Xuyên Nhanh: Hu Hu Đêm Nào Nam Thần Cũng Dính Lấy Tôi

Chương 412



Đường Tuế, tôi cho cô ở lại đây là để cô ngủ à?"

Hoắc Chi Châu híp mắt, giọng điệu uy nghiêm.

"Đương nhiên không phải."

Đường Tuế lắc đầu.

"Nhưng mà cậu chủ ơi, sô pha thoải mái quá, tôi không kìm lòng được."

Hoắc Chi Châu:...

"Rót một cốc nước ấm."

Hoắc Chi Châu liếc cái cốc bên cạnh.

"Dạ."

Sau khi Đường Tuế đổi một cốc nước ấm cho anh xong, lại nhẹ giọng dò hỏi một câu: "Cậu chủ, anh muốn ăn điểm tâm không?"

Hoắc Chi Châu vốn định từ chối, nhưng nhìn ánh mắt hy vọng của cô.

Thì khẽ gật đầu.

"Không ngon thì dọn đồ rồi cút khỏi đây."

Lời nói ra vẫn lạnh lùng vô tình như thường.

"Chắc chắn sẽ ngon." Cô sẽ không cho anh lý do đuổi mình đi đâu.



Đường Tuế ra ngoài, thoáng chốc đã đến đại sảnh, Lena dẫn đầu mấy hầu gái nhìn cô đi tới, không dám hé răng.

Đáng chú ý là vẻ mặt khuất nhục của Lena, cô ta không muốn hầu hạ người phụ nữ này.

Vốn tưởng Đường Tuế sẽ qua làm nhục cô ta một trận, nhưng ai ngờ, cô quay đầu đi vào phòng bếp.

Ơ?

Lena cảm thấy kỳ quái nhìn theo.

Có thể trở thành người phụ nữ của cậu chủ nhưng cô không kiêu ngạo mà còn vào phòng bếp.

Đang lúc cô ta cảm thấy kỳ lạ, Tiểu Hân đã kích động chạy tới.

"Mọi người biết gì chưa? Đường Tuế kia căn bản chẳng phải người phụ nữ của cậu chủ đâu, cô ta cũng giống chúng ta, là hầu gái thôi."

Lena nghe vậy, vẻ mặt thay đổi thất thường.

Phì, con yêu tinh này cũng chẳng thể trở thành người phụ nữ của cậu chủ.

Xem cô ta có chỉnh chết cô không.

Đường Tuế không quấy rầy những đầu bếp đang làm việc trong phòng bếp, đi thẳng đến chỗ riêng bên trong, đây là nơi bình thường Lục Nghiễn chuẩn bị đồ ăn cho Hoắc Chi Châu.

Cô vừa lấy nguyên liệu ra chuẩn bị làm.

Lena bước tới, chế giễu nhìn cô.

Đường Tuế không nhìn cô ta, vẫn chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn trong tay đâu vào đấy như cũ.

Cuối cùng, Lena có chút mất hứng rồi đưa tay đập mạch lên thớt một cái.



"Đường Tuế, thái độ của cô là sao, tôi chính là người quản lí tất cả hầu gái, tôi đứng trước mặt cô mà cô không thèm nhìn tôi, chắc cô không muốn ở đây nữa."

Đường Tuế nhíu mày, hai tay chống bàn, cười như không cười nhìn Lena.

"À, thế thì sao nào, nhưng... Tôi là hầu gái riêng của cậu chủ! Cô có thể quản lí tôi à?"

Đường Tuế còn cố ý nhấn mạnh từ riêng.

"Không biết xấu hổ."

Lena tức muốn hộc máu, sao cậu chủ lại giữ loại phụ nữ tục tằng này bên cạnh.

“Cút ngay đi, tôi còn phải chuẩn bị điểm tâm cho cậu chủ."

Đường Tuế thu nụ cười trên mặt lại, đôi mắt ôn hòa cũng đã nổi lên vẻ lạnh lẽo.

Không rõ tại sao, Lena cảm thấy khiếp đảm.

Hoảng hốt bỏ ra ngoài.

Sau khi ra đến ngoài mới tức muốn hộc máu dậm chân, sao cô ta lại có thể bị loại phụ nữ như Đường Tuế dọa sợ.

Chưa đến nửa tiếng, Đường Tuế đã làm xong, trong lúc làm cô cũng ăn một ít, cuối cùng cũng không đói bụng nữa.

Cô bưng khay, mắt nhìn thẳng, lướt qua đám người Lena.

Lena ghen ghét đến mặt mày vặn vẹo, nhưng khi nhìn thấy thứ Đường Tuế bưng trong tay. Không biết đầu óc cô nghĩ gì mà lại đưa một thứ thấp kém như vậy lên cho cậu chủ ăn.

Đường Tuế đi đến thư phòng, đặt khay trước mặt Hoắc Chi Châu.