Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 315: Người Cá Biển Xanh



Chẳng mấy chốc đã thấy một đám người toát ra từ bốn phương tám hướng, tay cầm vũ khí bao vậy chung quanh mình, trên mặt lộ rõ vẻ xấu xa.

Trì Am đứng đó lạnh lùng nhìn chung, đếm thử thì phát hiện lần này huy động một trăm người.

Sau khi vây quanh cô từng tầng, lúc này đám động tách ra một con đường, một người tiến vào.

Tóc màu đỏ nâu, ánh mắt âm ngoan, rõ ràng là Maltz của Black Shark.

Maltz là phụ tá đắc lực của Boss Conor. Từ năm mười mấy tuổi anh ta đã gia nhập vào Black Shark, quan hệ cá nhân với Conor không tệ, chẳng mấy chốc đã trèo đến vị trí quan trọng của Black Shark, trở thành người được lão đại của Black Shark nể trọng, thu gom được rất nhiều tay sai dưới trướng mình, mặc dù địa vị không cao bằng Boss Conor, nhưng đi ra ngoài cũng khiến người ta cung kính gọi một tiếng Boss.

Ánh mắt Maltz cay nghiệt đánh giá cô, nở nụ cười khinh miệt, nói: “Thằng oắt, không phải là tạo cố ý muốn đối phó với mày đâu, ai bảo mày không biết điều chọc phải người không nên dây vào.”

“Anh đang nói tới tiểu thư Jones hả?” Trì Am thản nhiên hỏi.

Maltz cười khẩy: “Người trẻ tuổi luôn không biết trời cao đất rộng! Tiểu thư Jones là thiên kim của đảo chủ, mày chọc ai không được mà lại cứ chọc cô ấy, bây giờ có rất nhiều người muốn xử lý mày để trút giận giúp tiểu thư Jones, cho nên mày đừng trách tao, ai bảo mày chuốc lấy phiền toái trước.”

Trì Am cũng cười nhạo: “Maltz, đừng nói đường hoàng như thế, anh chỉ đang giận cá chém thớt tôi vì vụ Alex thôi. Alex là do anh dẫn lên đảo Whale, cũng chính anh đã bảo đảm cho cậu ta để cậu ta gia nhập vào tàu buôn Warren. Vụ tàu buôn Warren anh phải chịu toàn bộ trách nhiệm!”

“Câm mồm!” Maltz nổi giận: “Alex không thể nào là cướp biển! Đó chỉ là cái cớ để mày trốn tránh trách nhiệm mà thôi! Thằng oắt, nói thật đi, rốt cuộc tàu Warren đã xảy ra chuyện gì? Có phải mày đen ăn đen hợp tác với người khác nuốt tàu Warren không?”

Nghe đến đây, Trì Am biết ngay tại sao đến bây giờ Black Shark vẫn chưa có động tĩnh.

Có lẽ bây giờ họ còn đang nghi ngờ vụ tàu Warren, không tin lời nói của cô, đơn giản là vì cô quen biết với Edward Hill nên họ nhất thời không dám đụng vào cô. Lại thêm dù gì Maltz cũng là thành viên chủ chốt của Black Shark, từng làm bao nhiêu việc cho Black Shark, không có công lao cũng có khổ lao. So với nghi ngờ anh em của mình, chi bằng đẩy hết trách nhiệm lên đầu thằng nhóc “Joy Dales” vô danh.

Tổn thất thu Warren quá lớn, phải đẩy ra một kẻ chết thay để bình ổn sự phẫn nộ của người khác.

Nếu là Angel, không có bất cứ năng lực gì, chờ đến khi cô trốn về đảo Whale thì sẽ chỉ có một kết cục là bị đẩy ra làm kẻ chết thay, chết cực kỳ oan khuất.

Trong mắt người Black Shark, “Joy Dales” vốn là kẻ chết thay phù hợp nhất, tiếc rằng chuyện Trì Am quen biết với Edward Hill đã quấy rầy kế hoạch của họ, không thể không tạm thời nhẫn nai.

Họ có thể nhẫn nại, nhưng Maltz thì không, thậm chí Maltz ra sức muốn gán tội cho Trì Am để rửa sạch thân phận hải tặc của Alex, tránh liên lụy tới bản thân.

Nhưng vì lời cảnh cáo của Conor, Maltz tạm thời không thể ra tay.

Mãi tới khi truyền ra tin tức “Joy Dales” chọc giận thiên kim của đảo chủ - tiểu thư Jones, Maltz cảm thấy cơ hội đã đến.

Miriar Jones chỉ cần tiết lộ tin tức này thì sẽ có rất nhiều người cực kỳ sẵn lòng răn dạy tên nhóc đã đắc tội cô ta. Cho dù thằng nhóc kia là hậu duệ quý tộc, nhưng cũng chỉ là hậu duệ của một quý tộc đã lụn bại nghèo túng, ngay cả vinh quang cuối cùng của quý tộc cũng không giữ được, lưu lạc thành dân nghèo, hoàn toàn không có ai thèm để mắt tới họ.

Thấy cô không lên tiếng, Maltz càng vui vẻ, ác độc nói: “Hôm qua Edward Hill đã dẫn đội tuần tra thứ bảy ra biển tuần tra, không có nửa tháng sẽ không quay về. Thằng oắt, để xem lần này còn ai có thể cứu mày!” Nói rồi, hắn ta giơ tay ra hiệu.

Người sau lưng Maltz xông về phía Trì Am, thề phải răn dạy thằng nhóc này một trận trong hôm nay.

Vẻ mặt Trì Am bình tĩnh, thong dong rút thanh kiếm đeo bên eo, sau đó vận khí nhảy lên, trực tiếp xông tới.

So với trước kia thủ hạ lưu tình, lần này mỗi chiêu của cô đều đổ máu.

Cô phải tranh thủ cơ hội này trở nên nổi tiếng trên đảo Whale, khiến những người kia nhắc tới “Joy Dales” thì sẽ sợ hãi không dám lên tiếng.

Tiếng kêu thảm thiết nhanh chóng vang lên trên con đường vắng lặng này. Những người đi ngang qua nghe thấy thanh âm này thì đều sợ hãi vội vàng trốn thật xa, hoàn toàn không dám lại gần nhìn xem đã xảy ra chuyện gì.

Vẻ mặt vốn tràn đầy tin tưởng của Maltz chẳng mấy chốc đã bị thay thế bởi sự kinh ngạc, sau đó biến thành kinh hãi.

Khi cổ họng hắn ta bị lợi kiếm chỉ vào, hắn ta sợ tới mức hai chân run lên, mặt cắt không còn giọt máu.

“Đừng... đừng... đừng giết tao...” Hắn ta nuốt nước miếng, vẻ mặt không còn một chút âm ngoan độc ác, giọng run rẩy: “Joy, tao là Maltz của Black Shark, chẳng lẽ mày muốn đối đầu với Back Shark?”

Trì Am mỉm cười với hắn ta.

Nụ cười của cô rất ấm áp, phối hợp với gương mặt xinh đẹp khó phân biệt nam nữ kia trông như một thiếu gia quý tộc trẻ người non dạ, nhưng lúc này sau lưng cô là đám người nằm ngổn ngang trên mặt đất, người mất cánh tay kẻ bị gãy chân, liên tục kêu thảm thiết, máu chảy đầm đìa, hít thở chỉ ngửi thấy toàn mùi máu tươi, hình thành sự đối lập rõ rệt với thiếu niên đứng đó.

Cảnh tượng như địa ngục này khiến khóe mắt Maltz như sắp nứt ra, sợ hãi đến nỗi gần như mất khống chế.

Maltz cũng từng trải đời, thấy không ít người chết, chính hắn ta cũng từng giết người, từng chiến đấu với cướp biển. Nhưng hắn ta chưa bao giờ biết một người lại có thể đấu với một trăm người, hơn nữa khiến họ tàn phế thương tích.

Kiếm thuật của người này thật đáng sợ, đáng sợ đến mức khiến người ta kinh hãi từ tận đáy lòng.

“Bây giờ tôi đang đối đầu với Black Shark đấy, các người có thể làm gì được tôi đây?” Cô dịu dàng hỏi, rõ ràng giọng nói rất dịu dàng, nhưng động tác lại cay nghiệt hết sức. Khi vừa nói xong, cô đã gọt bỏ một cánh tay của Maltz.

Maltz ôm cánh tay cụt kêu gào, cuộn người trên mặt đất, máu văng tung tóe.

Một tiếng sau, Trì Am lại ngồi trong tổng bộ của Black Shark, đối diện với Boss Conor của Black Shark.

Conor vẻ mặt âm trầm ngồi đó, nhìn thiếu niên xinh đẹp như con gái ở đối diện đang chậm rãi uống café nóng, thậm chí còn ghét bỏ café bỏ quá ít đường.

Ông ta hít thở sâu, vẻ mặt thăm dò: “Cậu Dales, rốt cuộc cậu muốn làm gì?”

Trì Am thổi café nóng, đôi mắt màu đen của cô sau lớp sương mù mờ mịt trông vô cùng thần bí: “Boss Conor, không phải là tôi muốn làm gì, mà là các ông chọn làm gì, không đúng à?” Cô mỉm cười, giọng nói vẫn rất ôn hòa: “Về vụ tàu Warren, tôi cho rằng lúc trước tôi đã giải thích rất rõ ràng rồi, ai ngờ các ông lại không tin. Cũng phải thôi, dù gì tôi cũng chỉ là một kẻ tép riu, các ông không tin tôi cũng là điều dễ hiểu.”

Da mặt Boss Conor run rẩy một chút. Có lẽ trước ngày hôm nay, họ thực sự không thèm để mắt tới cô, mặc dù cô quen biết với Edward Hill, nhưng lại khinh thường, chờ Edward Hill rời khỏi đảo Whale đi tuần tra trên biển, muốn đối phó với cô chẳng phải chỉ cần một câu thôi hay sao.

Nhưng ai biết chính vì ý nghĩ này mới khiến Maltz mất một cánh tay, một đám huynh đệ Black Shark càng bị thương, bị tàn phế.

Đã thế cô lại chỉ có một mình!

Một mình mà lại làm được đến nước này, quả thực là ác quỷ!

Kiếm sự lợi hại đến mấy cũng không thể làm đến nước này!

Vũ lực quá mạnh mẽ đáng sợ khiến họ không thể không nhìn lại sự tồn tại của người này, không dám đối đãi với thái độ khinh miệt như trước.

Thấy ông ta không lên tiếng, Trì Am cũng không gây khó dễ mà nói tiếp: “Vụ tàu Warren, tôi đều nói thật. Bây giờ tôi không có cách nào cho các ông bằng chứng, nhưng các ông chỉ cần biết rằng Alex còn sống. Tôi bảo đảm với các ông, tương lai tôi sẽ đích thân bắt cậu ta về đây, áp tải đến trước mặt các ông để chính miệng cậu ta nói cho các ông nghe thân phận cướp biển của cậu ta.”

Nghe vậy, vẻ mặt khó coi của Conor dịu bớt mấy phần.

Nếu là một thằng nhóc kiếm thuật bình thường nói câu này thì sẽ khiến người ta cảm thấy cậu ta đang nói vớ nói vẩn. Song nếu người nói câu này là một kiếm sự kiếm thuật cao siêu thì cực kỳ có sức thuyết phục.

Cường giả khinh thường dùng lời nói dối để đạt được mục đích.

Giờ khắc này, Conor tin tưởng Alex thật sự là cướp biển.

Trong lòng Conor nhanh chóng có chủ ý, đồng thời thái độ đối xử với Trì Am cũng khác biệt.