Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 597: Tài trí của Tào Dĩnh



Chương 598

. Hắt xì ~

Triệu Nhan ngồi trong thư phòng bỗng nhiên hắt hơi một cái, khiến hắn không kìm được day day mũi nói:

- Ai bàn tán sau lưng mình vậy, lẽ nào lại có mỹ nữ nào đó thích bản vương?

Triệu Nhan tự tin nói rồi lại sờ râu vừa mọc lún phún trên cằm, tự mình thích thú mỉm cười, kể ra đàn ông thời cổ đại đều thích để râu, thậm chí cho dù một người đàn ông cặn bã, nhưng nếu có một bộ râu đẹp, cũng có thể thêm điểm rất nhiều cho nhan sắc của y, đương nhiên đây khả năng cũng là một trong những nguyên nhân mà thái giám bị kì thị, vì họ căn bản đã mất đi khả năng mọc râu rồi.

- Khanh khách, nếu phu quân thích mĩ nữ, có thể viết thông báo dán trên đường lớn, đoán là không đến nửa ngày, toàn bộ mỹ nữ của thành Đông Kinh đều chạy đến tỏ tình với phu quân đó, đến lúc đấy phu quân cũng đừng chọn đến hoa mắt nha.

Đúng lúc Triệu Nhan đang tự luyến, ngoài cửa sổ bỗng nhiên vang lên tiếng cười của Tào Dĩnh, ngay sau đó cửa phòng bật mở, Tào Dĩnh một mình bước vào, chỉ là trên mặt mang theo nụ cười bỡn cợt, xem ra vẫn cảm thấy buồn cười với câu nói của Triệu Nhan ban nãy.

-Ách ~ Triệu Nhan cũng không ngờ Tào Dĩnh lại trùng hợp ở ngoài cửa sổ, khiến hắn không khỏi lúng túng, nhưng da mặt hắn rất dày, lập tức cười hi hi đánh trống

lảng:

- Nương tử sao nàng lại rảnh rỗi tới chỗ ta, có phải có chuyện gì không?

câu hỏi chuyển chủ đề của Triệu Nhan, Tào Dĩnh lườm hắn một cái, nhưng cũng không quá gắt gao, liền lên tiếng:

- Thiếp đến tìm phu quân còn không phải vì chuyện của Liễu Không và Nhị tỷ sao, kể ra phu quân đã gửi thư cho Liễu Không, hơn nữa cũng đã gần nửa tháng trôi qua rồi, sao y vẫn chưa hồi âm chứ, trong này không phải có bất trắc gì chứ?

Lần trước Tào Dĩnh cố ý tìm Triệu Nhan, sau đó nói với Triệu Nhan việc mình đang trăn trở, chuyện này thực ra là chuyện của Liễu Không và Bảo An công chúa, kể ra hồi trước Liễu Không từng hẹn ước ba năm với Bảo An công chúa, ba năm sau nhất định sẽ quang minh chính đại trở về cưới Bảo An công chúa. Bây giờ đã hai năm rưỡi trôi qua, vẫn còn cách thời hạn ba năm một khoảng thời gian nữa, có điều lần này sức khỏe Triệu Thự xảy ra biến cố, hơn nữa còn muốn khi còn sống an bài hôn sự cho Bảo An công chúa và Thọ Khang công chúa, giúp Tào Dĩnh lập tức nhận ra đây là một cơ hội, thế là bảo Triệu Nhan gửi thư cho Liễu Không, bảo y cầu hôn với Đại Tống trước.

Đối với ý nghĩ này của Tào Dĩnh, Triệu Nhan sau khi suy nghĩ cẩn trọng xong, cũng cảm thấy lời của Tào Dĩnh rất có lí, ban đầu triều đình Đại Tống có thể không rõ thực lực hiện tại của Liễu Không, nhưng Triệu Nhan lại thông qua Đức Ninh công chúa tìm hiểu được tốc độ phát triển của quân La Sát, vô cùng hiểu rõ thực. lực hiện nay của Liễu Không đã đủ để được Đại Tống coi trọng.

Mặt khác Triệu Nhan cũng hết sức tinh tường, bất luận thân phận của Liễu Không có thay đổi thế nào đi nữa, chuyện y từng làm hòa thượng chắc chăn giấu không nổi triều đình, đây trở thành chướng ngại lớn nhất cho việc thành hôn của Liễu Không và Bảo An công chúa. Kể ra trong lịch sử phàm là hòa thượng và hoàng thất phát triển quan hệ, chắc chắn không phải chuyện tốt, đặc biệt là những công chúa tác phong hào phóng thời Tiền Đường, càng khiến cho khi người đời cùng nói đến thân phận của công chúa và hòa thượng, đều mang theo sự mập mờ, thậm chí là tục tĩu.

Đại Tống tiếp thu giáo huấn của thời Tiền Đường, trước nay vô cùng nghiêm khắc với việc dạy dỗ trong hoàng thất, đặc biệt là các công chúa của Đại Tống từ nhỏ đã được dạy dỗ nghiêm ngặt, có yêu cầu chặt chẽ với các lễ nghi cử chỉ. Điều này cũng dẫn đến tác phong của công chúa Đại Tống tốt hơn nhiều so với thời Tiền Đường, ví dụ như ba vị tỷ tỷ của Triệu Nhan, tuy tính cách khác nhau, nhưng trong cuộc sống đều vô cùng thanh tiết, trước giờ chưa từng bị đồn thổi bất cứ tiếng xấu nào.

Tuy nhiên cũng chính vì như thế, nên chuyện Liễu Không từng làm hòa thượng nếu bị triều đình phát hiện, chắc chắn sẽ dấy lên sự phản đối không nhỏ của triều đình, thậm chí đến Triệu Thự và Cao hoàng hậu cũng sẽ phản đối. Dù sao thân phận tăng nhân đặc biệt, trước kia Liễu Không thân là cao tăng tuy vô cùng được mọi người kính trọng, nhưng nếu hoàn tục, danh tiếng trước đó tích lũy được đều sẽ đổ xuống sông xuống biển, thậm chí còn sẽ có người nói y phàm tục. Cao tăng trước kia diễn xuất cũng đều là giả, nói cách khác, một tăng nhân trước đó danh tiếng càng lớn, thì sau khi y hoàn tục những dị nghị nhận phải cũng càng lớn.

Triệu Nhan vô cùng thông suốt những điều trên, kế hoạch ban đầu của hắn là để Liễu Không tích lũy thực lực, khiến Đại Tống không thể không coi trọng y, đợi khi thực lực của y đạt đến trình độ tương đối cao, lại lấy thực lực của bản thân làm lợi thế đàm phán với Đại Tống, tuy kiểu giao dịch trắng trợn này có hơi không tôn trọng tình cảm giữa y và Bảo An công chúa, nhưng đây lại là cách khả năng thành công lớn nhất mà Triệu Nhan có thể nghĩ được, Liễu Không và Bảo An công chúa đối với điều này cũng hiểu rõ, hơn nữa thái độ của hai người họ vô cùng thoải mái, chỉ cần có thể ở bên nhau, dùng cách gì họ cũng không để tâm.

Tuy nhiên tình hình hiện tại thay đổi, thời gian còn lại của Triệu Thự đã không còn nhiều, hơn nữa còn vội muốn an bài xong chuyện hôn sự cho hai con gái khi còn sống, hôn sự của Thọ Khang công chúa và Tào Tung đã định rồi, bây giờ đang trong thời gian chuẩn bị gấp rút, nhưng hôn sự của Bảo An công chúa còn chưa có bất kì tia sáng nào, Triệu Thự đối với chuyện này đã khối lần quở trách Triệu Nhan rồi.

Tào Dĩnh bây giờ bảo Triệu Nhan thông báo Liễu Không cầu thân với Đại Tống trước, chủ yếu là muốn mượn thái độ lúc này của Triệu Thự, chỉ cần y có thể thể hiện thực lực khiến Đại Tống cảm thấy khiếp sợ, sau đó thừa dịp này cầu thân với Đại Tống, đến lúc đó Triệu Thự rất có khả năng sẽ suy xét lại, đồng ý hôn sự giữa y và Bảo An công chúa, chỉ cần có thể khiến Triệu Thự đồng ý, thì những chuyện sau đó sẽ dễ dàng hơn nhiều, cho dù là cản trở trong triều hay trong cung, đều có Triệu Thự giúp họ chống đỡ một phần. Chỉ có điều nửa tháng trước Triệu Nhan đã gửi thư cho Liễu Không, nhưng Liễu Không lại không chút hồi âm, nên Tào Dĩnh mới đứng ngồi không yên.

Triệu Nhan nghe thấy nỗi lo của Tào Dĩnh cũng trầm tư lúc lâu, sau đó chợt ngẩng đầu hỏi nàng:

- Nương tử, chuyện này nàng vẫn giấu nhị tỷ chứ?

- Đương nhiên rồi, nhị tỷ là người con có hiếu, nếu để tỷ ấy biết chúng ta trong những tháng cuối đời của phụ hoàng còn để ông không an tâm, chắc chắn không đồng ý chuyện này, nên mới cứ không dám nói với tỷ ấy.

Tào Dĩnh lập tức trả lời. - Vậy thì tốt

Triệu Nhan nghe thấy vậy cũng thở phào, ngay sau đó lại mặt mày nặng nề nói:

- Liễu Không thời gian trước còn trao đổi thư từ với ta, từ trong thư có thể nhìn thấy tình cảm của y đối với nhị tỷ không hề đổi thay, cho nên ta tin y sau khi nhận được thư của ta, chắc hẳn vô cùng vui mừng, chỉ có điều những thủ hạ của y chưa chắc đã nghĩ như vậy, vì thế ta lo không biết phía Liễu Không có bất trắc gì không?

- Cũng chưa chắc, phải biết con người rồi sẽ thay đổi, đặc biệt là phần lớn đàn ông đều không đáng tin cậy, Liễu Không trước kia là người xuất gia, đối với mọi chuyện đều vô dục vô cầu, nhưng bây giờ lại thống lĩnh mấy vạn đại quân, lãnh thổ trị vì đã có thể so sánh với một số nước nhỏ, có quyền lực lớn mạnh như thế, ai dám nói y sẽ không nảy sinh lòng tham chứ?

Tào Dĩnh lúc này lại hừ lạnh một tiếng nói.

Kể ra Tào Dĩnh xưa nay luôn suy tính mọi chuyện theo chiều hướng xấu nhất, đối với con người cũng như thế, chẳng hạn Vương An Thạch trước đó, và Liễu Không bây giờ, đều bị nàng suy tính theo hướng tiêu cực nhất, đương nhiên điều này cũng liên quan đến xuất thân nhà tướng của nàng, thân là một tướng quân, trên chiến trường không những không thể có bất kì suy nghĩ dựa vào may mắn nào, ngược lại còn phải chuẩn bị tình huống xấu nhất, Tào Dĩnh có thể nói là có truyền thống gia truyền.

- Cũng không thể nói như vậy, tuy con người đều sẽ đổi thay, nhưng với hiểu biết của ta về Liễu Không, y chắc chắn không phải loại người dễ dàng bị ngoại cảnh ảnh hưởng, hơn nữa tình cảm của y đối với nhị tỷ cũng không dễ dàng vứt bỏ, cho nên ta vẫn nguyện tin phía y xảy ra biến cố đến nỗi y cũng không khống chế được.

- Có lẽ thế, nhưng cho dù xảy ra sự cố gì, Liễu Không tại sao đến thư cũng không trả lời phu quân chứ, với uy quyền trong quân La Sát của y, chắc không thể đến thư cũng không thể trả lời chứ?

Tào Dĩnh lại lập tức chỉ ra điểm đáng ngờ, khiến Triệu Nhan nghe xong cũng không khỏi hoài nghỉ quan điểm của mình liệu có sai?

- Nương tử, vậy nàng cảm thấy nguyên nhân Liễu Không không hồi âm khả năng cao nhất là gì?

Triệu Nhan lại trầm tư hồi lâu, cuối cùng cười khổ hỏi Tào Dĩnh, hắn thực sự không nghĩ ra nguyên nhân vì sao Liễu Không thời gian dài như vậy không hồi âm.

- Ha ha, ban nãy phu quân không phải nói rồi sao, đáng lo nhất là những thủ hạ của y không chấp nhận quy hàng Đại Tống, nhưng lại cảm thấy với tài trí của Liễu Không, chắc có thể quản lí được thủ hạ của mình, mà Liễu Không là người rất dễ dao động, y sáng chiều chung sống với thủ hạ, tuy những người đó đều trung thành tôn y làm chủ, nhưng y bây giờ phải giao toàn bộ quyền lực trong tay mình cho Đại Tống, lấy cái này để đổi về hôn nhân với nhị tỷ, điều này đối với y mà nói là một chuyện tốt, nhưng đối với thủ hạ lại chưa chắc như vậy, cho nên thiếp đoán y nhất định đang do dự, vì thế mới không biết nên hồi đáp thư của phu quân thế nào.

Tài trí của Tào Dĩnh đích thực vượt xa người thường, chốc lát đã đoán ra chân tướng thật sự.

Tào Dĩnh lúc này lại mỉm cười duyên dáng nói, thực ra những thứ này nàng sớm đã nghĩ đến từ trước, chỉ là muốn nhân cơ hội này hàn huyên với Triệu Nhan, tránh để Triệu Nhan một mình nghĩ ngợi lung tung.

- Ta hiểu rồi, vẫn là nương tử nhìn xa trông rộng, ta cực kì khâm phục!

Triệu Nhan nói rồi cố ý hành lễ với Tào Dĩnh, kết quả Tào Dĩnh đầu tiên nghênh ngang nhận lễ, rồi tự mình cũng cười khom lưng.

Vài ngày sau, sự việc đích thực giống như Tào Dĩnh suy đoán, phía Liễu Không cuối cùng có động tĩnh, hơn nữa một phát là chấn động trên dưới kinh thành!