Warhammer 40k: Sứ Giả Của Những Vì Sao

Chương 33: Hành tinh văn minh đầu tiên.



Chương 33: Hành tinh văn minh đầu tiên.

Tôi gửi Thunderhawk đi quét chi tiết Erudition’s Howl, tìm kiếm vị trí thích hợp để gắn các dây cáp lớn vào vỏ tàu.

Cygnus xuất hiện trong tầm mắt của tôi và thao tác trên màn hình, hiển thị các phần của vỏ tàu, được tô sáng màu xanh dương.

"Chúng ta không thể gắn dây cáp ở đó, ngài Cygnus."

Linh hồn máy móc kêu lên, dịch chuyển lên trên màn hình, rồi chạm vào các phần được tô sáng lần nữa. Hàng loạt thông tin, số liệu xuất hiện xung quanh các phần được tô sáng còn Cygnus chạm vào chúng bằng mỏ.

" Hử? Con tàu vẫn còn ít năng lượng? Tốt lắm. Chúng ta không cần phải tắt nguồn, nhưng tôi sẽ theo dõi nó bằng auspex."

Cygnus chải chuốt lông, rồi biến mất trong một đám lông vũ giống như đạn bolter.

Tôi mỉm cười ngồi thư giãn trên ngai chỉ huy. Càng tương tác với những linh hồn máy móc này, tôi càng quý lẫn tin tưởng chúng. Mỗi linh hồn đều độc đáo, hữu ích và vô cùng cứng đầu về những điều kỳ lạ nhất.

Ví dụ, linh hồn máy lớp simian chỉ nói bằng ngôn ngữ ký hiệu, lớp cygnus sẽ khó chịu nếu tôi sử dụng bất kỳ phương tiện nào khác ngoài thunderhawk để thực hiện nhiệm vụ, feline thích nói cho tôi biết điều gì đó rồi ‘biến mất’ trước khi tôi ra lệnh, và lớp corvus cư ngụ trong cảm biến của tàu, hoặc auspex, từ chối làm theo yêu cầu của tôi trừ khi tôi tự đánh bóng vỏ cogitator của nó một tuần một lần.

Chỉ Aruna, thuộc lớp feline, và Iwazaru, thuộc lớp simian, mới thực sự nói chuyện và cả hai đều không sử dụng lingua-technis, ngôn ngữ của Adeptus Mechanicus, mà sử dụng high gothic, ngôn ngữ của tầng lớp quý tộc Đế Chế.

Tôi đã phát hiện ra nhiều loại khác, như những con bọ hung cư trú trong lasgun, hoặc những con đom đóm tụ tập trong các genatorium. Những linh hồn máy này đơn giản hơn nhiều và chỉ gây náo loạn nếu bạn sử dụng sai thiết bị mà chúng được lắp đặt trong đó.

AI bảo vệ dữ liệu của liên bang được cài đặt trong D-POT cũng tương tự, những con hải âu lớn với bộ lông óng ánh thực hiện nhiệm vụ của mình mà không phàn nàn và chỉ giao tiếp thông qua các hệ thống mà chúng được cài đặt, thay vì tự đẩy mình vào tầm mắt của tôi và gây rắc rối mỗi khi có cơ hội. Chúng ko có tính cách.

Tôi vẫn chưa quyết định loại nào tôi thích hơn vì các linh hồn máy móc trong phòng thí nghiệm cá nhân của tôi rất phán xét và cũng cư xử như những đứa trẻ uống quá nhiều caffein mỗi khi tôi cho chúng xem thứ gì đó mới. Đám servo skull thực sự húc đầu vào nhau khi chúng tranh cãi về kết quả quét và mô phỏng vì mỗi cái đều có sở thích riêng về cách dữ liệu nên được trình bày vì điều đó có thể ảnh hưởng đến kết luận mà tôi đưa ra và tất cả chúng đều có các chương trình nghị sự hoặc ưu tiên khác nhau mà chúng thích đẩy mạnh.

Cygnus báo hiệu cho tôi. Nó đã hoàn thành việc quét.

Tôi quay lại bàn điều khiển với Quaani. Hai bản sao của Erudition’s Howl xuất hiện, mỗi bản được gắn vào Distant Sun theo một cách khác nhau.

"Tùy chọn đầu tiên của chúng ta," Quaani nói, " là cố định các dây cáp quanh mũi tàu và cấu trúc siêu trung tâm." Câụ ấy chỉ sang bên trái, "lựa chọn thứ 2 là sử dụng cây thánh giá ở đuôi tàu. Nó cho chúng ta bốn điểm gắn thay vì hai. Điều này sẽ kéo nó ngược lại và có khả năng động cơ của Erudition’s Howl sẽ bị hư hại bởi khối lượng phản ứng do tàu của chúng ta thải ra, không giống như cách khác khi mũi tàu sẽ bảo vệ tàu kia."

" Trước khi ngài hỏi, chúng tôi không thể kéo nó sang ngang. Con tàu chưa bao giờ được thiết kế để tăng tốc nhiều theo hướng, nếu chúng ta phải tăng tốc mạnh, khả năng cao con tàu sẽ bị biến dạng nhẹ."

" Cảm ơn Quaani. Như ngài Cygnus đã chỉ ra, vẫn còn năng lượng trên tàu, ta ko muốn khoang phong ngư lôi của con tàu này chĩa vào phía sau tàu của chúng ta cho đến khi chúng ta có cơ hội kiểm tra nó. Ta sẵn sàng chấp nhận rủi ro làm hỏng động cơ của Erudition’s Howl để đổi lấy nhiều điểm gắn hơn và giảm thiểu các mối đe dọa có thể xảy ra. Bất kể khả năng bị biến dạng, ta cũng không muốn kéo nó sang ngang vì lý do tương tự. Con tàu này cũng được trang bị các khẩu pháo macro nhẹ ở cả 2 bên mạn trái phải. Có điều gì cậu thấy mà ta đã bỏ lỡ hay không?"

"Tôi sẽ kiểm tra.” Quaani tập trung trong 30 phút. " Tôi không thể phát hiện bất kỳ tâm trí nào trên tàu, chúng ta chắc là an toàn, nhưng việc này ko phải điểm mạnh của tôi."

"Được rồi. Aruna. Vui lòng triển khai D-POT cùng các servitor."

Giọng nói kỹ thuật số của Aruna vang vọng khắp cầu tàu, "Cửa nhà chứa mở ... tàu con thoi phóng ... lệnh đã hoàn thành."

“Cảm ơn, Aruna. Quaani, trong vài ngày tới cậu được tự do làm bất cứ việc gì."

" Vậy thì tôi sẽ quay trở lại việc học."

" Ok."



Quaani rời đi và tôi bắt đầu công việc kéo Erudition's Howl vào Distant Sun. 6 ngày sau, chúng tôi trở lại warp, đi theo dòng warp ít biến động nhất về phía trung tâm.

6 tuần sau, chúng tôi tới hệ sao mới. Chuyến đi đầy biến động khiến Quaani ngủ liền 2 ngày. Trong lúc đợi cậu ấy hồi phục, tôi xem dữ liệu về hệ sao mới.

Ngôi sao có màu vàng với 7 hành tinh, 2 hành tinh đất đá và 5 hành tinh khí cùng một vành đai Kuiper. Auspex ngụ ý rằng có đủ khoáng sản để đáp ứng nhu cầu của tôi trong các tiểu hành tinh, sao chổi và hành tinh lùn trong vành đai Kuiper, hy vọng chúng sẽ dễ tiếp cận hơn các khoáng sản trên Mote.

Tôi bắt đầu sản xuất 100 D-POT loại một để triển khai khi tôi vào hệ, tất cả đều được trang bị máy quét, servitor cùng thiết bị thăm dò.

Đáng chú ý nhất trong các hành tinh là một ‘hot jupiter’ một hành tinh khí khổng lồ quay gần ngôi sao chủ, sở hữu 72 mặt trăng. Mặt trăng lớn nhất bị khóa thủy triều một phần, giữ nó ở phía bóng tối của hành tinh khí khổng lồ khi nó lắc lư khắp nơi do bị hút bởi hành tinh khí khổng lồ lẫn sáu hành tinh bên ngoài.

Nằm trong bóng tối của hành tinh khí khổng lồ, mặt trăng tối này có nước lỏng và được bao phủ bởi các cụm ánh sáng nhỏ. Một vệ tinh đế chế cổ đại bay quanh mặt trăng phát sóng tên của mặt trăng, Marwolv. Không có dấu hiệu của bất kỳ tàu vũ trụ quỹ đạo nào khác nào khác hoặc những con tàu thăm dò trên những hành tinh khác.

Truy vấn vệ tinh. Lần ghé thăm cuối cùng vào X667.022.M40, tức ngày 1 tháng 9 năm 39022. Marwolv là thế giới phong kiến, với mức độ công nghiệp trung cổ.

Hệ sao này được phát hiện vào năm X330.559.M33, đã có người tới sinh sống. Một khu vực nhỏ của Mechanicus gồm một tá giáo sĩ công nghệ cùng các môn đồ của họ đã được thành lập để tìm kiếm archeotech.

Điều này thật bất ngờ vì bản ghi đầu tiên tôi có về một người đi vào Koronus Expanse là M36, và hành trình trở về được biết đến đầu tiên là M38 từ một hạm đội Mechanicus khi khu vực Calixis lân cận cuối cùng đã được tuân theo sự tuân thủ của Đế Chế.

Tôi lắc đầu, lẽ ra tôi không nên ngạc nhiên rằng ai đó đã che giấu hồ sơ và tuyến đường đến một khu vực giàu tài nguyên.

Các mechanicus M33 không tìm thấy gì hữu ích trên Marwolv và tự cô lập mình. Khu vực này thu hút rất ít sự hỗ trợ từ địa phương và không có khách đến giao thương trong gần 800 năm. họ dần dần c·hết dần và cuối cùng bị động vật hoang dã bản địa chiếm thế thượng phong vào X196.795.M40.

Sự bí mật toàn bộ của khu vực này có thể là nguyên nhân khiến nó sụp đổ, sẽ chả mất nhiều thời gian để kêu gọi hỗ trợ. Tôi tự hỏi liệu Đế Chế mất nhiều thế giới bởi lỗi lầm của chính hành tinh đó nhiều hơn hay từ các vụ xâm lược của xeno nhiều hơn.

Tại thời điểm này, các bản ghi trên vệ tinh đã dừng lại và dữ liệu duy nhất còn lại trong phần cứng đang hỏng của nó là các yêu cầu trợ giúp của linh hồn máy móc khi hệ thống của nó bị hỏng lẫn cạn kiệt nhiên liệu. Trong hơn 1300 năm, các chức năng của nó giảm dần khi nó tắt từng phần để ngăn ngừa hư hại thêm và giảm thiểu việc sử dụng năng lượng.

Tôi tổng hợp dữ liệu auspex của vệ tinh với dữ liệu của mình để chọn các mục tiêu thăm dò.

Đồng hồ của nó cung cấp cho tôi thời gian cuối cùng, X073.018.M42. Đó là ngày 27 tháng 1 năm 41018. Nếu các video của con trai tôi đúng, thì tôi đang ở thời điểm của a Cuộc Thập Tự Chinh Indomitus. Một thời kỳ của sự tuân thủ đế chế mới, các cuộc xâm lược của xenos và hy vọng.

Dù khoảng thời gian nào đi chăng nữa, cũng sẽ chỉ có c·hiến t·ranh giữa các vì sao.

Với dữ liệu từ vệ tinh có sẵn, tôi không bận tâm đến việc ở lại điểm Mandeville như đã làm với Melbethe mà tiến vào hệ sao, một chuyến đi trong 14 ngày với tốc độ 1G. Tôi xem xét kỹ lưỡng dữ liệu và dành nhiều giờ chỉ để nhìn vào hình ảnh của mọi người, ngạc nhiên về vẻ đẹp phổ quát của tất cả họ,bất chấp việc chăm sóc sức khỏe hạn chế. Tôi học phương ngữ low gothic của họ và nhiều phần trong lịch sử của họ. Việc dọn dẹp Erudition’s Howl để sau.

Có rất ít dấu hiệu của giáo phái đế chế (imperial cult ) tôn giáo của Đế chế Nhân loại. Các triều đại trên Marwolv đã trỗi dậy và sụp đổ dưới sự áp bức của chính trị và kiêu hãnh, trong khi mọi tiến bộ đều bị cuốn trôi bởi máu với thời gian.

Cuối cùng, tôi ở trên quỹ đạo của một hành tinh có con người và cảm thấy hoàn toàn bối rối.Tôi thực sự không biết phải làm gì. Làm thế nào để một người tự giới thiệu mình khi họ đến từ một con tàu liên hành tinh và mới chỉ nói chuyện với 2 người trong 1 thập kỉ? Liệu có đáng để làm điều đó ngoài sự tò mò của tôi không? Điều đó có giống như đối xử với đồng loại của tôi như những con vật trong sở thú?

Trong khi cân nhắc các lựa chọn của mình, tôi thu hồi vệ tinh và tiến hành nâng cấp cần thiết rồi phóng lại. Tiếp theo, tôi dành nhiều thời gian hơn để làm bộ giáp mới cho Quaani, phù hợp với dáng vẻ mới của cậu ấy, đồng thời chuẩn bị một vài đồ trang sức, lấp đầy nhiều thùng với kim loại quý, thép công cụ tốt và sách in mới chứa đầy khoa học, toán học, kỹ thuật thực tế cũng như các tấm dữ liệu với video minh họa cùng trợ lý ảo giảng dạy. . Quả cầu điện toán mà tôi nhặt được từ cơ sở Liên bang chứa một trình mô phỏng tuyệt vời giúp tôi sử dụng để tạo ra các video.

Sau hai ngày trì hoãn, tôi buộc mình vào ghế lái của Thunderhawk, còn Quaani ngồi ở ghế lái phụ. . Cả hai chúng tôi đều được trang bị tương tự như khi chúng tôi hạ cánh xuống Mote. Khoang chứa đầy quà tặng cùng 30 servitor được trang bị v·ũ k·hí, áo giáp.

Chúng tôi hạ cánh trong khi được hộ tống bởi hai D-POTs loại một, mỗi chiếc chứa bốn thành viên phi hành đoàn cùng 56 servitor, nhắm tới thành phố lớn nhất trên hành tinh, một thành phố nằm ở bờ biển phía đông của một trong ba lục địa và có nửa triệu người sinh sống.

Các D-POTs vẫn chưa có v·ũ k·hí, nhưng tôi không nghĩ điều đó sẽ quan trọng. Chúng tôi hạ cánh ở địa điểm cách thành phố 1km trên một ngọn đồi nhìn ra một sườn dốc nhẹ xuống bờ biển và được bao quanh bởi các cánh đồng trồng ngũ cốc phát sáng. Hàng chục con thỏ chạy tán loạn vào hang khi chúng tôi hạ cánh.



Một con đường rộng, lát đá xuyên qua các cánh đồng dẫn đến các vùng ngoại ô. Không có tường thành, nhưng thành phố có các tháp bát giác cao 180m được bố trí đều khắp thành phố. Các máy bắn đá khổng lồ, được che chắn dưới những tấm bạt, nằm ở mỗi góc và các tháp được bao phủ bởi các cửa sổ có song sắt.

Toàn bộ hành tinh bị khóa trong hoàng hôn vĩnh cửu.

Khi các D-POTs triển khai hai xe chở quân bọc thép chimera, 14 kị sĩ trên bảy con thằn lằn khổng lồ có cổ áo lao nhanh xuống con đường về phía chúng tôi. Các khẩu súng của Thunderhawk tự động lia theo chuyển động của họ.

Tôi bước ra khỏi cửa bên của Thunderhawk và đặt chân lên cỏ đen. Sự lo lắng của tôi tan biến và một nụ cười lớn nở trên khuôn mặt tôi. Quaani theo sau.

"Chúng ta đã làm được, Quaani." Tôi chỉ, "Nhìn xem, con người. Hy vọng họ thân thiện hơn lũ cuồng tín hoặc đám da xanh. Tiệu chuẩn siêu thấp rồi đấy nhỉ?"

"Ôi, thôi nào, Aldrich! Ngài phải nói vậy sao? Những người này đang cưỡi grox, loại gia súc khó tính và nguy hiểm nhất trong toàn thiên hà. Rõ ràng là họ không thân thiện."

Chúng tôi đi về phía con đường, theo sau là hai chimera cùng 30 servitor. 112 servitor và hai xe chimera bổ sung bắt đầu bảo vệ khu vực, triển khai v·ũ k·hí hạng nặng kèm theo cả rào chắn.

" Eh, chúng ta cũng nên xuất hiện ít hầm hố hơn. Ko thể trách bọn họ được."

"Ngài nên kiểm tra lại máy thở của mình. Nó được thiết kế để tuần hoàn không khí, không phải làm ngài mất trí. Chúng ta tới một hành tinh xa lạ, cẩn thận là trên hết."

" Đáp trả hay đấy, xem ra cậu đã hoàn toàn hồi phục sau lần nhảy cuối cùng."

" Tôi chưa bao giờ cảm thấy tốt hơn."

Chúng tôi đứng ở giữa con đường. Tôi chỉ đạo 2 chiếc chimera đứng mỗi bên còn các servitor đứng đằng sau tôi, cầm lasgun chĩa xuống đất.

Đội kỵ binh giảm tốc độ điên cuồng của họ, sau đó dừng lại cách vị trí của chúng tôi 100m. Những cây nỏ lớn được gắn vào yên của họ. Người lính dẫn đầu nhảy xuống khỏi con vật và chạy về phía chúng tôi, đôi giày da có vảy của anh ta dậm lên đá. Một chiếc rìu cùng khiên nhỏ đung đưa trên hông anh ta.

Tôi giơ tay lên, nói lớn. " Xin chào!"

Anh ta mặc áo giáp ngực, giáp chân và giáp tay bên ngoài một chiếc áo khoác da có vảy dày cùng quần vải. Một chiếc mũ bảo hiểm kiểu Mỹ, thời Việt Nam màu xám nảy lên trên đầu anh ta còn đôi mắt được bảo vệ bằng kính bay kiểu Thế chiến II. Các miếng kim loại bảo vệ đầu gối và khuỷu tay.

Anh ta dừng lại cách tôi 5m rồi quan sát tôi trong một phút. Anh ta lên tiếng.

" Các vị tới từ những vì sao?"

" Chính xác."

" Tại sao các vị lại tới nơi này?"

"Tình cờ thôi."

Anh ta khịt mũi, " Tôi mong chờ một câu trả lời phức tạp hơn, nhưng câu trả lời của các vị cũng hợp lý."

" Ở đây có bắt tay ko?"

Người lính nghiêng đầu sang một bên, sau đó tiến lại gần. Tôi đưa tay ra và chúng tôi bắt tay.



“Ừ, tôi đoán là chúng tôi có. Những nơi khác các vị tới cũng như vậy?"

“Không khác ở bất kỳ nơi nào tôi đã đi qua. Xin tự giới thiệu, tôi là Magos Explorator Aldrich Isengrund, kiêm thuyền trưởng của tàu không gian, Distant Sun. Hãy gọi tôi là Aldrich. Còn anh là?"

"Thorfinn Ursus, đội trưởng thứ tư của Skyguard."

"Skyguard?"

Thorfinn chỉ lên một chấm đen nhỏ trên bầu trời, “Những con chim ở đây rất hung dữ.”

"Ah, bản ghi tôi tìm thấy có đề cập tới một số động vật hoang dã. Đây ko phải hành tinh duy nhất tôi nghe nói có vấn đề này."

"Thật?"

Tôi gật đầu, “Tôi có thể cho anh xem báo cáo về những điều như vậy nếu anh muốn đọc.”

"Tôi nghĩ rằng tôi đã có đủ rắc rối trong tay rồi, nhưng chắc chắn, tôi sẽ thích điều đó. Ít nhất nó sẽ tạo nên một câu chuyện hay."

" Tốt thôi, tôi sẽ in cho anh mấy bản. Tôi chắc chắn chúng ta sẽ gặp lại nhau. Tôi rất dễ được tìm thấy mà."

Thorfinn cười, “Nghe có vẻ đúng. Bây giờ, vào việc chính. Tôi, Thorfinn Ursus, chào mừng các vị đến Marwolv và thành phố Pearroc của chúng tôi.”

"Cảm ơn, đội trưởng Ursus."

" Hãy gọi tôi là Thorfinn. Các vị đến quá đột ngột, nhưng tôi nghĩ vì tôi là người chào hỏi trước, tôi sẽ được chọn làm tình nguyện viên liên lạc với các vị."

" Tôi ko phản đối việc này."

" Cảm ơn. Bây giờ, tôi đoán các vị muốn gặp người đứng đầu?"

"Đó sẽ là lý tưởng nhất."

" Các vị có thể chọn Thị trưởng Maeve Muir, Thủ tướng Callen Gunn, hoặc Ủy viên Sorley Ciardubhain."

"Anh nghĩ ai sẽ có khả năng gặp tôi ngay lập tức và có phe phái chính trị nào sẽ trì hoãn tùy thuộc vào người tôi gặp trước không?”

" Nếu các vị muốn tránh rắc rối, ủy viên là lựa chọn tốt nhất, nhưng tôi nghi ngờ ông ấy có thể giúp được nhiều. Tôi nghĩ cả 3 đều sẽ vui lòng gặp các vị ngay lập tức, vì vậy tôi không nghĩ điều đó quan trọng."

" Nếu vậy, chúng ta bắt đầu với thủ tướng. Thú thực, tôi mong đợi một vị vua chứ ko phải quốc hội, thế nên tôi đã mang theo vài món quà. Tôi ghét bị coi là đi hối lộ quan chức chính phủ. Anh nghĩ Thủ tướng Gunn có phiền không?”

Thorfinn cười, “Tôi nghi ngờ điều đó. Có lẽ hãy tạm hoãn việc đó một chút. Dường như hơi quá cho một lời chào hỏi."

"Tôi sẽ làm vậy, cảm ơn anh, Thorfinn."

"Rất vui được giúp đỡ, đặc biệt nếu điều đó mang lại cho tôi một hộp cống phẩm nữa.”

Tôi vẫy tay về phía bên phải, “Vậy thì sao anh không trò chuyện với tôi trong xe bọc thép trong khi đội tuần tra của anh dẫn đoàn hộ tống của tôi và tôi đến văn phòng chính phủ của các anh, như thế anh có thể cho tôi biết những gì có giá trị ở đây, các vấn đề quốc gia hay bất cứ điều gì khác mà một thương nhân có thể muốn biết, sau đó chúng ta sẽ xem xét việc lấy thứ gì đó mà anh thích?"

" Xem ra tôi ko thể nói không rồi."