Quân Trung Chiếu rời khỏi khu vực biên giới. Có tin báo về họ sẽ sớm cân nhắc việc giảng hoà với An Nam, đề cao mối quan hệ giao hảo song phương. Đồng thời địa phận bộ lạc Thừa Khuất cũng đã sát nhập vào An Nam Quốc. Nam Án sau khi lĩnh phạt về liền ốm sốt li bì mấy ngày liền. Mê man mãi không tỉnh, trong ngoài quân doanh lo sốt vó. Đến Ân Minh cũng hấp tấp qua lại chỗ cậu nom đến tội.
Cậu biết rõ Cẩn Duật đang có mối hoài nghi lớn trong lòng, nhưng có vẻ y không muốn làm khó cậu. Tên thích khách vào đây vốn là chuyện cá nhân của cậu, giải quyết thì không được, làm quá cũng không xong. Nam Án cũng không có vẻ muốn cho hắn biết nhiều. Suy đi tính lại, cậu chắp tay, cúi nhẹ đầu.
- Đã rõ, thưa lang quân. Chúng ta về thư phòng.
Nam Án quay qua dùng một ít lưu huỳnh ma sát thật mạnh với một miếng gỗ, mẩu lưu huynh lập tức bốc cháy, lửa lan tới người tên thích khách kia, cứ thế mọi dấu vết đã thành tro. Cho đến sáng mai, chuyện có tên thích khách đột nhập vào quân doanh xem như chưa từng xảy ra. Cẩn Duật ngỡ ngàng với cảnh tượng trước mắt, người mà hắn biết vốn không tàn nhẫn thế này. Có lẽ nào sau một giấc ngủ liền thay đổi rồi không?