Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 314: Người Cá Biển Xanh



Muốn chế tạo một con tàu cần tốn không ít thời gian, hơn nữa để con tàu phù hợp với yêu cầu của mình, có không ít công đoạn cần chuẩn bị. Đầu tiên là vấn đề nguyên vật liệu đóng tàu, chọn nguyên vật liệu tốt thì cần phải nhập hàng từ những hòn đảo khác.

Có điều, có tiền mua tiền cũng được, đạo lý này có thể áp dụng ở bất kỳ thế giới nào.

Trên thế giới này, không có vấn đề gì mà tiền bạc không thể giải quyết. Nếu ngay cả tiền cũng không giải quyết được thì đó không phải là vấn đề, mà là hiện thực. Thế nên khi Trì Am nên một khoản tiền kếch xù xuống, tiến độ đóng tàu cũng có thể đẩy nhanh hơn một chút.

Mỗi buổi tối đi tìm Siren, Trì Am đều sẽ nói cho anh biết tiến độ đóng tàu.

Người cá đương nhiên rất bất mãn với tốc độ này, cảm thấy thật sự quá chậm. Chỉ có thể gặp gỡ trong vòng mấy tiếng ngắn ngủi ở buổi tối, anh cũng không thỏa mãn, hy vọng con tàu có thể mau chóng chế tạo xong, sau này Trì Am ra biển thì họ có thể gặp nhau bất cứ lúc nào.

Thấy người đàn ông này mặc dù không nói gì, nhưng trông như sắp dựng vảy lên, Trì Am chỉ có thể ôn tồn trấn an, để tránh anh thật sự dựng vảy lên, cuối cùng người xui xẻo chắc chắn sẽ là mình.

Trong khoảng thời gian chờ đợi con tàu được chế tạo xong, Trì Am cũng không nhàn rỗi mà bỏ ra chút thời gian tìm hiểu rõ ràng về đảo Whale.

Mặc dù Angel sinh ra ở đảo Whale, nhưng vì hoàn cảnh sống từ nhỏ, lại thêm từ khi mười tuổi đã bạn tìm kế sinh nhai, thường xuyên lên tàu ra biển, rất ít khi chú ý tới những chuyện khác, thực tế chẳng hiểu biết mấy về đảo Whale, nhất là chuyện về đảo chủ Jones càng không hay biết gì.

Từ sau khi gặp phải Miriar Jones, Elena rõ ràng trở nên khác thường. Trong lòng Trì Am nảy sinh một phỏng đoán cực kỳ máu cún, hơn nữa cảm thấy phỏng đoán máu cún này đúng đến tám chín phần.

Trì Am bụm mặt, nghĩ tới tâm nguyện của nguyên chủ, không nhịn được mà nảy sinh ý định kéo đảo chủ Jones ra khỏi cái ghế đảo chủ để mình ngồi vào thế chỗ. Đương nhiên ý định này cũng bị từ bỏ sau khi nghĩ tới quy tắc trở thành đảo chủ thì không thể rời khỏi hòn đảo bất cứ lúc nào.

Trải qua mấy ngày, sau khi đã chỉnh đốn lại trái tim pha lê dễ vỡ của mình, cuối cùng Miriar Jones cũng có hành động.

Bị sỉ nhục trước mặt bao người, cho dù Miriar Jones dễ tính đến mấy thì cũng sẽ nổi giận, nhất là cuối cùng còn làm hại cô ta thất lễ trước mặt người đàn ông mà mình quý mến, càng khiến cô ta điên tiết. Miriar Jones là quý tộc, từ trước tới nay tính cách của quý tộc chẳng hiền lành gì cho cam, cho nên cô ta quyết định cho hai mẹ con Elena một bài học nhớ đời thì mới có thể nguôi ngoại mối hận trong lòng.

Đương nhiên, dù gì Miriar Jones cũng là thiên kim của đảo chủ, muốn kiếm chuyện với một tiểu quý tộc đã suy bại rất dễ dàng, thậm chí hoàn toàn không cần cô ta ra mặt, chỉ cần cô ta vô tình tiết lộ một câu thì sẽ có vô số người sẵn lòng răn dạy kẻ đã chọc giận cô ta.

Khi Edward Hill đến nhà nói cho Trì Am biết chuyện này, vẻ mặt Trì Am hơi quái dị.

Nhà Dales là căn nhà lâu năm được xây dựng cách bờ biển rất gần. Mặc dù nhà cửa được Elena dọn dẹp sạch sẽ chỉnh tề, gọn gàng ngăn nắp, nhưng vẫn không giấu được sự đơn sơ nghèo túng, không phải là nơi mà một quý tộc như Edward Hill nên đến.

Chẳng qua sau khi đến nhà Dales, trên mặt anh ta không hề lộ ra một chút khác thường khi thấy sự lụn bại của nhà Dales, vẫn nho nhã lễ độ, lời nói cử chỉ đều thể hiện tu dưỡng và phong độ tuyệt hảo của một vị quý tộc.

Quý tộc của thế giới này được gọi là quý tộc, không chỉ vì họ sở hữu tài lực hùng hậu và vinh quang, mà còn có tu dưỡng phong độ tuyệt hảo khiến người ta cảm nhận được tự tận đáy lòng, thế mới được gọi là quý tộc.

Elena tức khắc nảy sinh hảo cảm rất lớn đối với vị quý tộc này, càng nhìn càng thấy hài lòng, thậm chí không nhịn được nghĩ nếu Angel không yêu phải hải yêu mà yêu Edward Hill thì tốt biết bao.

Sau đó, khi nghe thấy mục đích đến nhà mình của Edward Hill, Elena lập tức phẫn nộ.

Trì Am liếc nhìn thấy vẻ mặt của Elena, mặt ngoài bình tĩnh cười nói: “Cảm ơn anh đã nhọc công đến đây một chuyến. Anh Hill, anh đúng là một người tốt bụng.”

Được phát thẻ người tốt, Edward Hill hơi ngượng nghịu.

Càng ngượng nghịu hơn là anh ta không rõ tại sao mình cố tình đến đây một chuyến mà lại không hề cảm thấy hối hận, ngược lại trong lòng còn đang mong chờ điều gì đó.

Khả năng kiềm chế xuất sắc của quý tộc khiến anh ta che giấu cảm xúc trong lòng chặt chẽ, gương mặt anh tuấn không hề tiết lộ chút nào, nói: “Tiểu thư Dales, cô nhất định phải cẩn thận, nhất là trong khoảng thời gian này, tốt nhất đừng tùy tiện đi ra ngoài. Khi nào tiểu thư Jones nguôi giận thì chuyện này sẽ trôi qua rất nhanh.”

Đương nhiên, anh ta có thể nói mấy câu êm tai giúp cô trước mặt đảo chủ Jones để đảo chủ Jones ra mặt nói một tiếng, chắc hẳn có thể giải quyết phiền toái của Trì Am.

Chuyện này thì không cần phải nói ra, để tránh đối phương cho rằng mình đến để tranh công.

Trì Am mỉm cười, không để bụng lời căn dặn của anh ta, chỉ đáp: “Tôi đã biết rồi, cảm ơn anh.”

Sau khi tiễn bước Edward Hill, Trì Am nhìn Elena rõ ràng không yên lòng, nói: “Mẹ, trong khoảng thời gian này để con đưa mẹ đi làm đi.”

Elena lấy lại tinh thần, há hốc miệng, cuối cùng miễn cưỡng đáp một tiếng.

Bà ấy vẫn không thể tập trung.

Những ngày kế tiếp, Trì Am có thêm một công việc hằng ngày, đo là đưa Elena đi làm và tan tầm mỗi ngày.

Cứ thế mấy ngày trôi qua, chuyện gì cũng không xảy ra, Elena dần dần thả lỏng tinh thần.

Hôm nay, Elena vừa nấu bữa sáng xong thì thấy con gái vừa ngáp vừa ra khỏi phòng.

“Nếu con buồn ngủ thì về phòng ngủ tiếp đi, không cần đưa mẹ nữa đâu.” Elena không nhịn được khuyên nhủ.

Con gái của bà ban ngày phải đi giám sát việc đóng tàu, buổi tối phải ra bờ biển hẹn hò với người tình hải yêu của con bé, gần rạng sáng mới về nhà, sau đó sáng sớm lại phải dậy đưa bà đi làm, buổi tối đi đón bà về nhà, cả ngày bận rộn vô cùng.

Tinh lực của con người có hạn, Elena thật sự lo lắng cô cứ chịu đựng như vậy thì sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khỏe.

“Không sao đâu ạ, buổi trưa con về ngủ trưa tiếp là được.” Trì Am vừa ngáp vừa nói.

Hai mẹ con ăn bữa sáng xong rồi cùng nhau ra ngoài.

Vừa ra khỏi nhà thì gặp bà Hall hàng xóm. Thấy Trì Am xách túi giúp Elena đi ra ngoài, bà ấy không khỏi nở nụ cười, trêu ghẹo: “Hôm nay Joy lại đưa Elena đi làm đó à? Đúng là đứa con ngoan.”

Trì Am mỉm cười với bà ấy, lễ phép chào hỏi.

Elena bất đắc dĩ nói: “Tôi bảo thằng bé ở nhà nghỉ ngơi, nó lại cứ đòi đưa tôi, cũng không biết nó lo lắng cái gì nữa.”

Bà Hall không tán đồng: “Joy đang quan tâm bà mà, có đứa con trai hiếu thảo như thế, tôi hâm mộ quá dây này.”

Hai người phụ nữ trò chuyện mấy câu rồi chào tạm biệt nhau.

Từ nhà Dales đến Cửa Hàng May Mặc Ba Fez cần đi bộ hai mươi phút, cũng không tính là quá xa. Trước kia Angel làm việc trên tàu buôn, Elena vẫn đi làm một mình, bây giờ được con gái đi cùng, đúng là cảm thấy không quen.

Lúc sắp đến Cửa Hàng May Mặc Ba Fez, Elena không nhịn được nói với Trì Am: “Angel, có lẽ tin tức của cậu Hill đã lầm rồi! Con xem, bao nhiêu ngày qua mà vẫn không có động tĩnh gì, tiểu thư Jones kia xuất thân cao quý, chắc hẳn sẽ không so đo với những nhân vật nhỏ bé như chúng ta đâu.”

Trì Am nhìn bà ấy, có lẽ chính Elena cũng không phát hiện lúc nói câu này, vẻ mặt bà ấy lộ rõ sự châm biếm thế nào.

Thực tế ngay cả trong lòng bà ấy cũng không tin.

“Dù gì đi nữa vẫn nên cẩn thận thì hơn.”

Sau khi đưa bà ấy vào Cửa Hàng May Mặc Bà Fez, Trì Am mới rời đi.

Tranh thủ sắc trời còn sớm, Trì Am đến chỗ đóng tàu kiểm tra tiến độ một chút, trò chuyện với đám thợ thủ công đóng tàu trong chốc lát rồi mời rời đi.

Trì Am cố ý chọn con đường vắng người, đi được một lát, quả nhiên phát hiện động tĩnh đằng sau.

Cô dứt khoát đứng đó, chờ kẻ bám đuôi xuất hiện.