Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 346: Hắc Ám Xâm Nhập



Trì Am sững sờ, không nhịn được nhìn cậu.

Cậu cũng ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt tím sẫm tối tăm không có biểu cảm khiến người ta không thể nhìn ra cảm xúc nào khác trên gương mặt cậu. Và căn cứ vào nguyên nhân gì mà cậu lại nói với cô như vậy.

Trong lòng Trì Am thấy hơi chua xót, không khỏi nói: "Từ Ngang, tại sao sinh vật dị hình sẽ không đi qua?”

Cậu lạnh lùng đáp lời: "Bởi vì có tôi ở đây!”

Trì Am lại im lặng.

Dường như cô đã hiểu lý do tại sao những chiến sĩ cuồng đó muốn đuổi giết cậu rồi, có khả năng là có liên quan đến bí mật trên cơ thể cậu.

Cuối cùng Trì Am cũng làm theo ý cậu, đi vào phòng tắm tắm rửa, tắm sạch từ đầu đến chân, gội sạch mớ tóc đã mấy ngày nay chưa gội. Về phần dầu gội và sữa tắm thì được anh chàng xinh trai có bệnh thích sạch sẽ nào đó cung cấp, tinh dầu hạt đậu chỉ lớn chừng đầu móng tay mà lại có thể tắm rất sạch sẽ, khiến cả người cô toát ra mùi thơm.

Trì Am vừa tắm vừa đoàn thân phận của Tư Ngang trên thế giới này.

Mặc dù ban ngày khi cô cứu cậu cô còn tưởng ở thế giới này cậu là một đứa trẻ tay trói gà không chặt, có thể bị đuổi giết như thế này thì thân phận của cậu có vẻ cũng không có gì đặc biệt. Nhưng đâu ngờ lại là một anh chàng xinh trai rõ ràng không giống người bình thường, có lẽ thân phận cũng không tầm thường.

Quả nhiên, cho dù ở thế giới nào thì thân phận của người đàn ông này đều không giống bình thường.

Cuối cùng sau khi tắm xong Trì Am thấy lượng nước mình lãng phí, nghĩ lại cũng không tiếc, mặc dù thành phố đã bị cắt điện nhưng vẫn còn rất nhiều nước uống.

Trì Am thay quần áo sạch sẽ, trở về phòng thấy trong phòng đã có một ngọn nến được thắp sáng.

Anh chàng xinh trai kia đang ngồi co chân trên giường, mặt chôn vào giữa hai chân, trông giống như một cậu chủ yếu ớt bị buộc phải rời xa gia đình, Trì Am lại cảm thấy đau lòng.

Mẹ kiếp, cô tuyệt đối không có đam mê luyến đồng được!

Nếu không phải vì biết đứa trẻ này là người đàn ông của cô thì Trì Am đã coi người này như con mình mà nuôi rồi, cũng giống như Bliss ở thế giới trước.

Thấy cô quay lại cậu liền chuyển vị trí nói với cô: “Am Am, ngồi đi.”

Trì Am lau tóc nói: "Đừng gọi chị là Am Am, gọi chị là chị Trì!”

Anh chàng xinh trai hừ một tiếng, khịt mũi coi thường, vẫn gọi cô là "Am Am" mà không cần ai dạy.

Trì Am ngồi xuống bên cạnh cậu, mắt nhìn chằm chằm vào ngọn nến nhỏ. Ánh sáng ấm áp xua tan bóng tối bao trùm như muốn thắp lên ánh sáng và hy vọng trong tâm hồn con người trong ngày tận thế này.

Đây là lần đầu tiên Trì Am cảm nhận được sự bình yên vào lúc ban đêm kể từ khi cô đến thế giới này.

Những đêm qua cô luôn nghe thấy âm thanh của sinh vật dị hình đi qua bên ngoài, cố gắng cẩn thận để không gây ra tiếng ồn ngay cả khi đang ngủ. Nhưng đêm nay màn đêm lại yên bình lạ thường, không có tiếng sinh vật dị hình đi qua, giống như trở về thế giới trước kia, trong đêm tĩnh mịch cô nằm lắng nghe tiếng sóng biển cùng với hơi thở của anh rồi dần chìm vào giấc ngủ.

Cậu kiểm tra vết thương trên cánh tay cô, sau khi bằng lại cho cô một lần nữa thì tiếp tục ngồi ngẩn người nhìn cô.

Trì Am liếc nhìn vết thương trên cánh tay, mỉm cười nói với cậu chủ nhỏ đang nhìn cô chằm chằm: “Tự Ngang, có muốn ngủ không?”

Cậu ừ một tiếng, vẫn nhìn cô chằm chằm.

Trì Am tranh thủ lúc cậu không chú ý nhanh chóng thơm thêm lên mặt cậu, nhìn khuôn mặt tức giận ửng đỏ của cậu thì liền cười hì hì khoanh chân chuẩn bị tu luyện.

"Em mệt thì đi ngủ đi, chị phải bắt đầu tu luyện đây.”

Trì Am nói với cậu, không đợi phản ứng của cậu đã nhắm mắt lại bắt đầu vận chuyển Hỗn Nguyên Tâm Kinh.

Cậu bé nhìn cô không chớp mắt, cho đến khi màn đêm dần sâu cậu mới gối lên đùi cô nhắm mắt lại.

Trời tờ mờ sáng, Trì Am mở mắt.

Dù cả đêm không ngủ nhưng cô vẫn rất tinh thần phấn chấn.

Vừa mở mắt ra đã cảm thấy hai chân hơi nặng, cô nhìn xuống thì phát hiện anh chàng xinh trai kia đang ngủ say trên đùi mình, không biết anh có tật xấu gì mà lại muốn gối lên chân cô đi ngủ, không sợ ngủ bằng tư thế này sẽ khó chịu sao.

Trì Am đánh thức cậu dậy, hai người đi rửa mặt, sau đó cô lấy bữa sáng ra, là hai túi bánh mì gói và hai chai nước.

Hiển nhiên là cậu chủ rất không thích bữa sáng này, cậu nói: "Tôi muốn ăn mì.”

Trì Am: "... Không có mì.”

“Có, cửa hàng dưới lầu có mì gói.” Cậu nói rất nghiêm túc.

Trì Am: "...”

Trì Am không thể chống đỡ nổi anh chàng xinh trai này, rõ ràng là dáng vẻ một cậu nhóc cute mà lại ra vẻ nghiêm túc, tương phản như vậy trông đáng yêu đến mức trái tim cô run lên, cô chưa bao giờ biết rằng người đàn ông này cũng có thể dễ thương đến thế.

Trì Am ôm tim đi xuống lầu xách một thùng nước sạch lên, cầm lấy một gói mì gói trên kệ. Về phần trứng và dăm bông thì chúng đã được cất giữ hơn một năm, cũng đã hết hạn từ lâu, Trì Am không đụng đến, chỉ lấy một ít gia vị.

Trong bếp vẫn còn một nửa bình ga, Trì Am tìm một cái nồi chưa bóc tem trong cửa hàng, nấu một nồi mì lớn.

Mùi thơm của mì ăn liền tràn ngập khắp phòng, sau bao lâu không được ăn thức ăn bình thường, Trì Am ngửi mà chảy nước miếng. Mặc dù ai cũng rằng mì gói là thực phẩm không tốt cho sức khỏe, nhưng nó lại có sức hút đến mức có thể khiến những người đã lâu không ăn phải chảy nước miếng.

Trì Am nấu hai tô mì đầy, sau đó hai người bắt đầu ăn mì.

Trì Am tu luyện cường độ cao nên rất thèm ăn, ăn nhiều là chuyện bình thường. Nhưng Tư Ngang mới tám chín tuổi cũng ăn được nhiều như vậy thì thật không bình thường Trì Am không nhịn được mà sờ bụng cậu, nhưng không thấy nó phồng lên tí nào.

“Đừng có sờ lung tung!” Cậu nói mà không có biểu cảm gì: “Chờ sau này tôi mọc thêm cơ bụng rồi cho cô sờ.”

Trì Am: "...”

Chết tiệt! Ngay cả khi anh có nhỏ hơn thì bản chất vẫn không thay đổi!

“Em ăn nhiều như vậy rồi cơm trôi đi đâu?” Trì Am không khỏi hỏi.

“Nhiều?Cậu quay đầu nhìn cô, lại phát hiện cô đang nhìn mình bằng ánh mắt như nhìn “thùng nước gạo”, từ từ nheo mắt lại, nói với vẻ nguy hiểm nói: “Cơ thể tôi tiêu hao nhiều năng lượng nên tất nhiên phải ăn nhiều.”

Trì Am à một tiếng, cảm thấy hứng thú hỏi: "Em có phải là chiến sĩ cuồng không? Không đúng, trên cổ em không có biểu tượng Chiến sĩ cuồng.”

Do cải tạo gen nên những chiến sĩ cuồng ở thế giới này sẽ có biểu tượng hình con rắn ba đầu quấn vào nhau màu xanh lá cây đậm quanh cổ. Cũng không dựa vào nguyên lý gì, chỉ biết đây là biểu tượng của Chiến sĩ cuồng. Dù là người lớn hay trẻ nhỏ, chỉ cần đã tiến hóa thành Chiến sĩ cuồng thì sẽ có dấu vết này.

Cậu liếc nhìn cô, không trả lời câu hỏi này.

Thấy vậy Trì Am cũng không hỏi thêm câu nào nữa.

Dù sao thì sớm muộn gì cô cũng biết thôi, tâm tình cô rất thoải mái.

Ăn uống no đủ xong, Trì Am lại tiếp tục tu luyện.

Tư Ngang ngồi cạnh, lặng lẽ nhìn cô tu luyện.

Giống như việc Trì Am không hỏi đến bí mật của cậu, cậu cũng không hỏi cô, dường như dù cô có làm gì đi chăng nữa thì đều bình thường. Giữa họ không cần giấu diếm nhau chuyện gì, chỉ có đôi khi không thể nói thẳng ra thôi.

Vì vậy, Trì Am vẫn tu luyện rất thản nhiên trước mặt cậu, không hề kiêng dè gì.

Trong phòng có đồ ăn thức uống, cũng không có sinh vật dị hình tới quấy rầy, Trì Am liền cọi nơi này thành một cứ điểm, quyết định tu luyện cho tốt, trước tiên phải nâng cao vũ lực, nếu không nếu giống ngày hôm qua, cướp người mà bị đuổi muốn tắt thở tới nơi.

Những Chiến sĩ cuồng trên thế giới này có thể chiến đấu chống lại sinh vật dị hình chứng tỏ rằng họ rất mạnh. Không chỉ có dị hình đang tiến hóa mà Chiến sĩ cuồng cũng đang tiến hóa. Trì Am không dám khẳng định bây giờ mình có thể đối đầu với họ hay không. Về phần mấy Chiến sĩ cuồng ngày hôm qua, mặc dù chỉ vừa đánh đối mặt nhưng Trì Am đã coi họ thành kẻ thù, ai bảo bọn họ muốn truy sát Tư Ngang.

Chỉ cần là kẻ thù của Tư Ngang thì tất nhiên cũng là kẻ thù của cô.

Về vấn đề này, Tư Ngang không có ý kiến.

Có thể những người hôm qua vẫn chưa rời thành phố, họ sẽ tiếp tục săn lùng cậu cho đến khi chết thì thôi.

Nghĩ đến đây, Tư Ngang lại nhíu mày đầy u ám, sau khi cảm giác được người đối diện đã kết thúc một ngày tu luyện, mở to mắt nhìn qua thì mới khôi phục thần sắc hờ hững.