Warhammer 40k: Sứ Giả Của Những Vì Sao

Chương 39: Xử lý



Chương 39: Xử lý

Thunderhawk đáp xuống Distant Sun và tôi lập tức nhảy ra khỏi tàu. Quaani đã đứng đó chờ, mang theo 2 chiếc khiên Adamantium cùng 3 nhóm servitor ở phía sau lưng.

" Chào mừng ngài trở lại, Aldrich. Aruna đã thông báo cho tôi tình hình hiện tại."

Quaani đưa tôi 1 chiếc khiên. Nếu ko nhờ bộ giáp với đống cấy ghép, tôi chắc chắn ko thể nhấc thứ này lên được. Tôi nghĩ Quanni nhấc thứ này bằng cách sử dụng năng lực tâm linh

" Rất tốt, cậu đã phản ứng cực kì nhanh chóng. 2 kẻ đó vẫn đang ở trong munitorum?"

"Chúng ở trong."

" Cậu có thể đọc được ý nghĩ của chúng?"

" Chỉ đọc được ý định: tuyệt vọng và hoang mang. Đọc suy nghĩ ko phải kĩ năng mà tôi có lý do để luyện tập."

" Cũng đúng. Aruna, hệ thống chống xâm nhập (ICE) của chúng thế nào?”

"Chúng đã tắt kết nối noosphere và chưa cố gắng hack vào bất kỳ cogitator nào của Distant Sun."

Quaani nhíu mày, "Vậy mục đích dịch chuyển lên tàu là gì?"

"Ta ko rõ, nhưng ta biết 1 điều nếu cứ để mặc chúng đủ lâu thì chúng có thể tạo ra 1 quả bom đủ để khống chế cả con tàu. Thế nên hiện tại chúng ta cần cử servitor vào và giữ khoảng cách để phòng trường hợp munitorum b·ốc c·háy."

"Tôi có ý tưởng hay hơn," Quaani lấy ra một túi.

" Lựu đạn phóng xạ?"

" Chính xác, tôi nghĩ rằng nếu chúng được trang bị đầy đủ để đi qua vùng warp và đang sử dụng v·ũ k·hí năng lượng, thì chúng hẳn đã trang bị phòng thủ kĩ càng trước v·ũ k·hí năng lượng. Vũ khí phóng xạ dù không có sức công phá lớn nhưng rất hiệu quả trong việc t·ấn c·ông vào nội tạng của chúng. Những gì còn sót lại bên trong cơ thể máy móc đó."

" Ta tán thành. Ngay lập tức phân phát cho servitor, mỗi nhóm 1 quả."

Cánh cửa kêu lên một tiếng và các servitors xông vào. Jund và Psi-Xi đứng chờ sẵn, sử dụng khẩu súng trường năng lượng bắn ra những tia sáng chói lọi, tiêu diệt hàng loạt servitor, đốt cháy cơ thể chúng thành than.

Trong lúc cặp song sinh đang phân tâm, 3 servitor ném lựu đạn về phía chúng, và cả ba quả đều bị một khẩu storm bolter gắn trên trụ được ngụy trang đánh chặn bằng những loạt đạn nổ.

Các servitor liên tục t·ấn c·ông quyết liệt nhưng không thành công. Không chịu từ bỏ, tôi ra lệnh cho các servitor ẩn nấp đằng sau khung cửa bắn lasgun vào storm bolter và heavy arc rifle. Đáng tiếc, lasgun không thể làm hư hại những v·ũ k·hí này và một giây sau, tất cả servitor đều cứng đờ rồi ngã xuống.

" 2 tên xảo quyệt này đã chèn lệnh bảo trì vào mệnh lệnh cuối cùng của tôi. Không hiểu bằng cách nào chúng có thể vượt qua hệ thống mã hóa của chúng ta."



"Kết nối noosphere của chúng hẳn đã được khôi phục nếu chúng làm vậy."

"Aruna, t·ấn c·ông chúng bằng mã phế liệu."

"Aruna từ chối. Mã sẽ lan rộng khắp con tàu và Magos Issengrund không có đủ trình độ cần thiết để ngăn chặn."

"E-SIM, giúp tôi!"

++Kích hoạt E-WAR... Kết nối noosphere đã được thiết lập... Gửi ICE breaker... mục tiêu bị xâm nhập... phương tiện của địch bị vô hiệu hóa... v·ũ k·hí bị vô hiệu hóa... khởi động lại trong bảy... sáu...++

" Thế là không đủ! Tấn công chúng lần nữa, E-SIM.”

++Kết nối địch bị cắt đứt.++

Tôi cầm khẩu hellgun cùng chiếc khiên. " Như mọi khi, luôn luôn phải tự tay giải quyết."

Quaani đặt tay lên vai tôi," Đợi đã ngài Andrich. Tôi biết ngài đang bực bội, nhưng ngài hiện nhìn nhận vấn đề này sai rồi. Ngài có thể ra lệnh cho một nhóm servitor mới, sau đó thiết lập để chúng bỏ qua tất cả các chỉ dẫn tiếp theo trong một khoảng thời gian nhất định. Cho dù chúng ta mất vài nghìn servitor, thế vẫn tốt hơn là đi mạo hiểm tính mạng của bản thân. Servitor có thể tái chế, còn mạng sống của ngài thì không. Lời khuyên của tôi dành cho ngài là dùng số lượng để áp đảo. Chúng không có đạn dược vô hạn. Ngài thậm chí có thể ra lệnh cho servitor ném những quả lựu đạn giả để làm quá tải hệ thống đánh chặn của chúng, đồng thời trộn lẫn với lựu đạn phóng xạ thật."

Qua cảm biến của những servitor bị vô hiệu hóa, tôi thấy những khẩu pháo khởi động lại màn bắn phá của nó còn Psi-Xi nạp lại súng carbine của hắn, tiếp tục tiêu diệt servitor bằng các loạt bắn chính xác.

Tôi đặt tay lên Quaani và thở dài. " Ừm, cậu nói đúng. Hãy làm theo cách của cậu, Ai mà biết được toàn bộ phương tiện của chúng có phải là một quả bom hay không."

3 nhóm mỗi nhóm gồm 336 servitor được tập hợp. Việc tập hợp nhóm chiến đấu mất 20 phút, . Trong khi đó, tôi phải chứng kiến Jund và Psi-Xi tiêu diệt những servitor bị vô hiệu hóa, sau đó 2 kẻ này vui vẻ tháo dời chúng

" Cái lũ c·hết dẫm này còn không có ý định thương lượng mà đi thẳng vào việc s·ử d·ụng s·úng. Cặp song sinh ngu dốt."

" Chuyện đó để sau."

Những nhóm mới tiến vào hành lang và tràn vào munitorum. Hầu hết đều ném lựu đạn giả, chỉ có 5 serivtor ném lựu đạn phóng xạ. Storm bolter ngưng lại vài mili giây trước khi chọn lựu đạn phóng xạ và bắn, nhưng khoảng thời gian đó đủ để một quả lựu đạn lọt qua.

Quả lựu đạn làm choáng 2 giáo sĩ công nghệ. Hỏa lực của chúng giảm đi trong nửa giây, chỉ chờ có thể ngay lập tức các servitor áp đảo chúng, xé dây cáp nguồn và dòng đạn rồi chém vào các cơ chế bằng đuốc plasma.

Sau 1 phút tàn sát, 2 giáo sĩ công nghệ bị kéo ra khỏi chỗ chỗ của chúng và b·ị đ·ánh bằng dùi cui cho đến khi b·ất t·ỉnh. . Khi các servitor kéo cặp đôi này tới chỗ chúng tôi, một đội bắt đầu dọn dẹp trong khi một đội khác làm nhiệm vụ di chuyển phương tiện ra khỏi munitorum. Lực lượng t·ấn c·ông còn lại tiếp tục giá·m s·át tù nhân.

Jund cùng Psi-Xi ném tới trước mặt tôi tôi gỡ càng nhiều cấy ghép của chúng càng tốt bằng servo harness của bản thân. Trong khi các xúc tu cơ khí hoạt động, tôi quét cơ thể của chúng.

"Các bộ phận sinh học của chúng bị hạn chế. Chúng có MIU, autosanguine và áo giáp dưới da. Mảnh bom đã thiêu đốt và nghiền nát các cơ quan của chúng, nếu không có autosanguine, chúng đã cháy máu tới c·hết. Chúng vẫn sẽ c·hết trong vòng 1 giờ nữa nếu không được điều trị.



2 tên giáo sĩ công nghệ bắt đầu cử động lẫn rên rỉ.

" Ngài định làm gì với chúng?"

" Hoàn toàn phụ thuộc vào câu trả lời của chúng với những gì ta tìm thấy trong trong ngân hàng cogitator của chúng."

E-SIM lên tiếng trong đầu tôi ++Xâm nhập thành công, truy cập nhật ký nghiên cứu++

" Rất đúng lúc, E-SIM" Nhiều tâm trí của tôi khám phá dữ liệu. " Quaani, hãy theo dõi chúng bằng tất cả các giác quan của cậu. 2 tên này đã tham gia vào các thí nghiệm dịch chuyển tức thời nguy hiểm và đang cố gắng mở một cổng không gian hàng trăm năm ánh sáng đến thế giới văn minh gần nhất, Solace Encarmine, một thế giới giải trí thuộc sở hữu của Nhà Winterscale."

" Thật sự điên rồ! Chỉ có những pháp sư hỗn mang vĩ đại nhất mới có quyền năng như vậy, và chúng đòi hỏi công cuộc hiến tế to lớn cùng sự trợ giúp của thần mà chúng thờ phụng. Không thể có chuyện 2 kẻ này có thể làm được việc tương tự với xeno-servitor cùng một thiết bị dịch chuyển cũ kĩ."

" Cậu nghĩ vậy phải không? Đáng tiếc cậu mới đúng một nữa. 2 kẻ này đã tiến hành thử nghiệm thành công và có thể di chuyển tự do trong hệ sao Marwolv. Thật không may, chúng ko có năng lượng để đi xa hơn, ngoài ra lượng biến dạng hấp dẫn mà chúng nhận được từ việc mở một cổng xa như vậy sẽ làm nứt vỡ hành tinh mà chúng đang cố gắng tiếp cận."

" Vấn đề thứ hai là eldar warp spider. Nó không đủ khả năng chịu đựng để truyền tải lượng sức mạnh tâm linh lớn như vậy và sẽ nổ tung khi cố gắng mở cổng, chúng cũng không thể tái tạo công nghệ wraithbone mà eldar sử dụng hoặc đủ hiểu biết để giải quyết các phép toán của wraithbone để chúng có thể thay thế nó."

" Nếu có ai đó có thể giải quyết vấn đề này, đây sẽ là một thành tựu vĩ đại. Mà h chắc hẳn cậu đã nhận ra vấn đề lớn hơn rồi nhỉ?"

Quaani lật viên đá nhỏ trên trán và một vệt tàn phá siêu nhiên dữ dội quét sàn tàu, biến 2 giáo sĩ công nghệ thành tro bụi. Cậu ta định vị lại viên đá bảo vệ trên con mắt thứ ba và ánh sáng cầu vồng rút lui. Khói cầu vồng trôi về phía tôi.

" Hừm, chúng đã đ·ã c·hết ngay từ lúc bước qua cánh cổng đầu tiên.” Quaani lắc đầu. " Bị quỷ ám. Những con quỷ thậm chí không biết chúng đang ở đâu. Ngài nhanh nhạy thật đấy, Andrich, tôi thậm chí còn không nhận ra."

Tôi mỉm cười. " Làm rất tốt, Quaani. Ta ko muốn nói thẳng vì ta ko chắc chúng thực sự b·ất t·ỉnh hay giả vờ. Bây giờ, ta cần vài tháng ngồi xem xét dữ liệu với ban phước cho Distant Sun. Ta đã đóng cánh cổng lại một cách an toàn và thanh tẩy toàn bộ servitor bước qua nó, nhưng ta muốn chắc chắn rằng không có gì lén lút vào tàu của chúng ta thông qua kết nối của servitor."

" Thế còn ngài?"

" Ta thấy thương hại cho bất kì con quỷ nào cố gắng ám ta."

" Nhờ công nghệ cổ đại?"

" Đúng thế, Quaani. Công nghệ này cực kì tuyệt."

" Tôi thực sự muốn biết thêm về nó, nhưng ngài luôn nói với tôi rằng nếu có hai người biết thì không còn là bí mật nữa."

" Nếu ta có thể tạo ra một cái mới, cậu sẽ là người đầu tiên ta tặng."

" Tôi cảm ơn ý tốt của ngài, Andrich. Tôi mong chờ ngài thành công."



" Cảm ơn đã hiểu cho ta." Tôi giơ hai ngón tay cái lên. Nhìn xuống lớp tro trên sàn, tôi thở dài. " Ta tự hỏi điều gì đã khiến chúng lại chọn giải pháp như vậy."

Các servitor đang tháo rời phương tiện của Jund và Psi-Xi gửi cho tôi một cảnh báo và tôi rên rỉ, "Sao không phải là những chú chó con, hay một chú mèo mềm mại?"

Quaani nhún vai, " Ngài đã tìm thấy gì?"

" Chúng chắc chắn đã nói dối về một số chi tiết trong câu chuyện của chúng. Ta nghi ngờ rằng chúng ko phải là những người sống sót duy nhất sau cuộc t·ấn c·ông của Eldar. Không thể nào chúng có thể thu hoạch được nhiều bộ não của những giáo sĩ công nghệ và kết nối chúng vào phương tiện mà không gặp phản đối. Ta nghĩ chúng sử dụng những bộ não này để tăng cường trí thông minh và khả năng tính toán, giống như cách đầu của chúng được kết nối với nhau."

" Dị giáo?"

" Giờ còn quan trọng không?"

" Ngài muốn lấy nghiên cứu của chúng?"

" Chính xác! Đây là dữ liệu thí nghiệm quý giá. Bất chấp sự tiện lợi của cổng không gian, ta sẽ ko tạo ra thứ này, nhưng ta muốn biết lý do tại sao chúng có thể dịch chuyển xuyên qua lớp rào chắn của con tàu. Ngoài ra chúng ta cũng lấy sạch toàn bộ những vật liệu ở đây."

" Ngài ko muốn sử dụng nơi này?"

" Dĩ nhiên là có, nhưng ta ko biết còn thứ gì ẩn sâu bên trong, hoặc tình trạng của những thứ bên trong. Ta thà thu hồi mọi thứ để tái chế rồi thay thế bằng đồ của riêng mình."

" Ngay cả cái tháp pháo khổng lồ kia?"

" Tất nhiên, phải thế thì ta mới biết cách để tạo ra cái thứ hai. Pháo hành tinh này di tích của Đế Chế. Đây có thể là cơ hội duy nhất để ta tháo rời một khẩu. Ta thực sự muốn biết cách bắn một khẩu pháo lớn như vậy xuyên qua bầu khí quyển mà không làm tan chảy nòng pháo hay phá hỏng luôn cả tháp pháo."

Quaani sử dụng giọng điệu trêu chọc, " Kính thưa Magos, người ta gọi đó là sự kì diệu của vũ trụ."

" Bớt nói nhảm đi. Ta thực sự cần ăn gì đó để bình tĩnh trở lại. Cậu có đi cùng không?"

Quaani liếc nhìn những hình ảnh trên bảng dữ liệu của mình, " Đi, hôm nay tôi muốn ăn chay. Và rất nhiều kem nữa."

" Ý hay đấy."

Sau bữa trưa, tôi ngừng những dòng ý thức song song rồi quay trở lại Marwolv, dành cả ngày đi bộ trên núi và hít thở không khí trong lành. Dù không phải Trái Đất, nhưng nó mang lại cho tôi sự bình yên. Tôi đã ở trong cái hộp làm bằng kim loại quá lâu đến nỗi quên mất cảm giác thoải mái khi ở bên ngoài.

Việc học hỏi những công nghệ mới thật thú vị. Trở thành cyborg thật tuyệt vời. Chỉ huy một con tàu vũ trụ là mức độ tuyệt đỉnh nhất mà ai đó có thể đạt được. Tôi không nói rằng mình đã vượt qua nỗi đau mất mát gia đình, nhưng sau gần 10 năm trôi qua, nỗi đau đã phai nhạt, dù tôi không nghi ngờ gì rằng sự mất mát sẽ ở lại với tôi mãi mãi.

Tôi có Quaani giúp sức. Tôi không thể nói rằng mình hạnh phúc. Chưa đâu. Nhưng tôi sẽ đạt được điều đó.

Công việc không chờ đợi ai, kể cả một cyborg, các cảnh báo lẫn thông báo liên tục xuất hiện. Tôi bỏ qua chúng cho đến khi tôi lên đến đỉnh núi, sau đó dành thêm 15 phút phút nhìn chằm chằm vào bóng tối.

Dù có tầm nhìn ban đêm, tôi vẫn không thể nhìn rõ địa hình bên dưới. Tuy nhiên, những ngôi sao thật đẹp. Tôi nghĩ chúng trông đẹp hơn khi nhìn từ dưới này so với trên kia. Một chiếc xúc tu đưa tôi bình rượu.

Uống một ngụm, tôi giơ bình rượu lên trời và hét, " Thế này mới là sống!"