Xuyên Nhanh: Sinh Ra Vì Dục Vọng

Chương 14: Đâm mở tử cung



‼️ CẢNH BÁO H TỤC. AI KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC VUI LÒNG CLICK BACK ‼️

↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Cố Bân ngậm núm vú bị mình chà đạp một cách đáng thương vào trong miệng, đầu ti sưng to hơn thường ngày, ngay cả vú tròn cũng phồng lớn hơn so với lúc trước. Anh vội vàng dùng sức liếm mút đầu vú, lâu lâu còn khẽ ma sát nghiền nát vài cái.

Cẩm Nguyệt chưa từng thấy Cố Bân như thế này bao giờ, cô không biết kế tiếp anh sẽ làm gì mình. Hai mắt Cẩm Nguyệt đẫm lệ mơ màng kêu to, giọng nói vẫn ngọt ngào như cũ, nhưng cơ thể lại vì sợ hãi mà run rẩy, nhìn qua có chút đáng thương.

Vẻ mặt như thế làm người đàn ông phía trên càng thêm hưng phấn, càng muốn hung hăng bắt nạt cô.

Cố Bân cuối cùng cũng dùng bàn tay lớn sờ đến lồn nhỏ đang mở rộng của thiếu nữ, vừa sờ đã cảm nhận được nước dâm ướt đẫm. Anh bộp một phát đánh lên khe lồn trơn bóng đang chảy đầy xuân thuỷ, âm thanh vang lên vô cùng dâm mĩ. Sau đó, Cố Bân cúi xuống cắn lên núm vú một cái, "Lồn dâm! Ướt như vậy! Có thích anh trai đối xử thô bạo với em như thế này không?"

Cố Bân trực tiếp ôm thiếu nữ vào trong phòng tắm, vì anh dùng tư thế xi tiểu ôm cô cho nên lỗ nhỏ thẳng tắp bại lộ trước gương, từ trong gương có thể dễ dàng nhìn thấy cơ thể dâm đãng của Cẩm Nguyệt.

Cố Bân cắm ba ngón tay vào trong, sau đó biến hoá góc độ moi đào lỗ nhỏ. Thế nhưng, ba ngón tay anh đều bị ba điểm nhô lên bên trong kẹp chặt, "Nhìn gương, xem thử lồn dâm chảy nước nhiều thế nào! Có phải chỉ cần có đàn ông đến ăn vú và lồn nhỏ là em sẽ ướt có đúng hay không?"

"Lồn dâm suốt ngày chỉ biết nghĩ đến cặc lớn, vừa nhìn thấy đàn ông đã chảy nước ướt nhẹp!"

"Mẹ nó, sao còn chặt như vậy, ngày nào cũng ngậm cặc lớn mà vẫn chưa lỏng ra sao?"

Điểm G bị trêu đùa khiến Cẩm Nguyệt cảm nhận được khoái cảm ngập đầu, khi nhìn mình trong gương, cô vừa cảm thấy thẹn vừa mẫn cảm dị thường. Dưới sự trêu đùa của người đàn ông, cơ thể Cẩm Nguyệt co rút đạt cao trào cũng phải hai ba lần. Dâm thuỷ phun ra lúc lên đỉnh nhìn qua hệt như nước tiểu, bắn tung toé làm tấm gương phía trước ướt nhẹp. Trên mặt gương đều là nước dâm do thiếu nữ tiết ra, khoái cảm khủng bố làm cô không có cách nào tự hỏi. Khi người đàn ông lại lần nữa thô bạo đùa giỡn chốn đào nguyên, Cẩm Nguyệt rốt cục cũng chịu không nổi nữa, mất khống chế khóc lớn, "Hu hu... đừng mà... đừng đụng nữa... Buông tha em đi... hức hức hức... Muốn chết.. chịu không nổi, thật sự chịu không nổi... Hu hu hu."

Cố Bân vẫn tiếp tục moi móc ba điểm mẫn cảm, sau khi thiếu nữ lên đỉnh lần nữa thì rút ngón tay mình ra, thay vào đó bằng con cặc lớn cương cứng vô cùng dữ tợn. Cự vật men theo con đường tràn lan nước dâm trực tiếp cắm vào trong lỗ nhỏ, bắt thiếu nữ tận mắt chứng kiến con cặc khủng bố của mình lấp đầy cô, "Mới vậy mà đã chịu không nổi? Tối hôm qua Nguyệt Nguyệt ăn cặc lớn có sướng không? Nhìn dấu vết trên người em đi, vú dâm sưng to, bị đàn ông mút sướng lắm đúng không? Lồn dâm bị đụ không thể khép lại được nữa kìa!"

Cặc lớn thô tráng của Cố Bân trực tiếp xuyên qua tử cung của thiếu nữ, tử cung đêm qua bị đụ mở vẫn chưa khép lại hoàn toàn cho nên Cố Bân cắm vào rất dễ dàng.

"Mẹ nó, ngay cả tử cung cũng bị đụ mở! Nguyệt Nguyệt không thể rời bỏ đàn ông dù chỉ một ngày sao? Đệch! Chặt như vậy! Cần bao nhiêu đàn ông mới có thể thoả mãn Nguyệt Nguyệt đây?"

"Hức... Từ bỏ... Quá sâu... Đừng đâm vào nữa... Anh trai tha cho em đi... Hu hu... Đừng đâm nữa, sâu quá... Đỉnh tới rồi! Lại muốn ra! A a a a!!!!"

Sau khi nói xong câu này, Cẩm Nguyệt giống như phát tiết những áp lực sâu trong nội tâm mình mà oa một tiếng khóc lớn, bộ dáng hoa lê dính mưa này khiến Cố Bân đau lòng không thôi.

Ở trước gương, Cẩm Nguyệt bị người đàn ông đụ đến mức thần trí mơ hồ. Thiếu nữ càng khóc càng hăng, cơ thể dưới cơn cao trào không ngừng run rẩy co rút. Cô cảm thấy bản thân sắp hỏng mất rồi, vì thế nói ra những lời cất giữ sâu trong nội tâm, "Rõ ràng... là anh trai không cần Nguyệt Nguyệt nữa... Tại sao bây giờ lại đối xử với em như thế. Hức hức!"

Cố Bân cho dù mất đi lí trí cũng sẽ không bao giờ làm tổn thương đến thiếu nữ, hiện tại thấy cô khóc như thế này quả thực đau lòng không thôi. Anh xoay người ôm chặt Cẩm Nguyệt vào lòng, cự vật giảm bớt tốc độ thọc vào rút ra bên trong lỗ nhỏ. Cố Bân nhẹ nhàng hôn lên nước mắt trên mặt thiếu nữ, giọng nói dịu dàng mang theo đau lòng giải thích với cô: "Không có, anh trai sao có thể vứt bỏ Nguyệt Nguyệt. Anh cũng không muốn đẩy em cho Lâm Tử Phong, nhưng anh là anh trai em, anh không thể vì một phút bốc đồng mà huỷ hoại cả đời Nguyệt Nguyệt. Anh không thể để Nguyệt Nguyệt sống dưới sự chỉ trích của mọi người, ba mẹ thậm chí có thể vì chuyện này mà sinh ra thành kiến với em. Anh muốn bảo vệ Nguyệt Nguyệt, cho nên mới trốn tránh, không dám ở bên Nguyệt Nguyệt. Người anh yêu nhất là Nguyệt Nguyệt, trong lòng cũng chỉ có một mình Nguyệt Nguyệt mà thôi. Nhưng anh trai không có biện pháp quang minh chính đại ở bên cạnh em, anh trai có phải vô cùng yếu đuối và vô dụng hay không?"

Cố Bân như thế nào cũng không nghĩ tới mình và thiếu nữ lại thẳng thắn trò chuyện với nhau dưới tình trạng như thế này.

Cẩm Nguyệt thút thít rúc trong lòng ngực của người đàn ông trầm mặc nghe hắn nói. Không biết tại sao nhưng những lời nói này đã trấn an cô phần nào, Cẩm Nguyệt cau mày bĩu môi, thở phì phò hỏi: "Vậy anh và Thẩm Điềm Nhi là sao vậy, anh vì cô ta mà vứt bỏ Nguyệt Nguyệt ư?"

Sự chất vấn mềm mại khiến lòng Cố Bân rối tinh rối mù. Tuy thiếu nữ có khả năng không hề biết cảm xúc của mình là gì, nhưng Cố Bân lại biết, cô là đang để ý đến anh... cô đang ghen, trong lòng anh giống như đang nở hoa, "Anh không phải không cần Nguyệt Nguyệt. Cho dù anh không thể quang minh chính đại cùng Nguyệt Nguyệt ở bên nhau nhưng cũng sẽ không bao giờ từ bỏ em."

"Anh trai sao có thể để ý đến Thẩm Điềm Nhi, là cô ta cứ một hai quấn lấy anh. Anh phớt lờ cô ta thì cô ta lại muốn hãm hại anh. Ngày hôm qua cô ta chuốc thuốc anh, ảnh chụp kia chắc được chụp vào lúc anh không đứng vững. Anh trai không có quan hệ gì với Thẩm Điềm Nhi hết."

Cố Bân bắt đầu tỏ vẻ đáng thương với Cẩm Nguyệt, "Người đàn bà kia quá xấu, cô ta định chuốc thuốc rồi bò lên giường của anh. Nơi này của anh rất khó chịu, cả người lại khô nóng, trong đầu đều là hình ảnh của Nguyệt Nguyệt." Vừa nói Cố Bân vừa dùng cặc lớn cắm hai phát vào trong lỗ nhỏ, khiến thiếu nữ bật ra âm thanh dễ nghe.

"Người đàn bà kia còn cọ trên người anh trai, cô ta làm sao có thể so sánh với Nguyệt Nguyệt nhà ta, anh trai dù bị chuốc thuốc cũng không thể cứng lên." Nói xong Cố Bân khẽ cắn vành tai tinh xảo của thiếu nữ, "Lúc đó anh mới phát hiện ra một điều, cặc lớn của anh chỉ cứng với một mình Nguyệt Nguyệt mà thôi. Cặc lớn chỉ muốn chịch bướm dâm của Nguyệt Nguyệt, Nguyệt Nguyệt còn lợi hại hơn thuốc kích dục nữa đó."

"Sau đó anh trai đã hung hăng đẩy ả đàn bà kia ra. Nhưng mà anh bị chuốc thuốc, căn bản không dám về nhà tìm Nguyệt Nguyệt, chỉ biết ở bên ngoài khó chịu cả đêm."

"Kết quả lúc anh trở về, Nguyệt Nguyệt đã bị tên khốn kia ăn sạch sẽ!"

"Nguyệt Nguyệt, anh rất tức giận, hơn nữa vừa nhìn thấy Nguyệt Nguyệt là thuốc kích dục của ngày hôm qua lại bắt đầu phát tác, cặc lớn của anh trai căng cứng vô cùng khó chịu. Anh trai vì Nguyệt Nguyệt mà khó chịu cả đêm ở bên ngoài, còn Nguyệt Nguyệt lại vui vẻ với tên kia. Nguyệt Nguyệt sao có thể như vậy, chẳng lẽ Nguyệt Nguyệt không muốn bồi thường cho anh sao?"