[Kí chủ, cô chưa từng nghĩ qua, ngộ nhỡ Ngụy Việt đồng ý thì sao? Cô không phải đâm lao phải theo lao, cô vốn là muốn chấm dứt đoạn tình yêu đơn phương này, kết quả người ta đồng ý, hahaha, tôi có chút cảm giác muốn xem cô đánh mất chính mình.]
Nhưng mà, đã định trước phải khiến hệ thống thất vọng rồi.
Đường Quả chững chạc đường hoàng, thậm chí khóe môi nhếch lên một nụ cười, “Vậy rất tốt mà, ta kế thừa tình cảm, cậu ấy lại thích ta, chúng ta ở bên nhau không phải rất tốt sao? Chỉ cần Ngụy Việt này đối với ta đủ tốt, ta đảm bảo cả đời này chỉ thích một mình cậu ấy, chỉ đối tốt với một mình cậu ấy.”
Hệ thống: Fuck, lại tới rồi, kí chủ hư hỏng kia lại tới rồi.
“Bỏ đi, bên phía Ngụy Việt này ta không muốn quản nữa, làm chuyện khác trước đi.”
Đường Quả từ bỏ mục đích muốn giải quyết đoạn tình yêu đơn phương này, thay vào đó là suy nghĩ về những chuyện khác.
Gần đây cô vẫn luôn giao lưu với người trong nhóm, trong lúc các thành viên nhóm khác xuất hiện lần lượt, cũng đã chấp nhận chuyện nhóm họ có nhóm trưởng.
Kỷ Tiểu Tư cũng biết có nhóm trưởng, có điều cô ta chưa từng suy nghĩ nhiều, chỉ là nhóm trưởng này giống với những người khác, có thể mang tới lợi ích cho cô ta không.
Tình hình không tốt là, gần đây người trong nhóm không biết tại sao đều không quá thích đồ ăn ngon của cô ta.
Rất nhiều lần cô ta dùng đồ ăn ngon mê hoặc họ, họ đều biểu hiện thích thú nhưng thiếu gì đó.
Cô ta cũng không biết, lúc cô ta không ở nhóm, Đường Quả đã dùng những đồ ăn ngon sưu tầm được kia cho những người trong nhóm ăn thử một lần.
Đồ ăn ngon Đường Quả sưu tầm, vừa ngon vừa có lợi, còn là trưởng nhóm miễn phí đóng góp, nào so được với những thứ trong tay Kỷ Tiểu Tư kia.
Kỷ Tiểu Tư không hài lòng, quấn lấy vài người tương đối quen thuộc dùng đồ ăn ngon đổi lấy thứ cô ta cần, lúc này mới thở phào một hơi.
Cô ta căn bản không biết, trong lòng những người này rất không hài lòng, trưởng nhóm hoa hậu giảng đường người ta lấy ra đồ ăn ngon, tốt như vậy, đều không hỏi họ trao đổi, trên thực thế họ vô cùng nguyện ý đổi, ngại ngùng vì luôn ăn đồ của trưởng nhóm, sau này thỉnh thoảng tìm được thứ tốt thì sẽ gửi cho Đường Quả với hình thức bao lì xì.
Đường Quả không từ chối, cô biết suy nghĩ của những người này, liền nhận lấy, để tránh họ ăn không yên tâm, vậy sẽ bất lợi đối với kế hoạch của cô.
Kế hoạch của cô chính là, để người trong nhóm biết được mặt ích kỷ tư lợi của Kỷ Tiểu Tư, để sau này họ khoanh tay đứng nhìn với Kỷ Tiểu Tư.
Không có những người này giúp đỡ, không cần cô ra tay thế nào, Kỷ Tiểu Tư đều sẽ tự mình tìm đường chết.
Đây là một người bất mãn, nội tâm vô cùng tự ti lại hư vinh, cô ta vốn cho rằng mình có thể một bước lên trời, mọi chuyện đều nhờ vào tài sản, đợi cô ta mất đi những thứ này, không biết sẽ là cảnh tượng như thế nào đây.
Kỷ Tiểu Tư khiến nguyên thân bị hủy dung nhan, vậy thì cô sẽ cướp đi thứ Kỷ Tiểu Tư xem trọng nhất, chẳng qua chỉ là cô tới tôi đi mà thôi.
Kỷ Tiểu Tư còn đắm chìm trong lợi ích có được, hoàn toàn không biết người trong nhóm đều không hài lòng đối với cô ta, cho rằng cô ta không biết điều, còn tham lam, quả nhiên là bệnh trạng của người thế tục.
Trước đây sao họ lại cảm thấy Kỷ Tiểu Tư đơn thuần đáng yêu chứ? Gặp quỷ rồi.
Kỷ Tiểu Tư vẫn đang đợi quả trứng ấp kia nở ra một cách tâm tâm niệm niệm, mãi cho đến sau một tháng, trong phòng cô ta có một mùi rất kỳ lạ, cuối cùng phát hiện mùi đó tỏa ra từ trên người quả trứng.
[Kỷ Tiểu Tư]: Các vị, quả trứng kia là trứng gì, tại sao nó lại có mùi thối?
Cho đến hiện tại, Kỷ Tiểu Tư cũng không cho rằng là trứng hư rồi, chỉ sợ có phải yêu thú, chứ không phải thần thú gì không.
Đúng lúc Đường Quả đang lướt nhóm, nhìn thấy tin tức này, liền phụt cười lên
“Cô ta sẽ không cho rằng quả trứng này có thể ấp nở ra, bây giờ cũng vẫn đang giữ chứ?”