Lê Viện đầu đội khăn voan, ngồi ở mép giường, một tay cầm khăn tay, một tay đặt trên hỉ phục đỏ thẫm.
Lúc này cô đã tiếp thu được toàn bộ nội dung cốt truyện.
Nguyễn Vũ Phỉ, 16 tuổi, đích nữ Hộ Bộ Thượng Thư.
Hôm nay là ngày Nguyễn Vũ Phỉ xuất giá, vốn dĩ phải gả cho vị hôn phu có hôn ước từ trong bụng mẹ, chính là đích thứ tử Trần Dịch Bắc của phủ Tĩnh An hầu. Nhưng mà sau khi tiếp thu toàn bộ cốt truyện cô biết hiện tại người động phòng không phải Trần Dịch Bắc, mà là ca ca hắn ta, Trần Dịch Sâm.
Trần Dịch Sâm và Trần Dịch Bắc là huynh đệ cùng cha khác mẹ. Trần Dịch Sâm do chính thê sinh. Mẫu thân hắn vì khó sinh mà qua đời, không lâu sau đó cha hắn nạp thê, sinh hạ đích thứ tử Trần Dịch Bắc.
Đáng nhẽ người phải gả cho Trần Dịch Sâm là nữ nhi Đại học sĩ, cũng chính là đệ nhất mỹ nhân kinh thành Đường Ngọc Kiều. Hai người cũng từng có hôn ước với nhau từ trong bụng mẹ. Nhưng không ngờ, kiệu hoa đưa nhầm vị trí, Nguyễn Vũ Phỉ bị đưa đến viên phòng của trưởng nam Trần gia và ngược lại cỗ kiệu của Đường Ngọc Kiều vào trong phòng Trần Dịch Bắc.
Chẳng lẽ trên thế gian này thực sự có nhiều sự trùng hợp xảy ra như vậy sao? Rốt cuộc đây là ý tứ của Trần gia, hay là tính toán của Đường Ngọc Kiều?
Con trai trưởng Trần gia hàng năm đi tòng quân, mấy năm trước trở về từ trên chiến trường, trên mặt bỗng nhiên xuất hiện một vết sẹo, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn đáng sợ. Hoàng Thượng coi trọng hắn, liền phong cho hắn chức vị Trấn Nam tướng quân. Hiện tại ở kinh thành cũng là một nhân vật có tiếng tăm vang dội. Thế nhưng danh tiếng hung thần ác sát của hắn ở bên ngoài, đến đứa bé ba tuổi nghe thấy đều sợ tới mức khóc thét.
Trong truyện này nữ chính là Đường Ngọc Kiều, nam chính là Trần Dịch Bắc. Dựa theo nguyên tác, buổi tối hôm nay đưa vào động phòng bị nhầm lẫn, Trần Dịch Sâm vạch khăn voan lên, khiến nguyên chủ sợ hãi. Nguyên chủ chất vấn Trần Dịch Sâm, hắn liền đem nguyên chủ đưa về sân Trần Dịch Bắc. Nhưng khi đó Trần Dịch Bắc và Đường Ngọc Kiều đã động phòng xong, gạo nấu thành cơm. Sau khi cả hai nhà thương lượng bàn bạc, quyết định đâm lao phải theo lao, hai người huynh đệ liền hoán thê.
Nguyên chủ đương nhiên không chịu. Người nàng phải gả chính là công tử hào hoa phong nhã Trần Dịch Bắc, chứ không phải hung thần ác sát Trần Dịch Sâm. Nguyên chủ đại náo một hồi, cuối cùng miễn cưỡng lấy được vị trí bình thê. Dù sao Đường Ngọc Kiều đã là người của Trần Dịch Bắc, không có khả năng đổi lại. Mà nguyên chủ từ chính thê biến thành bình thê, không được nửa con mắt Trần Dịch Bắc nhìn đến, ở hậu viện vắng vẻ bị hạ nhân chế giễu cùng cười nhạo.
Trần Dịch Sâm mượn cơ hội này ra ở riêng. Tân nương tử vốn thuộc về hắn lại bị đệ đệ chiếm mất, trở thành chuyện cười trong kinh thành. Mà phụ thân ruột lại vì đích thứ tử nhường lại phong hào, tước vị Tĩnh An hầu để lại cho Trần Dịch Bắc. Trần Dịch Sâm dứt khoát rời xa kinh thành, từ đây về sau trấn thủ biên quan.
Nguyễn Vũ Phỉ cả đời thủ tiết sống một mình cô độc. Nàng ở trong một cái sân nhỏ hẹp, ăn cơm thiu đồ thừa, đau khổ nhìn trượng phu vốn thuộc về mình cùng người khác sinh con đẻ cái. Nàng cũng từng một nháo hai khóc, nhưng đều vô dụng. Ngay cả người nhà mẹ đẻ cũng không giúp được gì.
"Hệ thống, nhiệm vụ là gì?"
"Nhận được tình yêu của Trần Dịch Sâm, khiến cho hắn hạnh phúc. Ngoài ra còn có nhiệm vụ chi nhánh, đó là làm cho Trần Dịch Bắc hối hận, để hắn ta nếm được mùi vị thống khổ vì yêu nhưng không có được." Thanh âm hệ thống máy móc vang lên.
"Vậy khi nào ta mới có thể trở lại thế giới thật?" Lê Viện nhíu mày.
"Xem biểu hiện của cô rồi tính. Chỉ cần cô biểu hiện tốt, thu được càng nhiều linh khí trên người mục tiêu nhiệm vụ, thì có thể sớm được về nhà đó."
"Linh khí?"
"Tinh trùng của nam nhân."
"..."
Nếu hệ thống đang là một người sống sờ sờ, Lê Viện thật sự muốn bóp chết nó.
Cô là thư ký tổng giám đốc của một công ty kinh doanh, ngày đó đang đi công tác cùng sếp đột nhiên xảy ra tai nạn xe cộ, tỉnh lại thì thấy mình đang ở trong một không gian trắng xoá, sau đó cô gặp một cái hệ thống cùng nó thỏa thuận. Thế nhưng, khi đó nó không hề nhắc đến yêu cầu thu thập tinh trùng nam nhân!