rộng đáng kể, đặc biệt với các bản mod tùy chỉnh tôi đã thêm vào. Tôi cảm thấy khoảng không trên da và sự dâng trào khắc nghiệt của bức xạ vỗ vào mắt tôi. Hàng ngàn servitor chạy qua cơ thể tôi cùng năng lượng rền rĩ chạy trong xương.

"Thật vậy?"

Một luồng suy nghĩ tập trung hướng về Quaani. "Tất nhiên."

" Làm sao ngài biết được?"

"Phim cổ trang và rất nhiều phim tài liệu. Đi kèm với burger và bia. Cậu có muốn xem một bộ trong khi chờ đợi?"

" Nếu ngài làm làm burger, chắc chắn."

" Có vấn đề gì với mô-đun chất dinh dưỡng mà tôi đã lắp ráp?”

Quaani nhăn mặt, "Nó không giống nhau. Thức ăn làm bởi máy móc thiếu… sự ấm áp, tôi đoán vậy. Như thể nó bị cũ kỹ hay gì đó, bất kể auspex nói gì."

" Ta ko biết là nên cảm thấy được khen hay bị xúc phạm. Ta đã bỏ khá nhiều công sức vào cái máy đó và hệ thống thủy canh nên ta nghĩ nó tuyệt vời, nhưng cậu cũng thích đồ ăn ta nấu."

"Bị xúc phạm," Quaani cười nhếch mép, "Tôi chưa bao giờ nói tôi thích đồ ăn ngài nấu."

" Thế thì cậu tự đi mà nấu, hoặc ăn đồ ăn trong máy."

"Không! Tha cho tôi!"

Tôi ngắt kết nối khỏi ngai chỉ huy, “Được rồi, nói nhảm thế thôi. Ta sẽ đi nấu a một ít đồ ăn và chúng ta sẽ ăn trong phòng sẵn sàng của phi công tàu t·ấn c·ông. Ở đó có một cái máy chiếu tốt.”

" Gửi cho tôi danh sách bộ phim, tôi muốn được chọn."

E-SIM chuyển danh sách cho Quaani, còn tôi thì đọc lướt qua. Có khá nhiều phim tôi chưa từng xem. Không phải là họ ngừng làm những thứ tương tự trong hàng trăm năm sau khi tôi c·hết.

Quaani và tôi dành sáu giờ xem TV, hoặc máy chiếu hình như họ gọi chúng trong thời đại tương lai này. Xem Hornblower khiến tôi mỉm cười và cảm thấy ít lạc lõng hơn ở thời đại này. Bản remake của Pirates of the Caribbean khá ổn, Quaani thích câu chuyện cảnh báo về lý do tại sao bạn không nên chạm vào ‘các hiện vật hỗn loạn’ như cậu ấy diễn giải.

Cũng có một bộ phim tài liệu hay từ năm 2382 về Mary Rose, một con tàu buồm bị chìm ở Solent, eo biển phía bắc Isle of Wight và phía nam nước Anh.

Bộ phim tài liệu chứa đầy các thẻ dữ liệu mà các bộ phận cấy ghép của tôi có thể tương tác; tôi truy cập chúng và trích xuất thêm thông tin từ các cảnh quay, thu thập nhiều chi tiết hơn so với lời tường thuật cung cấp. Tính năng này thật tuyệt vời, nhưng nó cũng khiến tôi tự hỏi liệu có điều gì đó đã xảy ra với internet vào thời điểm đó trong lịch sử hay không, vì việc phát sóng thêm dữ liệu khi bạn có thể tìm kiếm nó hoặc chỉ cung cấp liên kết có vẻ kỳ lạ đối với tôi. Không công ty nào sẽ trả tiền cho dữ liệu nếu không cần thiết.

Bốn ngày sau, chúng tôi gặp tàu cobra, Erudition’s Howl, trên quỹ đạo Melbethe. Mặc dù chúng tôi vẫn không thể quét được hành tinh, chúng tôi có thể quan sát nó từ mái vòm quan sát.

Hành tinh này là nhân tạo; hơn một nửa là chân không theo thể tích với các cuộn đá tối uốn lượn, phân nhánh. Hành tinh trông giống như một bụi rậm rạp: một mê cung thăm thẳm với kích thước đáng kinh ngạc. Một phần bị hư hại nơi ai đó đã bắn một ngọn giáo vào hành tinh và lỗ hổng được bao quanh bởi các cấu trúc đế quốc truyền dữ liệu bị nhiễu mà tôi ra lệnh cho Aruna loại bỏ, thay vì ghi lại.



Chúng tôi ể chụp ảnh vật lý và vẽ một số bản phác thảo của hành tinh, nhưng khi xem dữ liệu, chúng tôi phát hiện ra rằng máy ghi hình mà chúng tôi sử dụng đã bị hỏng sau một bức ảnh duy nhất.

Chúng tôi tái khẳng định cam kết không can thiệp vào tất cả các cấu trúc xenos và tập trung nỗ lực vào Erudition’s Howl.

Các bản quét chi tiết của bên ngoài lơ lửng trên bàn điều khiển. Con tàu dài 1,5km rộng 0,3km ở phần đuôi hình chữ thập, mặc dù phần lớn con tàu chỉ rộng bằng một nửa.

Nó có bốn bệ phóng ngư lôi được đặt chìm trong phần mũi bọc giáp chiếm 1/5 con tàu. Một cấu trúc thượng tầng nổi bật nhô ra từ cột sống trung tâm, giống như vây lưng của cá mập cùng một cấu trúc nhà thờ gothic hiện ra ở phần đuôi tàu.

" Nó ở trong tình trạng tốt," Quaani nhận xét. " Việc tháo dỡ con tàu này liệu có đúng đắn? Theo thể tích, chúng ta sẽ cần - " Quaani nghịch tấm bảng dữ liệu của mình. " Vãi, tôi ko thể ngờ. Chúng ta sẽ cần ít nhất 53 cái cho xưởng đóng tàu di động, trong khi chủ cần 8 con tàu lớp Lathe. Chiều rộng thêm của xưởng đóng tàu so với các tàu tuần dương truyền thống hơn tạo ra sự khác biệt lớn hơn tôi nghĩ.”

Tôi chỉ một camera vào bảng dữ liệu của Quaani nhờ mechadendrite, " Con số còn tệ hơn đối với loại t·àu c·hiến nhỏ.” Mechadendrite bắt đầu gõ những con số lên bảng dữ liệu.

" 644!" Quaani nói.

" Ít nhất. Đó là cho một t·àu c·hiến dài 8km rộng 3,2km. Một vài con tài dài tới 12km. Các siêu chiến hạm Gloriana, dreadnought hay bất cứ cách nào cậu gọi chúng thậm chí còn lố bịch hơn. Tóm lại, ta đồng ý. Ta chưa từng nghĩ tới việc cần bao nhiêu phế liệu. Ta chỉ so sánh nó với quặng thô trên Mote. Hóa ra cả hai con số đều lố bịch. Có lẽ lần sau chúng ta sẽ tìm thấy một vài tàu tuần dương lớp luna bị bỏ đi. Tìm kiếm hơn 50 tàu khu trục là điều phi thực thế."

"Dù sao chúng ta cũng cần tàu hộ tống."

"Đúng. Tốt nhất chúng ta nên bắt tay vào làm. Cậu với Aruna sẽ làm giá·m s·át." Tôi gõ vào đầu mình, " Bằng việc sử dụng 10 luồng suy nghĩ kiểm soát quá trình, ta kiểu gì cũng tạo ra biến động ko thể tránh khỏi."

Quaani nhướng mày nhìn tôi rồi lắc đầu. " Tôi mừng vì ngài đã cho tôi bộ xung thần kinh (Mind Impulse Unit). Có thể nhảy vào trí quyển (noosphere) và tham gia các mô phỏng của ngài thực sự hữu ích, ngay cả khi tôi ko thể bắt kịp tốc độ suy nghĩ điên rồ của ngài."

Tôi nhìn vào bàn điều khiển khi các D-POT xuất hiện gần mép và lao về phía xác tàu, " Ta cũng vậy. Ta cũng không muốn làm điều này mà không có luyện tập.”

"Ngài không cần quay lại ngồi vào ngai chỉ huy?"

"Không," tôi quay lại và đi về phía ngai vàng chỉ huy. " Nhưng ta thực sự nên làm vậy khi mọi thứ trở nên tồi tệ. Vấn đề là ta ko muốn. Sống bên trong bộ giáp năng lượng thực sự hữu ích nhưng sống trên ngai khiến ta muốn khám phá những thứ ta không nên, như những ngôi đền obsidian đó.”

" Đúng, ngồi nhiều trên ngai làm gì, nặng hết cả mông."

" Đừng để sisters of battle nghe thấy câu này."

Quaani làm dấu aquila,khoanh tay, lòng bàn tay áp vào ngực và ngón tay cái khép lại, sau đó cúi đầu trước con đại bàng hoàng gia treo phía sau ngai vàng chỉ huy. Cậu ấy tự xoa đầu rồi cười ngượng.

" Đế Chế ko cấm nói đùa, Quaani. Nhưng đừng nói đùa lung tung để bị trừng phạt."

"Tôi hiểu, Aldrich. Tôi xin lỗi."

" Tất cả chúng ta đều nói những lời ngu ngốc không ở lúc này thì ở lúc khác. Chỉ có những kẻ cuồng tín nhất mới đủ điên theo dấu mọi lời xúc phạm được nghe thấy, nhưng khi cậu là nhân vật của công chúng như một thuyền trưởng hoặc một hoa tiêu, hãy cẩn thận trong lời nói."

Quaani khịt mũi, “ Hoa tiêu ko phải nhân vật của công chúng."

"Đối với một công dân bình thường? Đúng, chính xác. Tuy nhiên, trong giới thương nhân hay tầng lớp quý tộc, họ là những con bươm bướm xã hội. Ta chỉ hy vọng chúng ta có thể trở về để tổ chức vài buổi tiệc của riêng mình."

" Tôi đồng ý! Tôi thực sự muốn có thêm vài người bạn nữa."

Tôi nắm lấy vai Quaani, “Ta cũng vậy, Quaani.”