Kể từ sau ngày đó, phu nhân Hầu phủ cũng không tới tìm qua Đường Quả nữa. Khoảng thời gian ở hoàng cung này, cô trải qua một cuộc sống rất thoải mái.
Dạ Chu kể từ sau khi bày tỏ tâm ý, đối với Đường Quả phải gọi là từng li từng tí, ngay cả Dạ Phàm cũng rất giật mình.
Người đệ đệ không đâu vào đâu kia của hắn ta, một lòng chỉ có tu luyện, ,trước giờ hanờ hắn ta đều không biết lúc Dạ Chu đối tốt với một nữ nhân có thể tốt đến trình độ này.
Thái độ của Đường Quả khiến tất cả mọi người đều không hiểu, một bên cô đối với Dạ Chu cũng thật sự tốt, ngoại trừ không đồng ý ở bên cạnh hắn, dường như đều sẽ khiến người khác cảm thấy họ là một đôi.
Dạ Chu nhiều lần thất bại, càng đánh càng có tinh thần, cho dù Đường Quả phủ nhận bao nhiêu lần, lúc đầu hắn sẽ ở yên nửa ngày, sau nửa ngày sẽ chấn chỉnh làm lại một lần nữa.
Loại nghị lực này, không hổ là tuổi còn trẻ đã tu luyện tới cảnh giới rất nhiều người cả đời cũng không thể đạt được.
Nháy mắt một cái, lại hai tháng trôi qua.
“Biểu muội, muội muốn ra ngoài rèn luyện hả?” Dạ Chu tỏ vẻ rất vui vẻ, hắn ở hoàng cung cũng ở có chút phiền rồi, lại hỏi một cách cẩn thận dè dặt, “Dẫn ta không?”
Bộ dạng với đôi mắt chờ mong kia, nếu như không dẫn hắn, Đường Quả không bảo đảm trong nháy mắt tiếp theo hắn sẽ khóc ra.
Dạ Chu là người như thế nào, ở trước mặt cô có chút tính trẻ con, ở trước mặt người khác lại vô cùng ngạo kiều, ở trước mặt đối thủ, đó chính là lạnh lùng vô tình.
Trước giờ hắn cũng sẽ không che giấu hắn là một người như thế nào, luôn biểu hiện vô cùng thấu đáo.
“Dẫn.”
“Không dẫn huynh dẫn ai?” Đường Quả buồn cười, “Chẳng lẽ muốn dẫn một con chó.”
“Không được, cho dù dẫn một con chó, cũng chỉ có thể là ta.” Dạ Chu phản bác, sau đó lộ ra ánh mắt ngạc nhiên vui mừng, “Chỉ dẫn một mình ta?”
“Chỉ dẫn một mình huynh.”
Dạ Chu cảm thấy lại tiến thêm một bước nữa trong khoảng cách tới ngày hạnh phúc, biểu muội chỉ muốn dẫn hắn đi, nói rõ hắn quan trọng nhất trong lòng biểu muội không phải sao?
“Biểu muội, ta kể một chuyện thú vị với muội, xảy ra vào ngày hôm qua, sau khi muội nghe nhất định sẽ rất vui vẻ.” Khóe miệng Dạ Chu cong lên, vẻ mặt chắc chắn Đường Quả nghe thấy tin tức này sẽ vô cùng vui vẻ.
Không đợi Đường Quả hỏi, hắn liền bắt đầu kể, “Chuyện Hầu phủ, lão nhị Hầu phủ lại làm ra trò ngu ngốc rồi, muội đoán xem, lần này hắn lại trêu chọc ai.”
Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của Đường Quả, Dạ Chu vẫn là không kịp chờ đợi mà trực tiếp cho đáp án, “Bạc Linh Nhi.”
“Tỷ ấy?” Đường Quả bật cười, nghe thấy tin tức này cô chính là rất vui vẻ, “Xảy ra chuyện gì rồi?”
Trịnh Tụng đã không có vận mệnh, hình tường cũng gần như bị hủy hoại trong chuyện của dì Lâu, bây giờ không ai bằng lòng gả nữ nhân gia tộc qua đó. Chính là rất nhiều tỳ nữ của Hầu phủ, cũng không bằng lòng hầu hạ Trịnh Tụng.
Trịnh Tụng biến thái không nói, còn là một người không gốc rễ, đi theo hắn ta sẽ có tiền đồ sao? Quan trọng nhất chính là biến thái không gốc rễ còn không có thiên bẩm tu luyện, đi theo hắn ta chính là đi trên một con đường chết.”
“Là Đường Hoan làm.”
Dạ Chu không nhịn được buồn cười, “Biểu muội đoán không sai, hai người này sau khi xích mích, Bạc Linh Nhi không nhìn quen Đường Hoan, tìm phiền phức cho nàng ta khắp nơi. Gần đây lại là ở Bình Thành tuyên dương một vài chuyện Đường Hoan làm, thật giả đều có, nói chung không phải chuyện tốt gì, làm cho thanh danh Đường Hoan xuống dốc không phanh.”
Chọc giận Đường Hoan là bởi vì hôm qua Bạc Linh Nhi lại nói với quý nữ trong giới rằng Đường Hoan không biết xấu hổ, còn chưa có hôn ước với Tiểu Thất đã dọn tới phủ đệ Tiểu Thất ở, những lời mắng chửi cũng khó nghe, ta sẽ không mô phỏng để tránh làm ô uế tai biểu muội.”
“Dĩ nhiên Đường Hoan là không bỏ qua, vậy mà lại bắt chước cách lần trước của biểu muội, có điều nàng ta là bảo người khác lừa Bạc Linh Nhi tới nơi không có ai, đánh ngất người đi rồi đưa đến phòng lão nhị Hầu phủ.”