Tôi đã suy ngẫm về cuộc đàm phán với thủ tướng và cách tiếp cận. Nhờ màn thể hiện sức mạnh quân sự nên hiện tại lợi thế thuộc về tôi nên tôi nhận thấy ko cần phải vòng vo về các yêu cầu. Ngắn gọn, súc tích sẽ giúp ích trong quá trình đàm phán.
" Tôi muốn xin phép khôi phục khu định cư ở dãy núi phía bắc của lục địa này, quyền tuyển dụng công nhân ở đất nước này làm việc trên con tàu hoặc ở khu định cư, và giấy phép thương mại.
" Yêu cầu đầu tiên không có vấn đề gì, dãy núi phía bắc của lục địa, Brisgean, Spòg-chait, chỉ được tuyên bố thuộc về Cộng Hòa Gael trên danh nghĩa. Miễn là ngài giữ các hoạt động của mình trong khu vực Spòg-chait và hành động của ngài không ảnh hưởng đến các vùng đất xung quanh, ngài có thể làm bất cứ điều gì mình muốn ở đó."
"Cảm ơn ngài, thủ tướng."
" Việc tuyển dụng lại là vấn đề khác. Mặc dù đây là một quốc gia tự do và tôi không nghi ngờ gì nếu ngài muốn ngài có thể b·ắt c·óc hoặc dụ dỗ công dân của chúng tôi, tôi muốn ngài tạm thời dừng việc tuyển dụng. Tôi không chấp nhận việc đưa người dân của mình tới nơi tôi không hề biết chút gì."
" Tôi sẽ không để công dân của tôi bị nô lệ hóa, làm việc khổ sai mà không có thời gian nghỉ ngơi. Có lẽ một nơi trao đổi văn hóa có thể được sắp xếp? Khi công dân của chúng tôi biết họ sẽ làm gì, tôi sẵn lòng hỗ trợ ngài tuyển dụng số lượng công dân hạn chế. Ngài thấy sao, Magos?"
Tôi suy nghĩ về vấn đề này. Không phải ai tôi tuyển dụng cũng sẽ thực sự hữu ích trong nhiều năm, tôi cần những người có học hành chứ ko cần lao động chân tay.
"Tôi có đề xuất phản hồi. Tôi cần những người có giáo dục, biết đọc biết viết và có hứng thú với các nghề thủ công, thợ rèn, thợ mộc, nhà hóa học vân vân. Những người có kỹ năng trong kế toán hay hậu cầu cũng được chào đón cũng như các cựu quân nhân."
" Sau khi tôi khôi phục khu định cư, ngài sẽ gửi 100 cá nhân tới nơi đó. Ở đó, tôi sẽ dạy họ cách chế tạo ra những cỗ máy vĩ đại, những cỗ máy sẽ giúp giảm bớt vấn đề thiết hụt nhiên liệu ở đất nước này. Sau đó, 50 người ở lại dạy cho nhóm tiếp theo, nhóm này phải đông hơn,cỡ 500 người. 50 người còn lại quay trở lại Gael."
" Chu kì này cứ tiếp diễn, nhóm sau đông hơn nhóm trước. Tôi sẽ cung cấp lương thực, chỗ ở còn chính phủ của ngài sẽ trả cho họ khoản trợ cấp phù hợp."
" Gael sẽ nhận những cỗ máy mà tôi chế tạo để thúc đẩy công nghiệp hóa và những người biết cách sử dụng chúng."
" Về phần mình, tôi sẽ nhận thù lao bằng số lượng lớn nguyên liệu thô chẳng hạn như xương kim loại, mẫu thực vật hay động vật và các hàng hóa khác sẽ được quyết định sau. Ngài nghĩ sao, thủ tướng?"
Callen gật đầu, “Tôi sẽ thảo luận với nội các. Có thể sẽ có một số thay đổi cần thiết, nhưng đề xuất ban đầu của ngài đủ để bắt đầu đàm phán. Bây giờ, đến yêu cầu cuối cùng của ngài, Magos: quyền giao thương."
" Chúng tôi sẽ cho phép thiết lập một trạm giao dịch cách thủ đô Pearroc của chúng tôi 10km hoặc hơn. Công dân vào đó có thể tự do trao đổi hàng hóa với ngài, miễn là những hàng hóa này không gây ra tác hại trực tiếp. Ngài không được bán v·ũ k·hí, thuốc gây nghiện, hóa c·hất đ·ộc hại, ngài được quyền thoải mái mua bất cứ thứ gì."
"Mọi thứ ngài cung cấp phải là những vật phẩm mà thợ thủ công của chúng tôi không thể sản xuất, hoặc hàng hóa mà họ có thể sản xuất nhưng có giá tương đương với hàng của chúng tôi. Ngoài ra, hàng hóa trao đổi phải đạt hoặc vượt qua chất lượng yêu cầu theo luật của chúng tôi và ngài không không thể bán các sản phẩm công nghệ tiên tiến cần dịch vụ bảo dưỡng mà chỉ ngài có thể cung cấp. Việc đào tạo mà ngài đề ra sẽ thay đổi đáng kể giới hạn của điều kiện cuối cùng này."
" Đó là rất nhiều nhượng bộ mà ngài muốn từ tôi," tôi khoanh tay. " Tôi đồng ý không bán v·ũ k·hí cho người dân, hay p·há h·oại nền kinh tế với lượng lớn hàng hóa giá rẻ."
" Đổi lại, tôi mong đợi một bản hợp đồng từ q·uân đ·ội để trang bị cho họ những v·ũ k·hí vượt trội. Những thứ mà chỉ cần trong 5 năm đất nước của ngài có thể tự sản xuất sau khi được đào tạo tại khu định cư."
" Việc này sẽ làm tăng cường đáng kể sức mạnh quân sự của đất nước ngài, kéo theo việc khai hoang được những khu vực mới, tôi dám chắc ngài sẽ làm điều đó vì nó giúp ích cho việc tái đắc cử của ngài. Tôi sẽ huấn luyện cho 100 người cách sử dụng thiết bị công nghệ cao như như một phần của trao đổi tài nguyên mà tôi sẽ nhận được từ việc bán chúng."
Callen lắc đầu, “Đây là vấn đề của nội các và bộ trưởng quốc phòng. Cần nhiều buổi thảo luận, tổ chức các triển lãm thương mại và xây dựng cơ sở hạ tầng. Chúng tôi cần sự cân bằng thông tin để tiếp tục đàm phán. Mặc dù những gì ngài đề xuất nghe có vẻ hào phóng, nhưng những thứ mà ngài cung cấp lại quá mới với chúng tôi. Chúng tôi không biết ngài đang bán gì, hoặc tại sao chúng tôi lại muốn chúng."
Tôi gật đầu và giữ nét mặt bình tĩnh. Lần đàm phán cuối cùng của tôi là với 1 con gretchin, tôi ko có kinh nghiệm trong việc này.
"Vui lòng gửi một đề xuất chi tiết cho yêu cầu thứ hai và thứ ba của ngài và chúng tôi sẽ thảo luận ngay lập tức. Ngài được chào đón để bắt đầu khôi phục khu định cư. Trước khi ngài rời đi, tôi sẽ soạn thảo một hợp đồng chi tiết quyền và trách nhiệm của ngài đối với khu định cư, Spòg-chait, cùng các vùng đất xung quanh. Tôi cũng sẽ ký chuyển nhượng một mảnh đất để ngài có thể bắt đầu xây dựng trạm giao dịch của mình. Đây là món quà từ tôi."
" Cảm ơn ngài, thủ tướng. Cảm ơn vì đã dành thời gian tiếp đón tôi."
"Tương tự, Magos. Tôi hy vọng chúng ta có thể tiếp tục tìm kiếm điểm chung. Thư kí của tôi sẽ gửi cho ngài bản đồ cùng hợp đồng trong vòng 1 giờ. Xin hãy đợi ở đây. Nếu ngài muốn gì, vui lòng tới khu vực tiếp tân, họ sẽ cố gắng hết sức hỗ trợ ngài."
Chúng tôi bắt tay nhau. "Tạm biệt ngài, thủ tướng."
" Tạm biệt ngài, Magos."
Callen rời đi và tôi trở lại chỗ ngồi của mình.
Quay sang Thorfinn, tôi hỏi, " Anh từng gặp thủ tướng bao giờ chưa?"
" Chưa từng," Thorfinn lắc đầu. "Tôi nghĩ thủ tướng còn hề ko để tâm đến tôi hay hoa tiêu Quaani. Ngài đã thu hút hết mọi sự chú ý, Magos."
" Ông ta đã làm rất tốt việc giữ nét mặt bình tĩnh. Có lẽ ông ta không muốn tham gia vào bộ sưu tập biểu cảm ngạc nhiên của ủy viên."
"Có lẽ vậy!"
Ba chúng tôi ngồi trò chuyện thêm 40 phút. Thorfinn kể cho 2 người bọn tôi nghe về cuộc sống khi lớn lên trên thế giới này còn tôi thì kể một phần những chuyến du hành và thử thách của mình. Quaani cố gắng hết sức để giải thích hoa tiêu là gì, khiến Thorfinn tái nhợt.
Thư ký của thủ tướng, một người phụ nữ trung niên mảnh khảnh tên Róisín Creek, tham gia cùng chúng tôi với tấm bản đồ cùng nửa tá địa điểm tiềm năng. Chúng tôi đến thăm từng địa điểm bằng Chimera và tôi chọn một mũi đất có tầm nhìn đẹp về Pearroc cùng vịnh của nó.
Khu vực của tôi rộng 1,84 km vuông, mở rộng đến 2,3 km vuông khi thủy triều rút. Nó chủ yếu bằng phẳng với ít thảm thực vật. Khi Thorfinn vẫn còn quanh quẩn, tôi đã yêu cầu D-POT giao một chiếc rìu năng lượng đến địa điểm xong tặng bộ thiết bị vox cho Thorfinn và Róisín để chúng tôi có thể giữ liên lạc.
Tôi đưa 2 người lên chiếc Chimera rồi trở về tàu, nơi Quaani Quaani và tôi thảo luận về mục tiêu của chúng tôi trong thời gian ở Marwolv và lập một thời gian biểu tạm thời. Các servitor được chuyển đến khu vực định cư, trạm giao dịch và Erudition’s Howl. Quaani trở lại việc học của mình, tìm hiểu về cách giảm thiểu sự đột biến.
Tôi thì có con tàu mới để khám phá.
Từ ngai chỉ huy, tôi điều khiển các servitor trên thân tàu Erudition’s Howl, tìm kiếm lối vào vì cửa chính không hoạt động. hồi. Với hơn một trăm servitor tìm kiếm, chỉ mất 20 phút tìm ra một cửa sập không an toàn, nơi khóa điện tử đã hỏng và có thể mở bằng nam châm.
Hàng chục nguồn cấp dữ liệu sáng lên trên dãy màn hình của tôi khi các servitor tràn thân tàu.
Erudition’s Howl chật chội, các hành lang thấp và hẹp ngoại trừ một con đường chính chạy vòng quanh boong chính (#M1). Trang trí thô sơ và cục mịch, mặc dù cầu tàu có một số bức tượng oai phong của Hoàng Đế còn ngôi đền tự động đã được tích hợp với buồng đánh lửa trong động cơ chính trung tâm. Động cơ đẩy vẫn còn dùng tốt và bạn sẽ không muốn ở trong đó khi nó hoạt động.
Khi tôi khám phá, con tàu bắt đầu sống lại, đèn bật sáng nhanh hơn và hệ thống duy trì môi trường bắt đầu thổi trở lại.
Không có dấu hiệu của thành viên phi hành đoàn và dấu hiệu duy nhất tôi tìm thấy về số phận của họ là một mảnh nhỏ của wraithbone, vật liệu chính được sử dụng bởi eldar, mắc kẹt trong một trong các bộ lọc không khí. Tôi không chắc chắn lũ Eldar là nguyên nhân bởi vì chúng có thể tới đây ở bất kỳ thời điểm nào, nhưng dù sao tôi vẫn sẽ đổ lỗi cho Eldar.
Điều đó hoàn toàn hợp lý.
Erudition’s Howl đang trong tình trạng tốt. Tuy nhiên, tất cả các linh hồn máy móc đã bị xóa sạch. Con tàu đang chạy ở chế độ tương tự ‘safe mode' của máy tính. Hầu như không có dữ liệu điện tử nào trên tàu, mặc dù có rất nhiều hồ sơ vật lý để kiểm tra.
Một đội servitor phát cảnh báo. Chúng đang bị t·ấn c·ông bởi những sinh vật hình người. Tôi ra lệnh cho chúng khống chế những... người? Ôi trời, đây là những kẻ đột biến. Những chi bị p·hát n·ổ, b·ị b·ắn bởi lasgun, đã cung cấp cho auspex ID từ tất cả các v·ết m·áu bắn tung tóe.
Tôi tự hỏi làm thế nào họ qua mắt được Quaani?
Khi những người đột biến bị hạ, họ bị trói bằng dây và v·ết t·hương của chúng được bịt kín bằng bình xịt bọt cầm máu. 2 servitor đứng canh giữ, trong khi tám servitor còn lại tiếp tục khám phá các boong phụ ở rìa của sống tàu.
Tôi cùng 1 đội servitor vội vã tới khoang chứa tàu lên Thunderhawk đến Erudition’s Howl, sau đó tôi dẫn các servitor đến #K1Q4, nơi có một boong phụ đầy các bể làm mát và các doanh trại bẩn thỉu rải rác giẻ ẩm mốc. Mỗi không gian trống đều có các hộp kim loại bị đập chứa đầy chất thải hữu cơ, bao gồm cả xác c·hết, tất cả đều mọc nấm, cũng như hàng trăm bể chứa đầy tảo và nước bẩn.
Trong những hành lang đầy vảy này trú ngụ một cộng đồng gồm 57 người đột biến, trong đó có 30 trẻ em. Tất cả co cụm lại thành một nhóm, bị bao quanh bởi các servitor, run rẩy trong cái lạnh và co rúm lại mỗi khi một lasgun chĩa về phía họ.
Mỗi người đột biến đều khác nhau, với xương bị vặn vẹo, da thịt thì sủi bọt. Những khối u kỳ lạ nhô ra từ cơ thể tàn tạ.
Tôi biết ơn chiếc mũ bảo hiểm vì đã che giấu biểu cảm của tôi. Đây ko phải là sống, sự săn g·iết của Đế Chế với những người đột biến này gần như là một sự nhân từ với họ. Tuy nhiên, tôi có đủ nguồn lực để giúp, và đây cũng là nguồn nhân lực cần thiết. Họ sẽ được trao một cơ hội.
" Ta ko thể có những kẻ đi lậu trên con tàu này. Các ngươi có hai lựa chọn. Lựa chọn đầu tiên là c·ái c·hết."
Các servitor của tôi nâng v·ũ k·hí lên và những người đột biến trở nên căng thẳng. Tôi ghét vai trò mà tôi đang làm.
"Lựa chọn thứ hai là trở thành người máy. Ta sẽ cho các ngươi những cơ thể kim loại mới, thoát khỏi sự dày võ và nỗi thống khổ của xác thịt. Đổi lại, các ngươi sẽ làm việc cho ta tới hêt đời. Sẽ ko còn ai săn lùng các ngươi vì những dị dạng trên cơ thể các ngươi ko còn lộ ra. Các ngươi sẽ được trả lương và có không gian riêng, cũng như thời gian để theo đuổi sở thích của bản thân."
Một kẻ đột biến lớn, cao to như space marine cố gắng đứng bằng 1 chân. Gã ho và khạc nhổ. "Chúng ta ko cần đám Đế Chế các ngươi thương hại, muốn g·iết thì cứ g·iết." Gã nói lắp bắp, đầy thô lỗ.
Tôi khoang tay. " Lòng tự trọng cũng cao đấy, nhưng tự trọng có làm no bụng hãy chữa lành cho đám trẻ của các ngươi không? Ta đang đề nghị biến các người thành những giáo sĩ công nghệ, không phải nô lệ hay khiên thịt. Ta có servitor làm mấy việc đó. Những gì ta muốn là trí óc của các ngươi, thứ cuối cùng định nghĩa các ngươi là con người. Ta hỏi lại một lần nữa. Làm việc cho ta hoặc c·hết?"
Người đột biến bên cạnh gã cao to, nắm lấy tay gã rồi kéo kéo. Hắn lảo đảo nhìn xuống, rồi trở lại nhìn tôi.
" Chúng tôi sẽ làm việc cho ngài."
" Lựa chọn đúng đắn. Các servitor sẽ giúp các ngươi đến khu vực y tế. Ở đó các v·ết t·hương sẽ được điều trị. Ta sẽ kiểm tra các ngươi và quyết định hình dạng phù hợp cho từng người, theo ta."