Weibo của tôi có thể đoán mệnh

Chương 102: Cái tên Giang Bạn cổ hủ này



Tác giả: Khương Chi Ngư


Editor: Thịt sườn nướng


Dù sao bây giờ Thẩm Nguyên Gia đoán mệnh chỉ có thể nhìn ra những chuyện bình thường nhất.


Ví dụ như ngày tử vong và hiện trường tử vong, những chuyện chi tiết như vậy, Thẩm Nguyên Gia vẫn chưa đạt tới trình độ của Trình Phi Khung, chỉ có thể dựa vào Weibo để xem mà thôi.


Nếu như cô tự mình đi hỏi Giang Bạn, vậy thì trực tiếp bị bại lộ rồi.


Mặc dù Giang Bạn vĩnh viễn cũng sẽ không nhìn thấy nội dung trên Weibo như cô, nhưng về mặt logic thì không thể giải thích được, một cảnh sát không nghi ngờ mới là kì quái.


"Cái này thì tôi thật sự không biết." Nhậm Lộ Lộ nói.


Cô ấy suy nghĩ một chút, phát hiện mình hình như chưa từng nhìn thấy Giang Bạn lướt Weibo bao giờ, nhưng ngược lại đối với tin tức trên Weibo thì anh ấy lại nắm khá rõ.


Trước đây có một lần, sự việc ban đầu bị giới truyền thông tiết lộ, bên Weibo chính thức có rất nhiều bình luận nhưng bọn họ đều không biết, vẫn là do đội trưởng nói cho bọn họ.


Nếu không có Weibo, vậy hẳn là không có khả năng biết được đâu nhỉ?


Nhậm Lộ Lộ quay đầu lại nhìn qua căn phòng bên cạnh, "Nếu không thì tôi đi hỏi một chút sau đó lại nói cho cô, lúc trước Lưu Hà Dương nói, hình như là đội trưởng có dùng đấy."


Lưu Hà Dương hình như còn nói là đồ cổ hủ gì đó, vậy có thể anh ta biết.


Thẩm Nguyên Gia vội vàng nói: "Nếu như vậy thì đừng hỏi, chỉ là tôi tò mò một chút thôi."


Lỡ như bị Giang Bạn biết được, vậy thì không biết giải thích như thế nào đây.


Nhậm Lộ Lộ gật gật đầu, "Vậy được rồi, tôi đi sang nhà bên cạnh đây."


Thẩm Nguyên Gia hỏi: "Mọi người xác định được nghi phạm chưa?"


"Vẫn chưa." Nhậm Lộ Lộ lắc đầu, "Cụ thể chi tiết thì tôi không thể tiết lộ, nhưng trước mắt vẫn đang điều tra về nghi phạm."


Thẩm Nguyên Gia suy nghĩ một chút, "Tài khoản trên mạng xã hội của cô ấy mọi người có điều tra qua chưa?"


Đối với câu hỏi của cô Nhậm Lộ Lộ cũng không cảm thấy có gì ngạc nhiên, dù sao thì lúc trước cô ấy cũng từng giúp bọn họ phá án, Nhậm Lộ Lộ có ấn tượng rất tốt về Thẩm Nguyên Gia.


Hơn nữa đội trưởng còn xin cho cô ấy làm cố vấn nên chắc chắn năng lực là không thể nghi ngờ, nếu như tiết lộ một chút có thể tra được đáp án, vậy thì không còn gì tốt hơn.


"Không có, nhưng mà chúng tôi đang ở nhà của cô ấy điều tra xem, chắc là có thể có." Nhậm Lộ Lộ vẫy vẫy tay, "Tôi đi trước đây."


Thẩm Nguyên Gia tạm thời quăng vụ án vứt xác ở cống thoát nước này ra sau đầu.


Khả năng cách âm của căn hộ này rất tốt, Thẩm Nguyên Gia hoàn toàn không nghe được động tĩnh gì ở căn nhà bên cạnh.


Sau khi ăn xong, cô đem túi rác trong phòng bếp cột lại, chuẩn bị đi ra ngoài mua một ít trái cây tươi, nhân tiện vứt rác luôn.


Không nghĩ tới mới ra cửa liền đụng phải vài người từ phòng bên cạnh đi ra.


Lý Thần đang bày tỏ cảm xúc với vài người bên cạnh: "Không nghĩ tới Weibo của Phùng Oánh lại có tới mấy chục vạn fan hâm mộ, thật sự là nhìn không ra đó."


Nhậm Lộ Lộ với thân phận là phụ nữ, hiển nhiên càng có thể nhìn rõ vấn đề, "Weibo của Phùng Oánh toàn là khoe khoang sự giàu có, anh không xem bình luận sao, toàn là anh hùng bàn phím, còn có người trực tiếp nói cô ấy được bao nuôi."


Tuy rằng chuyện bao nuôi có thể là sự thật.


Khi bọn họ ở trong nhà tìm manh mối, cũng thấy được một số dấu vết nghi ngờ của việc bao nuôi, chẳng qua là không được chứng thực, đều là suy đoán mà thôi.


"Vậy cũng rất lợi hại rồi." Lý Thần bĩu môi, "Weibo chính thức của chúng ta mới có hơn mười vạn fan, còn kém rất xa."


Nhậm Lộ Lộ mở miệng nói: "Cần phải nhắc nhở anh một chút, hơn mười vạn fan này vẫn là do vị đội trưởng tài năng giá trị nhan sắc cao của chúng ta hấp dẫn tới đó."


Lúc trước khi đang phá án, không biết ai đó đã chụp lén một bên sườn mặt của Giang Bạn, bức ảnh lập tức hot ngay sau đó, Weibo chính thức của cục thu hút được mấy chục vạn fan.


Chỉ là về sau bởi vì không đăng ảnh chụp Giang Bạn nữa nên bọn họ cũng chạy đi bớt.


Hiện tại hơn mười vạn fan, tương tác cũng còn được mấy chục người...... Đương nhiên so với Weibo chính thức của các khu cảnh sát khác, bọn họ như vậy vẫn còn tốt chán.


"Mọi người có vẻ đang rất rảnh rỗi nhỉ?"


Lý Thần lập tức đứng thẳng, "Đội trưởng, chúng em đang thảo luận về các mối quan hệ xã hội của Phùng Oánh."


Giang Bạn chỉ liếc mắt nhìn anh ta một cái, trầm giọng nói: "Bên phía Lưu Hà Dương phát hiện được manh mối mới, trở về tổng hợp một chút, sắp xếp lại cho tốt."


Đoàn người đi vào thang máy.


Trước khi cửa thang máy khép lại, ánh mắt của anh di chuyển sang hướng bên cạnh một chút, dừng lại trong chốc lát, trong mắt lộ ra ý cười.


......


Thẩm Nguyên Gia ở phía sau bọn họ một lần nữa mở cửa, đi đến thang máy bên cạnh, trong lòng lại suy nghĩ về những gì vừa mới nghe được.


Người chết Phùng Oánh có sử dụng Weibo, hơn nữa còn có rất nhiều fan, tới mấy chục vạn.


Phùng Oánh chỉ là cái tên mà Nhậm Lộ Lộ ngay từ đầu thuận miệng nói với cô, Thẩm Nguyên Gia cũng không biết viết như thế nào.


Nhưng họ hẳn đúng là Phùng, họ này ngoại trừ chữ này hẳn là không còn chữ khác.


Về phần vấn đề có dùng tên thật hay không, cô chỉ cần xem nội dung liên quan đến việc khoe khoang giàu có trên Weibo một chút, sau đó lại chú ý là có thể thấy.


Giống như theo suy đoán của cô, nếu đã yêu thích chuyện khoe giàu, vậy thì chắc hẳn sẽ có ảnh tự chụp.


Weibo hẳn là không đến mức ngay cả một bức ảnh tự sướng cũng tìm không ra đâu nhỉ.


Thẩm Nguyên Gia trái lo phải nghĩ, rốt cuộc nghĩ thông suốt, vừa lúc thang máy xuống phía dưới, thùng rác nằm ở phía bên kia của chung cư, cô đi qua vứt rác.


Kết quả vừa quay đầu lại, ánh mắt thoáng nhìn thấy một bóng hình ở bên kia.


Giang Bạn đứng bên cạnh xe, dừng ở bên cạnh chung cư, bởi vì cô vừa mới lo nghĩ chuyện vừa rồi nên căn bản không chú ý, ngay cả anh đứng đây cũng không nhìn thấy.


Thẩm Nguyên Gia giương giương khóe miệng: "Cảnh sát Giang?"


Anh không đi mà đứng ở đây chờ cô? Lại muốn nói đến chuyện cố vấn sao?


Giang Bạn đi lên trước, nghiêm túc nói: "Thẩm tiểu thư, chuyện trước đó tôi tự ý đề cử cô vào chức vụ cố vấn, xin lỗi cô."


Bộ dáng của anh vô cùng nghiêm trang không giống như là làm bộ.


Thẩm Nguyên Gia nhìn anh một lúc, nói: "Tôi chấp nhận lời xin lỗi của anh. Nếu như không có chuyện gì nữa, vậy tôi đi về trước."


"Nhưng mà tôi vẫn hy vọng cô có thể cân nhắc lại một chút." Giang Bạn lại nói: "Ở trong phạm vi khả năng của cô, tôi sẽ không ép buộc."


Thẩm Nguyên Gia cảm thấy với cương vị là cảnh sát, Giang Bạn rất đủ tư cách.


Tận tâm tận lực, có đôi khi còn thức trắng đêm, nhìn sắc mặt anh bây giờ xanh xao, tuy rằng khó che giấu được tướng mạo đẹp trai, nhưng cũng có thể nhìn ra được là anh đã thức đêm.


Thẩm Nguyên Gia toàn bộ đều dựa vào Weibo, những gì học được ở chỗ Trình Phi Khung là để tăng thêm hiểu biết, không có Weibo thì cô cũng chỉ là một người bình thường.


Cô nhẹ giọng nói: "Tôi chỉ là một người thường mà thôi."


Giang Bạn nói: "Nhưng cô biết đoán mệnh."


Việc này đã từng được cô xem như là cái cớ để tự nói với chính mình, Thẩm Nguyên Gia có loại cảm giác kỳ quái, muốn phản bác cũng phản bác không được.


Cô nghiêm túc nói: "Cảnh sát Giang, anh không cần lãng phí thời gian ở trên người tôi. Nếu như tôi có manh mối, tôi có thể cung cấp cho anh, nhưng còn những chuyện khác thì không có khả năng."


Giang Bạn cuối cùng gật đầu, "Được."


Nghe được đáp án này, Thẩm Nguyên Gia vô cùng vừa lòng.


Ngay từ đầu đối với việc Giang Bạn tiền trảm hậu tấu, đúng thật là cô rất tức giận, nhưng sau đó lại nghe được mình hoàn toàn có thể không đồng ý, ngược lại có chút bớt giận.


Nếu thay đổi vị trí tự hỏi một chút, nếu như cô là cảnh sát, có người có thể cung cấp manh mối phá án, khiến cho hung thủ nhanh chóng bị bắt về quy án, cô cũng sẽ động tâm.


Bởi vì nếu là sát thủ liên hoàn, sớm một ngày biết đâu có thể cứu được một mạng người.


Nhưng hiện tại người bị mời lại chính là mình, cô lại muốn lấy ý kiến của bản thân làm điều kiện tiên quyết, bản thân an toàn mới là quan trọng nhất.


Giang Bạn không tiếp tục làm phiền cô, nhìn cô quay trở về chung cư.


Rèm cửa sổ phòng khách của Thẩm Nguyên Gia cơ bản đều được kéo lại, bởi vì có không ít minh tinh của Hoa Nghệ sống ở tiểu khu này, cánh nhà báo phóng viên đương nhiên sẽ nhìn chằm chằm vào nơi đây.


Tuy rằng cô chỉ là một người mẫu nhỏ, cũng không chắc là không có người chú ý.


Thẩm Nguyên Gia kéo ra một khe hở nhỏ, vừa lúc nhìn thấy Giang Bạn vào trong xe, sau đó rời đi, biến mất ở chỗ cửa tiểu khu.


Cô ngồi ở trên sofa, suy nghĩ một chút, có lẽ cái tên Giang Bạn cổ hủ này 800 năm cũng không vào Weibo, cho nên tài khoản có được chứng thực hay không cũng là một vấn đề.


Bị anh gián đoạn như vậy một hồi, Thẩm Nguyên Gia thiếu chút nữa đã quên mất chuyện của Phùng Oánh.


Trên thực tế, nếu như một cái tên được tìm kiếm nhiều lần, hoặc là có tin tức liên quan, Weibo sẽ tiến hành tự động liên kết đến người này.


Thẩm Nguyên Gia trước tiên tìm tên.


Vừa mới gõ tên vào khung tìm kiếm, phía dưới liền xuất hiện vài kết quả tìm kiếm.


#Phùng Oánh là ai#


#Phùng Oánh khoe giàu là bịp bợm#


#Phùng Oánh bị bao nuôi#


#Gia thế thật sự của Phùng Oánh#


Không cần cô phải đi tra xem tên người này viết như thế nào, Thẩm Nguyên Gia tự đáy lòng cảm thấy chức năng này của Weibo rất hữu dụng.


Tiện tay nhấn vào, Weibo của Phùng Oánh liền xuất hiện.


Weibo của cô ấy dùng tên thật và tên tiếng Anh, có mấy chục vạn fan, Thẩm Nguyên Gia nhấn vào album phía bên dưới, bên trong là rất nhiều túi cùng giày.


Weibo mới nhất là ở một tuần trước, là hình ảnh thử giày trong một cửa hàng ở quận Giang Hải, trong gương có hình dáng của cô ấy.


Nhưng mà không thấy được mặt chính diện, chỉ có một bên mặt.


Kéo xuống phía dưới, Thẩm Nguyên Gia thấy được bức ảnh cô ấy chụp nửa khuôn mặt, là một cô gái rất xinh đẹp, nhưng trang điểm có chút dày.


Đương nhiên, bây giờ trên Weibo ai mà không đẹp.


Ngay cả chính cô lúc đăng Weibo cũng sẽ chỉnh sửa một chút, bằng không sẽ bị mấy vị anh hùng phím cười nhạo, mặc dù cô không đăng quá nhiều ảnh tự sướng.


Chính là cô ấy và thi thể sưng to trắng bệch mà cô nhìn thấy lúc trước có sự khác biệt rất lớn, thật sự không thể nghĩ đến là cùng một người.


Hình ảnh kia gây ra chấn động quá lớn, đến bây giờ vẫn còn khắc sâu trong trí nhớ của cô.


Thẩm Nguyên Gia không suy nghĩ quá nhiều, vỗ vỗ mặt, lựa chọn lặng lẽ theo dõi Phùng Oánh.


Rất nhanh, màn hình màu đen nhanh chóng biến mất, thông tin tử vong hiển thị ở trước mặt cô, hoàn toàn trùng khớp với ngày tử vong.


Trên di ảnh là ảnh chụp của Phùng Oánh, ảnh đen trắng làm cho người càng thêm tinh xảo xinh đẹp, nhưng nó lại không có một chút sức sống.


Phía bên phải là ngày tử vong.


Họ và tên: Phùng Oánh


Ngày sinh: 18/06/1995


Ngày mất: 07/08/2018


Ngày mất của Phùng Oánh được hiển thị trên Weibo, chính là vừa đúng bốn ngày trước thời điểm cô và Lộc Nguyệt ở bên cống phát hiện thi thể.


Thẩm Nguyên Gia tiếp tục kéo xuống phía dưới xem.


Không thể nhấp vào xem các ngày trong lịch biểu được, bởi vì cô ấy đã chết, cho nên một tuần tiếp theo không thể dự đoán được, vì vậy liền ít đi rất nhiều thông tin.


Nhưng từ video tử vong hẳn là có thể nhìn ra được rất nhiều manh mối.


Thẩm Nguyên Gia kéo xuống phía dưới, bìa video ập vào tầm mắt của cô, đúng là hình ảnh Phùng Oánh nằm ở dưới cống.


Phía dưới là một mảnh dơ bẩn, rác rưởi chất đống, còn có chút tối tăm.


Ở trong hoàn cảnh như vậy, Phùng Oánh cả người nằm ở nơi đó, bị nước cống tràn qua thân thể, chỉ có mặt và phần ngực còn lộ ở bên ngoài.


Hình ảnh lộ ra chút u ám.


Thẩm Nguyên Gia đột nhiên nhắm hai mắt lại.


Trống ngực cô đập liên hồi, trong đầu lại hiện lên hình ảnh thi thể Phùng Oánh bị ngâm sưng phù.


Lại nghĩ đến ảnh bìa của video kia, lần đầu tiên cảm thấy mình giống như đang xem phim ma, giây tiếp theo có thể Phùng Oánh sẽ trợn mắt, trực tiếp nhào tới nhìn chằm chằm vào cô.


Thông báo nhỏ xíu: Tuần sau mị có khá nhiều môn kiểm tra, nên là tuần sau mị sẽ không đăng truyện nhé, hẹn gặp lại các nàng tuần sau nữa nhaaaa! =((((((((((((