Xuyên Nhanh Ký Chủ Mời Diễn Xuất

Chương 134: Tôi Chỉ Là Vợ Của Anh Ấy! (1)



Sau khi Lạc Tuyết chết trong cơ thể kia vậy mà vô tình ngăn chặn được một đợt tấn công tiếp theo của zombie, cứu lấy đám người một mạng, họ rất cảm kích sự hy sinh thầm lặng của cô.

Riêng về Dung Ninh, không ai trách Dược Sâm làm việc bừa bãi, đó là do cô ta tự chuốt lấy, bản thân mình làm bao nhiêu chuyện xấu người khác không biết hết được, nhưng cuối cùng cô ta cũng phải trả giá. Chết sớm hay muộn là do cô ta tự chọn, nếu trước đây cô ta chịu an phânn một chút, không chừng cuộc sống trôi qua cũng không tệ, thế nhưng hết lần này đến lần khác lại thích dùng thủ đoạn hại đến người khác.

Sau một thời gian không thấy Lạc Tuyết, Trắc Uy Phong hỏi mới biết cô đã chết khi làm nhiệm vụ, lúc đó hắn chỉ cảm thấy hơi đáng tiếc.

Dù sao cũng là đồng bọn ác độc của mình, đột nhiên chết hắn chỉ có thể thấy lạ. Dù quen chưa lâu lắm nhưng hắn biết người như cô sẽ không hành động quá liều lĩnh nếu như không nắm chắc, vậy mà lại chết.

Một cái chết vô cùng nhạt nhẽo và vô lý như thế.

[Bắt đầu tích điểm nhiệm vụ]

[Tiến độ vị diện:4]

[Tích điểm nhiệm vụ: 420/1000000]

[Nhiệm vụ thất bại tiến độ hoàn thành: 49%]

[Trừ điểm nhiệm vụ thất bại:50]

Sau khi tỉnh lại lần nữa chính là nằm trên giường mềm mại.

Cô mờ hồ ngồi dậy, nghe được âm thanh bước chân rồi tiếng đóng cửa.

Trên người cô mặt một chiếc váy ngủ, xung quanh bày biện một chút đồ nhưng không thể hiện căn phòng có hai người ở.

[Nguyên chủ tên Tống Uyên là một sinh viên đại học, trước đây cô sống ở một huyện nhỏ, không ngờ may mắn trúng tuyển vào trường đại học lớn trên thành phố. Sau khi học được một năm, nguyên chủ có bạn trai hai người cùng thuê một căn phòng nhỏ ở tạm sau khi tốt nghiệp thì tiến vào công ty thực tập, quen nhau được 2 năm cả hai đều có bước tiến trong công việc lên làm nhân viên chính thức tích góp được một chút tiền gửi ngân hàng định cuối năm nay sẽ cùng nhau mua nhà.

Thế nhưng lúc đó nguyên chủ mới phát hiện mình bị bạn trai cắm sừng, mà còn vụng trộm chuyển hết tiền cả hai tích góp vào tài khoản của hắn đem nuôi người tình. Nguyên chủ bị đá, vừa bị lừa hết tiền, thậm chí còn không hiểu rõ lý do, bị vu oan thông đồng với công ty đối thủ đưa kế hoạch ra ngoài nên bị sa thải. Vừa bị lừa tình, lừa tiền, mất luôn cả sự nghiệp làm nguyên chủ lang thang bên ngoài, được một người đàn ông nhìn trúng.

Anh ta không yêu cầu quá đáng gì với nguyên chủ chỉ muốn cô ký một hợp đồng hôn nhân 2 năm với anh ta. Vốn dĩ hắn làm vậy là để tránh sự làm phiền của mẹ kế luôn muốn tìm các cô tiểu thư đến mai mối cho hắn. Nguyên chủ dưới tình huống lơ ngơ thế mà ký vào hợp đồng đó, hai người chỉ là vợ chồng hợp đồng hắn cũng không hứng thú gì cô, ở là ở chung nhà nhưng ngủ phòng riêng, tùy thời ứng biến mẹ kế đến thăm. Cô chỉ việc ở nhà làm bổn phận người vợ nấu cơm cho chồng.

Thế nhưng mẹ kế vẫn muốn ghép đôi một cô tiểu thư khác cho người chồng kia của nguyên chủ, cố ý làm khó nguyên chủ ép hai người ly hôn. Dưới một số tình huống còn bị cô gái kia ngầm hãm hại. Một thời gian sống chung, dù hai người không tiếp xúc gì mấy, chỉ là có đôi lúc nguyên chủ bị mẹ kế làm khó được người chồng kia bảo vệ phía sau. Trong lòng dần chớm nở một loại tình cảm, thế nhưng hạnh phúc không kéo dài lâu, nguyên chủ bị cô gái mà mẹ kế nhìn trúng hãm hại, cô ta kêu người bắt cóc rồi làm nhục nguyên chủ.

Khi được cứu ra tâm trí đã không còn tỉnh táo nữa, vậy mà người chồng hợp đồng kia vẫn ở bên cạnh không chê cô dơ bẩn, lúc đó nguyên chủ nhận ra mình yêu hắn, muốn ở bên cạnh hắn, thế nhưng không lâu, vì không chịu được bản thân bị vấy bẩn mà treo cổ tự sát.

Còn về người chồng kia, ngay sau khi nguyên chủ tự sát cũng không sống khá hơn, bị đối thủ tính kế cố ý bày ra tình huống tai nạn xe dẫn đến bị liệt hai chân]

[Nguyện vọng duy nhất của cô chính là được ở bên cạnh người chồng này, dù chỉ là trên danh nghĩa, nhưng ít ra vẫn có thể nhìn hắn sống tốt, như vậy đã là mãn nguyện lắm rồi]