Ba ngày sau đại tiệc của gia đình Dasle được tổ chức như đã định, hầu như các quý tộc của toàn đảo Whale đều đến.
Ngoài ra còn có những người phụ trách các đảo khác vì nhiều lý do khác nhau mà mắc kẹt trên đảo Whale, họ cũng nhận lời mời tham gia.
Tàu dự phòng mà đảo Whale cung cấp đã được chuẩn bị kỹ càng, nhưng những người đó chỉ cần nghĩ đến con thú biển to lớn làm rung chuyển đảo Whale kia thì trong lòng liền phát run, họ lo lắng con thú biển kia còn chưa trở về biển sâu, vì vậy nên bây giờ cứ ở trên lục địa thì tương đối an toàn hơn. Cho nên tạm thời cũng không có ý định rời đi.
Sự việc này đã khiến nhiều người sợ hãi, trong một khoảng thời gian họ gần như không dám rời khỏi lục địa.
Vì vậy mà đảo Whale cũng đành phải tiếp đón họ.
Elena tươi cười tiếp đãi những vị khách đến dự tiệc tối nay, mặc dù số lượng người đến vượt quá mong đợi, không tránh khỏi việc luống cuống tay chân, nhưng những người đó đều lịch sự nho nhã, thậm chí cũng không ngại chủ nhân chiếu đãi bị thiếu chu đáo ở một số chi tiết nhỏ, thoạt nhìn khá hài hòa.
Trên thực tế thì cho dù yến tiệc ở nhà Dasle tối nay không vừa ý thì cũng không có ai dám đưa ra ý kiến gì.
Đối mặt với thực lực tuyệt đối thì mọi thứ đều có thể bỏ qua, còn lòng tự tôn và thể diện của quý tộc cũng đều có thể bị từ bỏ khi đối mặt với lợi ích và thực lực.
Khi Elena thấy các khách mời đã đến gần hết, bà liền nói vài lời dặn dò Millers, sau đó quay người đi lên lầu.
Trì Am mới trở về từ dưới biển không bao lâu, cô vừa vào phòng tắm tắm rửa đi ra, đang định mặc quần áo thì đã thấy Elena đẩy cửa đi vào.
Elena cầm bộ quần áo người hầu gái đang giữ thì thấy đó vẫn là quần áo của quý tộc nam, mặc dù không đồng ý với cô nhưng bà phải thừa nhận rằng đôi khi quần áo của nam giới còn tiện lợi hơn quần áo của phụ nữ, đặc biệt là vào trường hợp ngày hôm nay. Bà tin Trì Am mặc đồ nam xuất hiện sẽ tốt hơn đồ nữ nhiều.
“Mẹ không ngờ hôm nay lại có nhiều người đến như vậy.” Elena vừa chỉnh lại những chiếc cúc ngọc trên cổ áo vừa thở dài: “Mặc dù mẹ đã dặn Millers chuẩn bị hết sức có thểnhưng vẫn chuẩn bị chưa đủ. Có lẽ bữa tiệc hôm nay là bữa tiệc sẽ thô sơ nhất các quý tộc kia từng tham dự đấy.”
Là một quý tộc, Elena đương nhiên hy vọng bữa tiệc tối nay sẽ khiến tất cả quý tộc khen ngợi, nhưng bà cũng biết nhà Dasle xuống dốc quá lâu, cũng không có lại lịch gì đủ để khiến những quý tộc kia xem trọng, có thể làm được như bây giờ đã rất tốt rồi.
Tất nhiên những quý tộc đến dự tiệc tối nay chắc có lẽ cũng không có tâm tư đi bắt bẻ những chuyện này.
Thấy bà cau mày, Trì Am không nhịn được bật cười nói: "Mục đích con tổ chức bữa tiệc không phải để bọn họ cảm thấy như ở nhà. Ai nghĩ yến tiệc không tốt thì cứ việc xéo đi!”
“Nhưng họ nhất định sẽ không xéo, họ còn ước gì con có thể giữ họ ở lại lâu hơn một lát đấy.” Elena nói tiếp.
Hai mẹ con nhìn nhau, cuối cùng không nhịn được bèn nhìn nhau cười.
Elena đã từng là quý tộc nên tất nhiên cũng biết nhiều thứ, bà cũng hiểu cách chơi của quý tộc.
Bữa tiệc hôm nay của nhà Dasle quả thực không toàn diện, phục vụ không chu đáo, có thể nói là trong mắt nhiều quý tộc đây đúng là một yến hội kém cỏi, bộc lộ đầy đủ tất cả điểm yếu của nhà Dasle vừa trở về hàng ngũ quý tộc, bất kỳ một quý tộc nào cũng có đầy thứ để bắt bẻ.
Đáng tiếc là họ lại không dám bắt bẻ, cho dù có không hoàn hảo thì các quý tộc cũng cố gắng coi nhẹ, để cho mình như đang tham dự một bữa tiệc vô cùng hoàn hảo.
Trì Am mặc quần áo xong, nhìn Elena đang vui vẻ thì đột nhiên nói: "Mẹ à, con không định làm chủ đảo.”
Elena chợt sửng sốt, vui mừng trên mặt đã giảm bớt mấy phần, nhìn con gái rồi bà đột nhiên thở dài nói: "Con yêu, mẹ hiểu, lúc trước mẹ chỉ vui vẻ quá mà váng đầu thôi.”
Trì Am khẽ cúi đầu nói: "Mẹ, con xin lỗi.”
“Không, không liên quan gì đến con cả.” Elena lại có vẻ nhìn thoáng hơn: “Địa vị chủ đảo chỉ là bọn họ đơn phương mong muốn thôi, con vẫn muốn ra biển, mẹ biết. Chỉ có ở trong đại dương thì con và tiên cá mới có thể cùng nhau, không cần như bây giờ...”
Tối nào con gái bà cũng chạy ra gặp tiên cá, giữa biển và đất liền thật sự bất tiện, chưa kể đến việc trên đảo Whale có nhiều người phức tạp, tiên cá xưa nay không thích xuất hiện ở chỗ đông người.
Ngay từ đầu bà đã hiểu, chẳng qua là gần đây xảy ra quá nhiều chuyện khiến bà vui vẻ nhất thời mà suýt nữa quên mất thôi.
“Con yêu, chỉ cần con hạnh phúc là được.” Elena hôn lên mặt cô, cười nói: “Chỉ cần con thấy hạnh phúc thì không cần phải làm đảo chủ. Con còn trẻ, hãy làm những gì con thích, mẹ sẽ luôn ủng hộ con.”
Trì Am không nhịn được ôm bà cười nói: "Elena, cám ơn mẹ!”
Trì Am đỡ tay Elena xuất hiện trước cầu thang, nhìn xuống nhóm người trong phòng khiêu vũ.
Các quý tộc luôn để ý xung quanh, họ lập tức phát hiện ra, liền vội vàng nâng ly rượu trên tay lên, lễ phép gật đầu chào hai mẹ con.
Với tư cách là người chủ trì, Trì Am phải phát biểu, nói với họ là chúc họ có khoảng thời gian vui vẻ, sau đó đến chỗ Edward Hill, Leslie Carter và các quý tộc khác để trò chuyện với họ.
Khi những quý tộc khác nhìn thấy cảnh này thì đương nhiên cũng muốn đến chào chủ nhân, cố gắng tạo ấn tượng tốt với cô, nhưng đáng tiếc là đối phương lại không cho họ cơ hội nào.
Cho đến khi yến hội kết thúc, mọi người rời khỏi nhà Dasle, nhớ lại bữa tiệc hôm nay thì chợt phát hiện ra từ biểu hiện của "Angel Dasle" trong bữa tiệc thì có thể thấy những quý tộc thân cận với nhà Dasle có nhà Hill đứng đầu, nếu không có gì ngoài ý muốn thì trong tương lại những quý tộc này sẽ là đội ngũ thân cận của chủ đảo đời tiếp theo.
Sau khi hiểu ra điều này, nhiều quý tộc không nhịn được mà đấm ngực dậm chân, bực bội vì hành động sai lầm của mình, tại sao khi gia tộc Dasle trở về Warner họ không trực tiếp đến tặng lợi ích làm thân như nhà Hill và Carter đã làm để bây giờ nhà Dasle vẫn còn nhớ họ?
Các quý tộc thất vọng trong lòng, nhưng trên mặt thì cũng không tiện nói gì, chờ đến nửa tháng nữa sẽ có cuộc tranh cử chức chủ đảo.
Trong thâm tâm họ đều biết cuộc tranh cử này chỉ là một trò chơi cho qua thôi, ứng cử viên chủ đảo đời tiếp theo đã được quyết định, mà mọi người lại không thể phản đối người này, đến lúc đó chính phủ sẽ trực tiếp công bố kết quả.
Vào ngày tranh cử chủ đảo, khi kết quả cuộc tranh cử được công bố, toàn bộ đảo Whale đều bùng nổ.
Chủ nhân thứ một trăm lẻ hai của đảo Whale là Edward Hill.
Mọi người đều không thể tin được.
Chỉ những khán giả trực tiếp tham gia nghi thức tranh cử mới biết là do Angel Dasle đẩy vị trí chủ đạo cho Edward Hill.
Ban đầu, vị trí chủ đảo quả thực đã được xác định là Angel Dasle, nhưng cô đã thẳng thừng tuyên bố tại buổi tranh cử là mình coi trọng Edward Hill, tin rằng anh ta là một người công chính nghiêm minh, đảo Whale có một chủ đảo như vậy sẽ phát triển tốt hơn.
Khi Edward Hill nhận lấy vương trường và con dấu tượng trưng cho chủ đảo, Leslie Carter trông vô cùng ngẩn ngơ.
Loại ngẩn ngơ này còn duy trì cho đến khi anh ta và Edward Hill đến nhà Dasle.
Anh ta không ngờ rằng sau khi chủ đảo Jones bị hạ bệ, vinh quang đáng ra phải là của gia tộc Dasle, nhưng rốt cuộc tại sao gia tộc Hill lại được hưởng lợi? Chuyện này quả thực không khoa học, người nào lại ngu xuẩn đẩy lợi ích trước mắt đi như vậy chứ?
Nhưng “Angel Dasle” lại thực sự đẩy lợi ích trong tay mình đi.
“Tại sao?” Edward Hill hỏi.
Leslie Carter cũng nhìn Trì Am với ánh mắt rực lửa, mong muốn một câu trả lời.
Trên thực tế thì không ai hiểu tại sao cô lại từ chối làm chủ đảo Whale và trao cơ hội cho Edward Hill. Trên thế giới này chỉ cần có thực lực thì phụ nữ cũng có thể trở thành đảo chủ, bất kể tuổi tác giới tính đều không phải là lý do để cô từ chối.
“Bởi vì tôi muốn ra biển.” Trì Am cười nói: “Tàu của tôi đã chuẩn bị xong, tôi sẽ sớm ra biển thôi. Tôi thích đại dương nên không muốn ở lại trên đảo, nửa năm tôi mới có thể ra biển một lần, thời gian đó quá dài. Và tôi nghĩ anh Edward Hill hoàn toàn phù hợp với vị trí này.”
Vậy thì cô cũng không cần phải trao vị trí chủ đảo cho Edward Hill chứ, chẳng phải còn có ứng cử viên khác sao?
Leslie Carter đau lòng kinh khủng, thật sự không hiểu vì sao Angel Dasle lại chọn Edward Hill trong số nhiều người như vậy, rõ ràng anh ta đáng tin hơn Edward Hill, không phải nhà Carter và nhà Dasle càng là những đồng minh trung thành hơn sao?
Edward Hill nghe vậy thì đã hiểu ý cô.
“Vì... vị nhân ngư đó sao?” Edward Hill hỏi.
“Ừ.” Trì Am cười thản nhiên: “À mà, hai người còn chưa biết tên anh ấy nhỉ, tên anh ấy là Siren.”