Ân oán giữa Dịch Ngôn Lễ và livestrean Sơn Hải bị lộ ra, lập tức có người đứng ra nói nội tình.
Năm đó Dịch Ngôn Lễ độc chiếm công ty, làm không ít chuyện xấu.
Cũng là người sáng lập livestream Sơn Hải đủ khoan dung độ lượng, đổi thành người khác, thì có lẽ đã sớm muốn đồng quy vu tận với hắn ta.
Dịch Ngôn Lễ vụng trộm chèn ép livestream Sơn Hải cũng bị người lật ra.
Livestream Sơn Hải vẫn luôn vững vàng, cũng không cứng đối cứng với Dịch Ngôn Lễ.
Người ta ở vào tình thế như vậy, nhưng vẫn đi được tới vị trí như bây giờ, có thể thấy được livestream Sơn Hải đã lấy được lòng người xem, tuyệt không phải Dịch Ngôn Lễ có thể so sánh được.
Thanh danh của Dịch Ngôn Lễ thối như rác luôn rồi.
Trên mạng tất cả đều là tin tức thảo phạt hắn ta.
Mà livestream Túng Vân, cũng bởi vì hắn ta, bị hai bình đài Ma Tú và Sơn Hải áp chế.
Dịch Ngôn Lễ ngôn từ nghĩa chính: "Anh làm thế là vì chúng ta, như bây giờ, em còn có thể có được gì?"
"Anh cho rằng tôi ở bên anh, chính là vì tiền sao? Tôi vì anh mà nỗ lực nhiều như thế, thích anh nhiều năm như vậy, tôi chỉ muốn quang minh chính đại đứng bên anh!"
Cảm xúc của Thẩm Hàm Thu có chút kích động.
"Cô biết tôi muốn làm gì, cô đang hủy hoại tôi!" Dịch Ngôn Lễ cũng bị chọc giận: "Sao cô lại ích kỷ như thế!"
"Tôi ích kỷ?" Thẩm Hàm Thu không thể tin chỉ vào mình.
"Những năm này tôi đối với cô còn chưa đủ tốt à?" Dịch Ngôn Lễ chất vấn: "Cô muốn cái gì mà tôi không cho cô?"
Thẩm Hàm Thu tức giận đến phát run: "Cút, anh cút cho tôi, tôi không muốn gặp lại anh nữa!"
Thẩm Hàm Thu và Dịch Ngôn Lễ đàm phán thất bại, dưới đáy lòng hai người đều sinh ra oán hận không thể hóa giải.
Phụ nữ mà hung ác lên, thì đàn ông tính là gì.
Thẩm Hàm Thu muốn hủy hoại Dịch Ngôn Lễ, nhiều năm như vậy, chứng cứ trong tay cô ta, cũng không phải chỉ có một chút.
Thẩm Hàm Thu tự mình tố cáo, tống Dịch Ngôn Lễ vào tù.
Sơ Tranh nghe nói cuối cùng Thẩm Hàm Thu nhảy lầu tự sát.
"Cô chủ, tôi nghe nói không phải cô ta nhảy lầu tự sát đâu." Ngô Thiên nói bát quái với Sơ Tranh.
Sơ Tranh giống như không cảm thấy hứng thú lắm, nhưng nhìn Ngô Thiên như thế, hỏi một câu: "Nghe được từ đâu?"
"Chỗ Quan Thương." Ngô Thiên cười hắc hắc: "Nghe nói là có người đẩy cô ta xuống."
Sao cái gì Quan Thương cũng biết thế.
Sơ Tranh thầm nghĩ một lát: "Dịch Ngôn Lễ đã bị nhốt lại, ai đẩy cô ta?"
Ngô Thiên buông tay, trên gương mặt thô trọng viết đầy mấy chữ mờ mịt: "Không biết a, nếu như tôi biết, thì tôi đã đi làm cảnh sát rồi."
Sơ Tranh quét hắn một chút: "Dáng dấp không giống."
Ngô Thiên: "..."
Lớn lên giống xã hội đen là lỗi của hắn sao?
Hắn có một trái tim tràn đầy chính nghĩa đó!
Thẩm Hàm Thu tự chết, không liên quan đến Sơ Tranh, cho nên nhiệm vụ của cô coi như hoàn thành.
Không có những chuyện loạn thất bát tao khác, cuộc sống của Sơ Tranh chính là một đường thẳng tạo thành bởi hai điểm: phá sản, sủng thẻ người tốt.
[ Nói chuyện riêng ] Phục vụ khách hàng 001: Thân thân, ngài ở đó không?
[ Nói chuyện riêng ] Thần Tài: Làm gì.
[ Nói chuyện riêng ] Phục vụ khách hàng 001: Là như vậy, bên chúng tôi có một hoạt động trao giải, ngài xem ngài có muốn tới tham dự không?
[ Nói chuyện riêng ] Thần Tài: Trao giải thì liên quan gì đến tôi?
[ Nói chuyện riêng ] Phục vụ khách hàng 001: Công ty bên này mời ngài làm khách quý nha.
[ Nói chuyện riêng ] Thần Tài: Không đi.
Sơ Tranh vừa cự tuyệt, Phó Trì liền nói với cô, hắn phải đi tham gia một cái lễ trao giải —— không thể dẫn theo người nhà.
Sơ Tranh: "..."
Chơi ta à!
Sơ Tranh sửa sang lại tâm tình, ấn mở nói chuyện riêng với phục vụ khách hàng 001.
[ Nói chuyện riêng ] Thần Tài: Tôi đi.
[ Nói chuyện riêng ] Phục vụ khách hàng 001:...
Phụ nữ chính là giỏi thay đổi.
[ Nói chuyện riêng ] Phục vụ khách hàng 001: Vậy ngài cho tôi biết địa chỉ, tôi lập tức gửi thư mời qua cho ngài.
[ Nói chuyện riêng ] Thần Tài: Cùng một địa chỉ với Phó Trì.
[ Nói chuyện riêng ] Phục vụ khách hàng 001: Được rồi.
Chuyện Sơ Tranh và Phó Trì kết hôn, bình đài chắc chắn có biết đến.
Phục vụ khách hàng 001 hỏi như vậy, chỉ là quá trình bình thường.
Lễ trao giải cũng không phải giới hạn trong một bình đài.
Mà là võng hồng có danh tiếng trong cả nước, đều sẽ tới tham gia.
Đương nhiên cũng sẽ có một số khách quý.
Tỉ như Sơ Tranh, loại người dùng tiêu phí cực cao của bình đài.
Còn có một số nhân viên cấp cao của bình đài vân vân.
Đương nhiên, cũng sẽ có minh tinh.
Minh tinh chỉ làm khách quý trao giải, nhân vật chính vẫn là võng hồng các nơi.
"Đây là hội họp siêu xe à?" Ngô Thiên nhìn siêu xe bên ngoài, nhịn không được tặc lưỡi.
Ngô Thiên vừa lái xe vào, thì có người đeo thẻ công tác của livestream Sơn Hải tới: "Xin hỏi là Phó Trì tiên sinh và Ngải Sơ Tranh tiểu thư sao?"
"Ừ."
Nhân viên công tác đưa cho bọn họ một tấm thẻ thứ tự, lát nữa dựa theo đó sắp xếp thảm đỏ ra sân.
Chờ xe rời đi, bên cạnh mới có người hỏi.
"Đó chính là Kinh Hạc Tầm?"
"Ừ."
"Rất đẹp trai nha!"
"Còn đẹp trai hơn cả trong video!!"
"Nếu có thể chụp ảnh chung thì tốt."
"Nghe nói hắn không chụp ảnh chung...."
"Người ngồi bên cạnh có phải là vợ hắn không?"
"Đúng không, nghe nói bọn họ cùng đi."
"Quá hạnh phúc... "
Mấy nhân viên công tác thảo luận kịch liệt, tư thế kia so với nhìn thấy minh tinh còn kích động hơn.
Khi đi lên thảm đỏ, mức độ chú ý của Phó Trì còn cao hơn cả một số minh tinh phía trước, Sơ Tranh làm bạn gái, chỉ cần yên lặng làm bình hoa là đủ rồi.
Ảnh chụp trên thảm đỏ rất nhanh liền được tung lên mạng.
Cô gái mặc váy lụa dài nhạt màu, người đàn ông một thân âu phục khéo léo, hai người đứng dưới ánh đèn, quả thực chính là ông trời tác hợp cho.
Hoạt động có livestream, fans của Phó Trì túc trực trên livestream, mỗi khi bọn họ xuất hiện, liền không thể khống chế nổi sức mạnh hồng hoang của mình.
Đẹp quá đi!
Lão công hôm nay lại đẹp trai.
Liếm bình phong.
Lão công rất hư, ngày nào cũng câu dẫn ta!
Lão công là tiểu khả ái nào hạ phàm, tại sao có thể đẹp đến như vậy.
Sơ Tranh kéo Phó Trì vào trong, lúc này người bên trong rộn ràng nhốn nháo, nhưng cũng không tính là nhiều.
"Phó Trì."
Có người ngăn đường đi của Phó Trì và Sơ Tranh lại.
Là một chàng trai rất đẹp mắt, Sơ Tranh không có ấn tượng gì, nhưng Phó Trì biết, cũng là một võng hồng.
Trước đó tham gia hoạt động, võng hồng này luôn tìm hắn gây sự.
Chàng trai kia liếc Sơ Tranh một chút, giọng điệu mang vẻ khinh thường: "Anh chính là dựa vào cô ta để nổi danh?"
Phó Trì nhíu mày: "Tôi... "
"Cậu ghen tị?" Sơ Tranh cắt ngang Phó Trì, ánh mắt bình tĩnh nhìn chàng trai kia.
"Tôi ghen tị cái gì?" Chàng trai kia lập tức xù lông: "Thứ dựa vào bán mình để có được, có gì mà đắc ý, tôi mới không đến mức không biết xấu hổ như hắn."
Sơ Tranh lạnh buốt nói: "Cậu muốn bán cũng không có ai mua."
Chàng trai có chút trừng lớn mắt.
Cậu ta tự nhận dung mạo mình rất đẹp trai...
Phi!
Ai muốn bán!
Sơ Tranh kéo Phó Trì rời đi.
Chàng trai kia không cam lòng, ánh mắt quét đến hình như có phóng viên đang quay chụp bên cạnh, đáy lòng không biết nảy sinh ra kế sách gì, lập tức đuổi theo.
Nhưng mà vừa đi được hai bước, dưới chân không biết dẫm phải thứ gì, thân thể đột nhiên trượt đi, trực tiếp lăn xuống từ trên cầu thang.
Sơ Tranh giống như đã dự đoán từ trước, ôm eo Phó Trì, kéo hắn sang bên cạnh, đưa mắt nhìn chàng trai kia một đường lăn xuống.
Bụi bay cuồn cuộn nha!
Phía dưới thấp giọng hô lên một trận, tràng diện lần nữa mất khống chế.